Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:14:47
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nhị ca." Trì Kính Dao nói nhỏ bên tai Bùi Dã: "Lát nữa đừng cử động."
Bùi Dã trong bóng đêm nhíu mày, hỏi: "Đệ muốn làm gì?"
"Lát nữa sẽ biết." Trì Kính Dao nhỏ giọng nói.
Cậu nói xong liền lặng lẽ chui vào chăn.
Bùi Dã biết gì, nhưng vẫn nhúc nhích theo yêu cầu của thiếu niên, đành phải đợi xem thử đối phương ̣nh làm gì.
"Nhị ca. . . . . Huynh thơm quá!" Một lát , giọng của Trì Kính Dao phát từ trong chăn.
Bùi Dã nhíu mày, dường như cũng mơ hồ đoán được đối phương ̣nh làm gì, rồi lại cảm thấy hình như như hắn nghĩ.
Ở phương diện này, kiến thức hữu hạn của Bùi Dã hoặc là đến từ thoại bản, hoặc là từ lần Chương sư "chỉ dạy", nhưng rất nhiều kiểu trong thoại bản viết, Chương sư càng thể dạy hắn.
"Trì Kính Dao!" Trong bóng đêm, Bùi Dã khàn khàn gọi tên đối phương.
Vì hắn rất ít khi xưng hô như vậy với Trì Kính Dao, cho nên một tiếng gọi này khiến Trì Kính Dao hưng phấn thôi.
Sơ xuất duy nhất có lẽ là Trì Kính Dao đã hoàn toàn xem nhẹ Bùi Dã.
Lúc đầu còn còn nhớ tới dự tính ban đầu của mình nên còn miễn cưỡng gắng gượng.
Sau đó thì hoàn toàn buông bỏ, hận thể dùng hết kỹ năng của mình, mới miễn cưỡng "chấm dứt" được.
Mà Bùi Dã vì mở cánh cửa thế giới mới, tất nhiên cũng muốn học theo.
Cho nên cuối cùng Trì Kính Dao biến thành người nhận hết thảy.
Đêm đó, cậu đã học được một đạo lý: Làm người chớ có tùy tiện thể hiện, nếu hậu quả thể lường được.
Sáng sớm lúc Trì Kính Dao đứng dậy mặc y phục, tay còn mất lực.
Bùi Dã cười cười, giúp cậu mặc y phục, đó tiến tới hôn lên môi cậu, hỏi: "Ngày mai còn muốn chơi nữa ?"
"Không chơi, đến giờ tay và miệng của vẫn mỏi này." Trì Kính Dao ̣n giọng nói.
Bùi Dã vậy duỗi tay nhéo nhẹ lên cằm cậu, hỏi: "Ta tò mò, đệ học cái này từ ai thế?"
"Không học từ ai cả, cứ coi như tự biết ." Trì Kính Dao nói.
"Mánh khóe tự nghĩ được?" Bùi Dã hỏi.
Trì Kính Dao đỏ mặt đẩy hắn , nói: "Có thể đừng hỏi nữa được ?"
"Được, hỏi nữa, còn nhiều thời gian, chừng nào đệ muốn nói thì nói ." Bùi Dã nói.
Hắn dứt lời lại cố nhịn cười bổ sung: "Không muốn nói cứ làm luôn cũng được."
Trì Kính Dao: . . . . . .
Cậu đúng là tự đào hố chôn mình rồi!
Vào bữa sáng hôm đó, Bùi Dã ăn xong ngoài trước.
Lúc hắn ngoài khá cẩn thận, mỗi lần ngoài đều phải quan sát xung quan trạm dịch trước.
Trì Kính Dao thu thập đơn gian bọc hành lý, tìm chất tử Trần Quốc đánh tiếng, nói hôm nay ngồi chung với hắn nữa.
Mặc dù Bùi Dã nói thèm để ý, nhưng cậu cảm thấy giờ mình đã là người có phu quân rồi, làm việc gì cũng nên ổn thỏa một chút.
