Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 114

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:16:39
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Kính Dao và Bùi Dã ở nhà hai ngày, bớt chút thời gian tới doanh trại Kì Châu.

Dương Thành đang ở sân luyện võ, Bùi Dã về vui mừng.

"Sao cảm giác trong quân doanh thiếu thiếu?" Bùi Dã hỏi.

"Năm nay chúng thắng trận, trong kinh truyền chỉ tất cả tướng sĩ đều thể về thăm nhà." Dương Thành : " thể thả về hết một lượt , đến lúc đó trong đại doanh lấy một ai, cũng lắm, cho nên để họ về từng nhóm một."

Quy củ do Dương Thành định , nếu tướng sĩ về nhà mừng năm mới, thời gian thăm nhà sẽ bớt một chút. Nếu về thì thời gian sẽ dài hơn chút, dựa quy định đó, ông chia của doanh trại Kì Châu thành mấy đội, lượt thả về.

Trì Kính Dao nhỏ giọng hỏi: "Nhị ca ?"

"Nhị ca ngươi tai to mặt lớn, bệ hạ đặc biệt cho thể về qua năm mới." Dương Thành .

"Ta thể ở doanh trại." Bùi Dã .

"Năm nay thì thôi, các ngươi mới thành , năm đầu tiên ngươi nên ở nhà mới ." Dương Thành : "Sang năm các việc tồi chính là của ngươi , đến lúc đó thể về nhà mừng năm mới."

Bùi Dã liền gật gật đầu, cũng cố chấp nữa.

"Nói với nhà ?" Dương Thành hỏi Bùi Dã.

"Sang năm mới ." Bùi Dã .

Dương Thành nhíu mày : "Sau tới lúc cha ngươi đánh ngươi, thể vi sư đánh ngươi , chừng xót ngươi thể hạ thủ lưu tình."

Bùi Dã: . . . . . . .

Trì Kính Dao: . . . . . . .

" khuyên ngươi nên hết giận, tránh để nghẹn cơn tức cũng ." Dương Thành .

Trì Kính Dao liếc mắt ông, luôn cảm giác ông vui sướng khi gặp họa.

"Đừng như , đang sự thật thôi." Dương Thành : "Lúc đánh nhị ca ngươi một chút, cơn tức giải tỏa, lúc ngẫm cũng thấy tức giận gì nữa. nếu cơn tức nghẹn , khó mà ."

Trì Kính Dao nghĩ nghĩ cũng thấy hợp lý.

đánh Bùi Dã chứ? Liệu ngay cả cũng đánh ? Dù cũng thoát liên can tới chuyện . . . . . .

Hai chuyện với Dương Thành một lúc, đó tìm Dương Diệu và Nguyễn Bao Tử.

Mấy ngày hai họ mới tới trại quân sự một chuyến, hôm qua về.

"Hai các ngươi ở đại doanh mừng năm mới ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Ta vẫn theo quy định cũ, qua năm mới sẽ sung quân trại quân sự, cha thì ngươi đấy, lão bảo thủ, cho mừng năm mới với ông ." Dương Diệu : "Hai ngày nữa Bao Tử cũng về nhà, chỗ trại quân sự lạnh, chỗ nên ở."

Trì Kính Dao qua Nguyễn Bao Tử, thấy đối phương đang chăm chú chải lông cho Đại Lão, hề phát biểu ý kiến gì.

"Ngươi vẫn tới trại quân sự gần thôn trang hả?" Trì Kính Dao hỏi.

"Chắc là , chỗ đó là khó chịu nhất." Dương Diệu : "Cha chỉ sợ sống thoải mái."

Trì Kính Dao bật : "Chỗ đó khá gần thôn trang, mấy ngày nữa rảnh rỗi chúng sẽ tới thăm ngươi."

"Được đó, lúc đó thể nếm thử tay nghề của Bùi tướng quân ." Dương Diệu .

Nguyễn Bao Tử ở bên cạnh : "Sao thể nếm thử tay nghề của Bùi tướng quân?"

"Ngươi chuyện ?" Dương Diệu : "Năm đó Bùi tướng quân và mừng năm mới ở trại quân sự, Trì đại phu lúc ở trong thôn trang, cho nên tới trại quân sự tìm Bùi tướng quân. Bùi tướng quân xót ăn đồ ăn ở đó, ngày ngày đích xuống bếp, nhưng hưởng ké, ăn mấy bữa Bùi tướng quân nấu.

Trì Kính Dao kể chuyện cũ, nhịn liếc mắt lén Bùi Dã.

Trên mặt Bùi Dã biểu cảm gì, nhưng đáy mặt lộ chút ý .

Hôm đó hai đại doanh Kì Châu một đêm.

Sáng sớm hôm , mới dẫn theo Đại Lão về nhà.

Bọn vốn định dẫn Nguyễn Bao Tử theo cùng, nhưng đối phương giờ chính thức quân tịch trong doanh trại Kì Châu, dựa theo quy định đợi qua sang năm mới thể trở về. Mặc dù giờ Dương Thành khá khoan dung đối với quân y, nhưng Nguyễn Bao Tử tuân theo quy định, về , Trì Kính Dao cũng cưỡng ép.