Cũng may chất tử Trần Quốc nói thêm gì, chỉ nghĩ Trì Kính Dao muốn bỏ mặc sư của mình.
"Bùi Thanh?" Sau khi Trì Kính Dao , liền thấy Bùi Thanh đang từ hành lang tới.
"Trì đại phu." Bùi Thanh hành lễ với cậu, nói: "Ta đang tìm tướng quân đây."
Trì Kính Dao thấy hán cầm một tờ giấy trong tay, liền tò mò hỏi: "Ngươi đang cầm gì thế?"
"À, đây là danh sách mà tướng quân muốn." Bùi Thanh vội đáp.
"Danh sách gì?" Trì Kính Dao hỏi: "Nếu là chuyện trong quân ngũ các ngươi, ngươi cần nói với ."
"Không phải chuyện quân ngũ, là. . . . . ." Hắn nhỏ giọng lại, mói tiếp tục nói: "Danh sách những người uống rượu với ngài đêm hôm hai ngài thành đó."
Trì Kính Dao vậy khó hiểu nói: "Ngươi làm cái này làm gì?"
"Là tướng quân bảo liệt kê lại." Bùi Thanh nói: "Đêm đó phải ngài uống say ? Tướng quân vui, bảo liệt kê những người đã uống rượu cùng ngài."
"Có thể cho xem thử ?" Trì Kính Dao hỏi.
Bùi Thanh vậy đưa danh sách cho cậu.
Trì Kính Dao mở xem, hỏi: "Những vòng tròn này nghĩa là ?"
"Đó là những người chua thành , có lẽ tướng quân muốn đợi tới khi họ thành , cũng sẽ cho bọn họ uống say mềm." Bùi Thanh cười khổ nói.
Trì Kính Dao nhìn những cái tên đó một lúc, hỏi Bùi Thanh: "Đêm đó say kinh lắm hả?"
"Rất kinh luôn, lúc về bất tỉnh nhân sự." Bùi Thanh nói.
Trì Kính Dao: . . . . . .
Cho nên tối hôm đó, cậu và nhị ca hề xảy chuyện gì? Những lời nhị ca nói đều là lừa cậu ?
"Không tồi." Trì Kính Dao gấp danh sách lại, trả lại cho Bùi Thanh, nói: "Đừng nói cho Bùi tướng quân biết chuyện hôm nay."
Cậu sợ Bùi Thanh nghĩ nhiều, lại nói: "Chuyện ấu trĩ như vậy, nhất ̣nh nhị ca cũng muốn biết ."
"Được, coi như vừa nãy gặp Trì đại phu." Bùi Thanh vội đáp.
Nếu đổi thành chuyện khác, hắn thể nào gạt Bùi Dã.
chuyện này, đúng như Trì Kính Dao nói, quả thật ấu trĩ.
Cho nên giả vờ như Trì đại phu biết, coi như chừa chút mặt mũi cho tướng quân nhà hắn vậy.
Trì Kính Dao ngờ mọi việc lại biến thành thế này, trong lòng vừa tức vừa giận.
Cậu rất muốn tìm Bùi Dã chất vấn, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại.
Trước giờ cậu thật sự biết, nhị ca cậu lại có tính tình thích "chơi" như thế, một khi đã như vậy, cậu cứ vờ như biết, để đối phương tiếp tục diễn trò. Ngược lại cậu thật sự muốn xem thử, nhị ca tốt của cậu có thể lừa cậu tới khi nào đây.
Hôm đó lúc xuất phát, Trì Kính Dao đã tới xe ngựa của chất tử Trần Quốc, cũng theo Chương sư , mà bảo Bùi Thanh chuẩn bị cho cậu một con ngựa. Đại khái do họ phải đồng hành cùng đột ngũ hộ tống chất tử, cho nên cũng thể cưỡi ngựa nhanh.
"Không phải bảo đệ ngồi xe ngựa rồi ?" Bùi Dã hỏi.
"Trong xe ngựa chán lắm." Trì Kính Dao nói với Bùi Dã: "Hơn nữa muốn nói chuyện nhiều hơn với nhị ca."
Bùi Dã thấy đáy mắt cậu lộ ý cười, trong lòng khỏi mềm nhũn, liền khống chế ngựa tới gần cậu một chút.
Hai người tụt lại xa xa phía đội ngũ, nói chuyện cũng tiện hơn.
"Nếu khi nào thấy mệt thì lại xe ngựa ." Bùi Dã nói.
"Giờ thể lực của cũng giống trước , nào có yếu ớt vậy nữa." Trì Kính Dao nói.
"Tối hôm qua là ai mệt đến mức cằm mỏi tay run hả?" Bùi Dã nhướng mày hỏi.
Trì Kính Dao ngẩn , chịu đựng xấu hổ nói: "Đêm chúng động phòng, phải nhị ca cũng thử qua rồi ? Chẳng lẽ hài lòng?"
"Hài lòng chứ." Bùi Dã vội nói: "Rất hài lòng."
"Đương nhiên vậy rồi." Trì Kính Dao giương cằm lên, dáng vẻ đó thoạt nhìn khá kiêu ngạo.
Bùi Dã cảm thấy dáng vẻ này của thiếu niên càng nhìn càng đáng yêu, vì thế vẫn cam lòng nói sự thật cho đối phương.
Đêm đó, đợi khi hai người rửa mặt xong, Bùi Dã kiểm tra chân của Trì Kính Dao một chút, sợ cậu cưỡi ngựa lại cọ sứt da.
"Hay là mai cứ ngồi xe ngựa ." Bùi Dã nói.
"Được." Trì Kính Dao ngồi giường, duỗi tay nhéo nhéo tay Bùi Dã.
Bùi Dã ngẩn , giương mắt nhìn về phía thiếu niên, liền thấy đáy mắt đối phương lộ ý cười.
Hắn nắm lấy đầu ngón tay của Trì Kính Dao, hỏi: "Lại muốn chơi trò gì nữa?"
"Nhị ca." Trì Kính Dao nhìn Bùi Dã, giọng mờ ám nói: "Huynh thích chứ?"
"Ừm." Bùi Dã lên tiếng, ôm lấy người mà hôn.
Trì Kính Dao nằm tựa vai Bùi Dã, kề sát tai đối phương, nhỏ giọng nói: "Nhị ca, chúng làm lại chuyện hôm động phòng , được ?"
Bùi Dã ngẩn , có lẽ vì căng thẳng, cơ thể cứng lại.
"Huynh yên tâm, sẽ nhẹ nhàng." Trì Kính Dao lại nói.
Bùi Dã đẩy người , liền thấy Trì Kính Dao đang nhìn hắn một cách sâu xa, đáy mắt có chút ý cười nào.
Bùi Dã: . . . . . .
Xong rồi, vẻ mặt này ổn lắm!
"Đệ. . . . ." Bùi Dã thử hỏi: "Biết hết rồi?"
"Biết cái gì?" Trì Kính Dao cố ý hỏi.
Trước giờ Trì Kính Dao giỏi nói dối, cậu vừa mở miệng là Bùi Dã nhận ngay.
"Đệ đừng giận, giải thích đã." Bùi Dã kéo tay cậu nói.
"Huynh giải thích ." Trì Kính Dao nhìn hắn nói.
"Ta. . . . . ." Bùi Dã ấp úng nói: "Ta vốn muốn lừa đệ, đó lại biết choáng váng thế nào. . . . ."
"Đầu choáng cũng lâu thật đấy." Trì Kính Dao nói.
Một lát . . . . . .
Bùi Dã đang gác ở hành lanh, nhìn thấy tướng quân nhà mình nhảy từ cửa sổ phòng Trì đại phu.
Bùi Dã: . . . . . .
Bùi Thanh: . . . . . . .
"Ngươi đứng đây làm gì?" Bùi Dã vui hỏi.
"Nửa đêm đầu gác đêm." Bùi Thanh nói.