Lúc bọn dẫn Đại Lão về nhà, từ xa thấy ít xe ngựa ở đầu thôn.

Trì Kính Dao cảnh mà hoảng sợ, đến gần mới đây là đội hộ tống bọn .

"Bọn họ chậm ?" Trì Kính Dao kinh ngạc .

"Dọc đường trì hoãn ít, may là chúng cùng họ." Bùi Dã .

"Ta tưởng họ tới doanh trại Kì Châu, tới nhà chúng ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Theo ý chỉ của bệ hạ thì năm chúng mới về đại doanh, dựa theo quy củ tất nhiên họ sẽ tới nhà." Bùi Dã : "Hơn nữa còn mang theo nhiều phần thưởng như , dù cũng mang tới đây cho chúng chứ?"

Trì Kính Dao nhớ tới một vài phần thưởng mà hoàng đế ban, tâm trạng cũng hơn vài phần.

Trong suy nghĩ của , hận thể nhét những thứ đó gian cất trữ ngay khi ở kinh thành, nhưng sẽ khiến khác nghi ngờ, nên mới nhịn .

Có binh sĩ từ xa thấy Bùi Dã, tiến tới hành lễ với .

"Bùi Thanh ?" Bùi Dã hỏi.

"Bùi tướng quân đang đợi ở trong nhà hầu gia." Binh sĩ .

"Các ngươi tới đây khi nào?" Bùi Dã hỏi.

"Bẩm hầu gia, tới buổi trưa." Binh sĩ .

Bùi Dã thấy thế qua đám bên ngoài, : "Đi uống miếng nước cho ấm bụng."

"Đa tạ hầu gia, chúng dám quấy rầy, đợi xong việc về kinh thành phục mệnh." Binh sĩ vội đáp.

Bùi Dã nghĩ cũng thấy , nếu họ thúc ngựa trở về, trì hoãn như lúc , thể sẽ kịp về kinh thành đón năm mới.

Nghĩ , cũng gì thêm, vội vàng dẫn Trì Kính Dao về nhà.

Trong ngõ nhỏ bẻn ngoài Bùi gia ít thôn dân tới hóng hớt, thấy Bùi Dã và Trì Kính Dao trở về đều đầu tò mò .

Lúc bọn họ về cũng đàng hoàng, điều duy nhất kinh động tới khác chính là hôm bà mai tới cửa, nhưng Bùi Dã và Trì Kính Dao ít lộ diện, cho nên trong thôn vẫn hiếu kỳ.

Trì Kính Dao chằm chằm khá hổ, theo Bùi Dã vẫn nhin mà chào hỏi .

Bọn họ bước cửa, Bùi Thanh và thủ lĩnh đám hộ vệ liền bước tới.

Thủ lĩnh hộ vệ kiểm kê từng món hoàng đế ban thưởng, mang tới mặt Bùi Dã, lúc mới cho Bùi Dã xem từng món một.

Bùi Dã hiệu cho Bùi Thanh xem một , kiểm tra đối chiếu gì thiếu sót liền coi như nhận xong.

"Xe ngựa của các ngươi cũng mang về kinh thành ?" Bùi Dã hỏi.

"Lúc về xe ngựa trống , mang theo về tốn thời gian, bình thường đều giao cho trạm dịch xử lý." Người đáp.

"Để một cái , bản tướng quân cần dùng." Bùi Dã : "Ta bảo Bùi Thanh trả tiền xe ngựa cho các ngươi."

"Hầu gia khách khí, nếu ngài cần thì cứ giữ hết , cần tiền nong gì ." Người đáp.

"Không cần, một cái là đủ ." Bùi Dã dứt lời liền hiệu cho Bùi Thanh, ý bảo lấy bạc.

Lần lên thị trấn Bùi Dã định mua một cái xe ngựa về, tránh để nào lên trấn cũng phiền Tiền thúc.

thị trấn chỗ bọn họ cũng lớn, mua xe ngựa thì thợ mộc đặt , tốn thời gian còn tính, cái nhất định sánh bằng xe ngựa ở kinh thành. Hôm nay cũng đột nhiên nghĩ , dứt khoát giữ một cái xe ngựa họ mang tới, dù cũng là từ kinh thành, tay nghề thể kém .

Ngày đó, khi tiễn thủ lĩnh hộ vệ , Bùi Dã căn dặn Bùi Thanh mấy câu.

Bùi Thanh giờ là phó tướng của Bùi Dã, dựa theo quy củ Bùi Dã về đại doanh, cũng túc trực bên cạnh Bùi Dã.

Bùi Dã ở nhà lúc nào cũng theo, nên bảo về nhà.

Người nhà Bùi Thanh sớm tin chạy tới đây, vui sướng dẫn về nhà.

"Nhị ca. . . . . ." Trì Kính Dao theo bóng lưng của Bùi Thanh, nhỏ giọng : "Huynh đoán xem chuyện đầu tiên Bùi Thanh khi về nhà là gì?"