"Trong trạm dịch phải đề là người của mình , gác đêm cái gì?" Bùi Dã nói.
"À. . . . . ." Bùi Thanh mờ mịt hỏi: "Vậy thuộc hạ về?"
"Đi ." Bùi Dã khoát tay với hắn, Bùi Thanh thấy thế liền biết tâm trạng hắn tốt, vội vàng rời .
Bùi Dã ở hành lang yên tĩnh hồi lâu, đoán cơn tức của Trì Kính Dao chắc sẽ nhanh tan, lúc đang ̣nh vào lại thì thấy tiếng "cạch", Trì Kính Dao đã đóng cửa sổ lại.
Ý tứ đó rất rõ ̀ng, cho hắn vào.
Bùi Dã biết mình đuối lý, cũng dám dây dưa quá phận, đêm đó đảnh phải về phòng mình ngủ.
Hắn còn tưởng rằng cơn tức này của Trì Kính Dao tới ngày thứ hai sẽ tiêu tan, ngờ đối phương lại liên tiếp ba ngày ba đêm cũng cho hắn vào cửa sổ.
Tới ngày thứ tư, Bùi Dã thật sự chịu nổi nữa, buổi tối nhân lúc Trì Kính Dao tắm, lén tiến vào phòng.
Tới khi Trì Kính Dao về phòng cài cửa xong, hắn mới bước từ bình phong.
"Huynh làm giật mình!" Trì Kính Dao nói.
"Còn giận à?" Bùi Dã cẩn thận tiến tới cạnh cậu, dường như muốn ôm cậu nhưng lại sợ cậu vui.
Mấy ngày qua, ban ngày Trì Kính Dao cũng thèm để ý tới hắn, gần như cả ngày đều trốn ở xe ngựa ngoài.
Bùi Dã bao giờ bị cậu "lạnh nhạt" như vậy, quả thực lo sốt vó lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-108.html.]
"Không muốn nói chuyện với ." Trì Kính Dao nói: "Trong lòng nhất ̣nh vừa thấy liền cười."
"Sao lại cười đệ chứ?" Bùi Dã vội hỏi.
Trì Kính Dao ngồi sạp thấp, cúi đầu vặn vặn góc áo nói: "Huynh cố ý gạt , phải muốn chê cười thì là gì?"
"Không phải." Bùi Dã đến cạnh cậu, ngồi xổm xuống, một tay giữ lấy mu bàn tay của cậu nói: "Ta lừa đệ chỉ vì thấy dáng vẻ đó, muốn nhìn nhiều hơn chút thôi, chứ phải vì chê cười đệ. Hơn nữa, đệ và đã thành , đệ chính là người cận nhất với đời này, có thể chê cười đệ được chứ?"
Trì Kính Dao mím môi, nói: "Nếu phát hiện, cứ gạt mãi ?"
"Là lỗi của , sớm nên nói thật với đệ." Bùi Dã nắm tay cậu nói.
Thật Trì Kính Dao cũng quá tức giận, đêm đó cơn tức của cậu đã tiêu tan phân nửa rồi.
Chỉ là bình thường cậu rất ít khi có cơ hội giận dỗi với Bùi Dã, liền nhịn được mà muốn "được chiều mà kiêu" một chút."
Nếu đêm đó Bùi Dã cố gắng dỗ cậu thì mọi chuyện cũng đã qua lâu rồi.
Thế nhưng Bùi Dã lại cẩn thận quá mức, luôn sợ dây dưa quá nhiều ngược lại biến khéo thành vụng, lúc này mới trì hoãn vài ngày.
Trận sóng gió nhỏ thành hôn của hai người cứ thế được giải quyết êm đẹp.
chuyện này giữa hai người cũng để lại một vấn đề nho nhỏ.
Đó chính là. . . . . . Bùi Dã vì chột dạ, những ngày đó kiềm chế ít, vẫn dám bại lộ ý nghĩ trong đầu về chuyện gì đó của bản trước mặt thiếu niên. Mỗi lần đều là Trì Kính Dao có suy nghĩ đó thì Bùi Dã mới ân cần phối hợp một phần.
Nhiều ngày trôi qua nhanh.
Tới hôm nay, cuối cùng mọi người cũng tới kinh thành.
Dọc đường mặc dù bọn họ nhanh, nhưng cũng dám trì hoãn.
Cho du khi qua Kì Châu, Bùi Dã và Trì Kính Dao cũng về nhà một chuyến, chỉ nhờ người gửi một lá thư về nhà.
Lúc bọn họ tới kinh thành đã là cuối thu.
Theo lời của tướng sĩ doanh trại Trung Đô đống quân ở kinh thành, cuối thu là thời điểm kinh thành đẹp nhất trong năm.
Khắp thành lá vàng, nhìn cũng thấy vui mắt.
Theo quy củ của Đại Du, khi bọn cậu về kinh, người của trạm dịch kinh thành sẽ báo cáo vào cung.
Từ giờ bọn họ sẽ đợi ở trạm dịch tới khi được triệu tập.
Ngày hôm đó, Du tướng quân tự mình đưa chất tử Trần Quốc .
Còn đưa người , đối phương lại tiết lộ, Trì Kính Dao và Bùi Dã cũng hỏi nhiều.
Trước lúc chia xa, Trì Kính Dao dưới sự đồng ý của Bùi Dã, chủ động nói phận của Bùi Dã cho đối phương.
Giờ họ đã ở kinh thành, sớm muộn gì đối phương cũng biết, Trì Kính Dao cảm thấy vẫn nên chủ động nói thẳng cho hắn biết thì tốt hơn.
"Hóa hắn chính là Bùi tướng quân?" Chất tử Trần Quốc thoạt nhìn cũng phấn khích lắm, ngược lại thở dài nói: Không giống với tưởng tượng của , nếu thể mãi mà vẫn nhận hắn như vậy."
Bùi Dã nói với hắn: "Trước đây, đa ̣ ngài đã trả phi đao lại cho ."
"Đừng khách khí, trả ngươi phi đao chỉ là để gặp Trì đại phu thôi, đó cũng gặp được, lỗ." Chất tử Trần Quốc nói.
"Sau này điện hạ ở kinh thành, nhất ̣nh có thể kết được bằng hữu." Trì Kính Dao nói với hắn.
"Đa ̣ ngươi." Chất tử Trần Quốc cười ảm đạm nói: "Hy vọng này còn có cơ hội gặp mặt."
Sau khi chất tử Trần Quốc được đưa , Trì Kính Dao cảm thán.
Cậu cảm thấy nếu đối phương phải người Trần Quốc mà là người Đại Du, hẳn là bọn họ có thể làm bằng hữu.
Tiếc , cậu đã trải qua nhiều chuyện ở biên thành, hơn nữa thời điểm và phận đều sai, bọn họ nhất ̣nh có nhiều khả năng nữa.
Mọi ngở ở trạm dịch đợi nửa ngày, trước xế chiều liền có người tới truyền chỉ của hoàng đế, báo bọn họ ngày mai tiến cung.
Người tới truyền chỉ còn mang tới y phục họ phải mặc khi tiến cung, cũng dặn họ quy củ khi tiếp cung.
Trì Kính Dao nghĩ mình sắp gặp hoàng đế Đại Du, trong lòng vừa căng thẳng vừa háo hức.
Cũng may theo lời người khác nói, vị hoàng đế này ngoại trừ việc thích ban hôn cho người , hình như có tật xấu gì, tính tình cũng quá xấu, cũng phải kiểu người thô bạo, hẳn là quá mức dọa người.
Ngày hôm , sáng sớm Bùi Dã đã võ phục, theo người vào cung.
Trì Kính Dao và Chương đại phu muộn hơn một chút, hơn nữa khi bọn cậu vào cung cũng bị người dẫn gặp hoàng đế, mà thẳng tới viện Thái Y. Điều này khiến tâm trạng vốn căng thẳng của họ thả lỏng hơn ít.
Những người ở viện Thái Y mặc dù lai lịch kém, đoán chừng cũng là người có chức quan, nhưng so với hoàng đế thì họ vẫn khiến người thả lỏng hơn nhiều.
"Đã sớm nói Trì đại phu và Chương đại phu ở doanh trại Kì Châu y thuật cao siêu, hôm nay mới được gặp hai vị." Một thái y họ Lý dẫn đầu nói với hai người.
Trì Kính Dao từng liên quan tới họ nên dám nhiều lời, chỉ hành lễ theo lễ nghi, còn lại chuyện hàn huyên đều giao cho Chương sư .
"Mặc dù ̣i hạ lớn hơn sư đệ vài tuổi, y thuật lại sánh bằng đệ ấy. Một kho y thuật của gia sư, cũng chỉ có mình tiểu sư đệ học được." Sau khi Chương sư và nhóm người hàn huyên, còn quen khen Trì Kính Dao mấy câu.
"Không ngờ Trì đại phu tuổi nhỏ như vậy, y thuật lại cao siêu đến thế." Lý thái y nói.
Trì Kính Dao vội khiêm tốn mấy câu, dám kể công.
Cũng may những thái y này và người trong quan trường khác , hàn huyên xong liền thẳng vào vấn đề, bắt đầu thảo luận về y thuật.
Sau khi Trì Kính Dao nói về vấn đề này, cuối cùng cũng thả lỏng ít.
Ngày hôm đó, hai người và người của viện Thái Y đã trao đổi rất nhiều.
Cuối cùng Trì Kính Dao còn nói mấy câu với người viện Thái Y về chuyện mà mình và Ngô thúc từng bàn bạc trước đó.
"Trì đại phu tuổi còn nhỏ mà lòng đã có thiên hạ, đúng thật là hiếm có." Có người khen ngợi.
"Việc này nếu muốn mở rộng khắp đại du, thể gặp phải cản trở." Vị Lý thái y dẫn đầu nói: "Lần lão phu sẽ bẩm việc này với bệ hạ, nói chừng có thể giúp đỡ một chút."
Trì Kính Dao vậy thấy khá vui, thầm nghĩ có hoàng đế hỗ trợ, chẳng khác nào bọn cậu cầm được "giấy thông hành", đến lúc đó làm việc nhất ̣nh sẽ tiện hơn nhiều. Dù mục ́ch của bọn cậu cũng phải vì kiếm nhiều tiền, cho dù hoàng đế muốn chen vào một chân thì cậu cũng để tâm lắm.
Tới xế chiều, có cung nhân tới truyền chỉ, nói hoàng đế thiết yến, mời Trì Kính Dao và Chương sư cùng tới.
Hai người theo cung nhân qua bao tiền sảnh viện tử, phải mất thời gian bằng một chén trà nhỏ mới tới được nơi thiết yến.
Dọc đường Trì Kính Dao ngừng nhìn lén, thầm nghĩ hoàng cung này đúng là khác gì TV, vừa to vừa rộng.
Hôm nay hoàng đế thiết yến, chủ yếu là vì Bùi Dã, cho nên ở đây hề ít võ tướng.
Trì Kính Dao nhìn lướt qua, thấy Bùi Dã và Dương Thành cùng bàn, ngồi ở cạnh ghế hoàng đế, nhìn có vẻ rất được coi trọng.
Bùi Dã đã nhìn thấy cậu từ lúc cậu bước vào, ánh mắt như có như rơi người cậu.
Tiếc là nơi này cũng quá hỗn loạn, hai người chỉ có thể ngoan ngoãn đợi.
Đợi khi tất cả mọi người đã vào chỗ lâu, hoàng đế được người vây quanh cũng tới.
Trì Kính Dao căng thẳng theo sát mọi người đứng dậy hành lễ, đợi hoàng đế ngồi xuống mới cùng mọi người ngồi.
Trì Kính Dao nhân cơ hội liếc mắt nhìn đối phương một cái, thấy hoàng đế khoảng 40 tuổi, nhìn rất hiền hậu, phải quá dọa người.
Vốn Trì Kính Dao còn căng thẳng, nhưng khi khai yến, liền hoàng đế luôn nói chuyện với võ tướng bên cạnh, hề chú ý tới phía của bọn cậu. Trì Kính Dao và Chương sư ngồi khá xa, giờ thấy ai chú ý liền ngoan ngoãn vùi đầu ăn gì đó.
Sau ba lượt rượu, mọi người cũng bắt đầu ́n gẫu, bầu khí cũng thoải mái hơn vài phần.
Trì Kính Dao ngờ cung yến cũng khác gì yến tiệc bên ngoài, mọi người chỉ trò chuyện và ăn uống trước mặt hoàng đế, khá là bình thường.
Nhất là mùi vị cơm trong cung thật sự ngon, lúc đầu cậu còn ăn rụt rè, đó thả lỏng liền ăn nhiệt tình hơn.
"Nghe nói trận cuối cùng Bùi tướng quân suýt mất mạng, may là có hai vị quân y trong doanh trại." Hoàng đế đột nhiên mở miệng, dọa Trì Kính Dao sợ tới mức chén rượu trong tay sứt rơi.
Cậu nhớ tới quy củ người truyền chỉ hôm qua đã dạy, vội đứng dậy cùng Chương đại phu, hành lễ với hoàng đế.
Ánh mắt hoàng đế rơi hai người, lúc này có cung nhân nói phận của hai người cho hoàng đế.
Hoàng đế khen trước hai câu lấy lệ, đó nhìn về phía Trì Kính Dao, cười nói: "Trì đại phu lại trẻ tuổi vậy ? Năm nay bao nhiêu?"
Trì Kính Dao vội đáp: "Bẩm bệ hạ, thần 16 rồi."
"Trẻ tuổi như vậy, dáng vẻ còn khá tuấn tú." Hoàng đế nói xong nhịn được cười ha ha.
Các võ tướng ở đây cũng cười theo.
"Thành ?" Hoàng đế lại hỏi.
Cậu còn tưởng rằng tối nay mình có thể trốn ở trong góc ai để ý mà trôi qua, ngờ cơm đã ăn sắp xong rồi, hoàng đế lại thản thơi xách cậu hỏi chuyện. Có thể thấy tật xấu thích ban hôn cho người của hoàng đế quả thật như lời đồn, khá là nghiêm trọng.
Hơn nữa những võ tướng trong yến tiệc tối nay, ngoại trừ Bùi Dã , phần lớn đều đã 25-26, có lẽ có thể ban hôn thì hoàng đế cũng đã ban từ lâu rồi, nếu cũng cần tới phiên cậu.
"Bẩm bệ hạ, thần đã thành rồi." Trì Kính Dao nói.
"Ồ." Hoàng đế rõ ̀ng mất mát, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh cảm xúc, nói: "Vậy cũng sớm rồi, ha ha."
Trì Kính Dao thầm lau mồ hôi, cậu nghi ngờ mới vừa nãy hoàng đế suýt nữa thốt từ "đáng tiếc", cũng may là nhịn xuống được.
"Ta nói quan hệ giữa ngươi và Tứ điện hạ Trần Quốc tồi?" Hoàng đề lại hỏi.
Trì Kính Dao vậy ngẩn , nhất thời có chút thấp thỏm, cậu ngờ đối phương lại biết chuyện này.
"Bẩm bệ hạ, thần và Tứ điện hạ chỉ gặp mặt mấy lần, lúc trước ngài ấy ăn uống tốt, Du tướng quân của doanh trại Trung Đô liền tới tìm thần tới chẩn bệnh cho Tứ điện hạ." Trì Kính Dao nói: "Sau đó đại khái Tứ điện hạ ăn uống tốt hơn, tâm trạng cũng tốt, liền thưởng cho thần một số món đồ. thần đều cho người trả lại, việc này Du tướng quân có thể làm chứng."
Cậu nhắc tới Bùi Dã trong chuyện này, đem mọi chuyện giao hết cho Du tướng quân.
Dù chất tử Trần Quốc vốn do Du tướng quân phụng mệnh trông coi, đổ lên người hắn cũng là hợp lý.
"Lời Trì đại phu nói là thật." Du tướng quân ở một bên vội nói.
Hoàng đế vậy nói gì nữa, khoát tay ý bảo Trì Kính Dao có thể ngồi xuống.
Cuối cùng Trì Kính Dao cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hoàng đế liền chuyển chủ đề sang những người khác, Trì Kính Dao thấy phải chuyện của mình lại thuận miệng ăn gì đó, ý đồ dời sự chú ý của mình một chút.
"Bùi tướng quân năm nay 20 nhỉ?" Hoàng đế đột nhiên nói với Bùi Dã.
"Bẩm bệ hạ, đúng là vậy." Bùi Dã nói.
"20 đúng là tuổi tốt. . . . . ." Vẻ mặt hoàng đế cười cười nhìn về phía Bùi Dã, lại nói: "Trong số võ tướng cả triều, trẫm thấy Bùi tướng quân là người có dung mạo oai hùng độc nhất, nếu ngày mai cho ngươi độ hoa đỏ dạo một vòng đường, biết sẽ có bao nhiêu cô nương ái mộ ngươi."
Trì Kính Dao: . . . . . . .
Tới rồi, lần này là nhắm vào nhị ca cậu.
Vị hoàng đế này cũng khá thú vị, quả thật khác gì thích thích sắp xếp hôn sự cho người trong truyền thuyết, đầu yến tiệc bất kể ăn uống rất vui vẻ, nhưng cùng vẫn phải hỏi thêm mấy câu. Chỉ khác ở chỗ, thích hỏi thì có thể cần để tâm, nhưng hoàng đế hỏi sẽ dễ đối phó như vậy.
"Bùi tướng quân có hôn phối ?" Hoàng đế hỏi.
Bùi Dã vậy theo phản xạ giương mắt nhìn về phía Trì Kính Dao, đó khỏi ngẩn , nơi nhíu mày lại.
Lúc này Trì Kính Dao lo lắng thôi, ngay cả hô hấp cũng thấy thông. Cậu thấy Bùi Dã nhìn về phía mình, vẻ mặt ổn lắm, khỏi càng thêm lo lắng, cảm thấy đầu óc ù ù, sợ nhị ca cậu nói gì đó nên nói.
Hoàng đế đã nhận ánh mắt của Bùi Dã, cũng nhìn theo ánh mắt của hắn.
Trì Kính Dao hồi hộp, thầm nghĩ rốt cuộc nhị ca cậu ̣nh làm gì?
"Sư đệ?" Giọng của Chương đại phu đột nhiên truyền tới bên tai.
Trì Kính Dao mờ mịt nhìn về phía hắn, cảm thấy đầu óc ngày càng choáng váng, hô hấp cũng càng khó khăn hơn.
Ngay đó, cậu chợt nhận gì đó. . . . . .
Những phản ứng vừa nãy của cậu, đều phải là bởi vì quá mức căng thẳng, mà là bởi cậu vừa mới ăn gì đó ổn.
giờ cậu nhận thì cũng đã còn kịp, gần như cậu kịp nói một câu nào liền ngã xuống.
Trước khi mất ý thức, Trì Kính Dao nhìn thấy nhị ca cậu đứng dậy từ bàn tiệc, để ý gì mà chạy về phía cậu.
Cậu nhịn được thầm nghĩ, tối nay hoàng đế hoàn toàn thể ban hôn được, hy vọng đối phương. . . . . đừng nên trách phạt cậu thì tốt!
Trước khi hôn mê, suy nghĩ cuối cùng trong đầu cậu là: Chuyện này cũng thiệt, rốt cuộc nhị ca cậu cần làm trò trước mặt mọi người nói rằng mình được nữa. .