Bùi Dã một cái, hỏi: "Là gì?"

"Thành ." Trì Kính Dao nhỏ giọng .

Bùi Dã nhíu mày, nhớ tới cảnh tượng ngày đó bà mai vây quanh, nhất thời thấy đau lòng cho đối phương.

nghĩ, Bùi Thanh giống , khi vui vẻ thành .

Bùi Dã qua đống phần thưởng, với Trì Kính Dao: "Đệ chọn , thích cái gì thì lấy, còn giao cho cha nương và đại ca đại tẩu xử lý."

Trì Kính Dao ha ha, tới qua từng phần thưởng một.

Nhìn đống vàng bạc châu báu , cũng thích lắm, nhưng thấy bên trong mấy món đồ đôi, liền chọn vài món bỏ gian cất trữ.

Sau đó lấy một chút vàng bạc cất .

"Không thích bạc ?" Bùi Dã : " Sao bây giờ khiêm tốn ?"

"Đợi năm phủ tướng quân của xây xong , chúng cũng chỗ tiêu bạc." Trì Kính Dao .

Bùi Dã , chỉ chỉ đống vàng bạc : "Cất hết chỗ , trong nhà cũng thiếu bạc, để ở đây dễ thu hút trộm, dùng ảo thuật cất còn an hơn chút."

Trì Kính Dao nghĩ cũng , liền cất hết đống vàng bạc gian cất trữ.

Còn những phần thưởng khác, Bùi Dã và Trì Kính Dao hứng thú, liền giao cho Dung nương xử lý.

"Sau phủ tướng quân, nên thuê một quản gia ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Đến lúc đó đều theo ý ." Bùi Dã .

Trì Kính Dao nhịn một cái, nhưng kiêng dè trong nhà nên dám càn.

Buổi chiều, Bùi phụ tự đem xe ngựa Bùi Dã "mua" tu sửa một phen.

Bùi Dã rảnh rỗi liền theo phụ.

Trì Kính Dao ngại ngoài trời lạnh, ở trong phòng cùng Bùi Ninh chơi với Đại Lão.

Cơ thể Đại Lão quá lớn, xổm ghế cũng lớn hơn Bùi Ninh bao nhiêu, cảnh tượng đó quả thật thú vị.

"Cữu cữu, gọi nó là Đại Lão ạ?" Bùi Ninh hỏi Trì Kính Dao.

"Bởi vì. . . . . Không lý do gì hết, thuận miệng gọi thôi." Trì Kính Dao .

Quả thật lúc nóng não nên mới nghĩ cái tên như , dính dáng một chút tới Bùi Dã.

Ngoại trừ , ai ý nghĩa của cái tên , khiến nhiều năm qua chỉ thể thầm trêu chọc Bùi Dã trong lòng, thể với khác.

Sớm , chi bằng gọi nó bằng cái tên Lão Nhị.

"Cữu cữu." Bùi Ninh đút cho Đại Lão ăn, nhịn hỏi: "Nó gọi là phụ ?"

Trì Kính Dao khỏi bật : "Nó cũng do sinh , giống như phụ của nó, nhưng nếu vui vẻ thì gọi cũng ."

Con khỉ đối với Trì Kính Dao mà cũng như thú cưng, nhưng tình cảm cũng khác gì nhà lắm.

Mặc dù nghiện cha , nhưng cũng bài xích mối quan hệ với Đại Lão.

Trước đây Nguyễn Bao Tử còn là mẫu của Đại Lão mà, cũng chấp nhận.

"Vậy và mợ sẽ em bé ?" Bùi Ninh hỏi.

"Con còn là xưng hô mợ hả?" Trì Kính Dao kinh ngạc : "Ai dạy con ?"

"Là bà, bà ạ." Bùi Ninh ngẩng khuôn mặt nhỏ Trì Kính Dao : "Mợ và cữu cữu, cũng giống như mẫu và phụ , hai cũng sẽ em bé giống như con ." Nó xong còn lấy tay nhỏ chỉ chỉ .

Trì Kính Dao ngẩn , nụ môi phai, với Bùi Ninh: "Cữu cữu cho con một bí mật, con đừng cho ai khác nhé?"

"Dạ." Bùi Ninh vội đáp.

"Cữu cữu và mợ em bé." Trì Kính Dao .

"Vì ạ?" Bùi Ninh mờ mịt hỏi.

"Không ai cũng thể sinh em bé." Trì Kính Dao : "Đợi khi con trưởng thành, con sẽ hiểu thôi."

Bùi Ninh nhíu mày nhỏ suy nghĩ hồi lâu, dường như thất vọng.

nó lập tức cầm lấy tay Đại Lão lắc lư, : "Con đây sẽ chơi cùng Đại Lão."

xong còn lấy tay nhỏ che lên miệng của , ý là nó sẽ giữ bí mật nhỏ cho Trì Kính Dao.

Năm mới gần tới, Bùi gia gần như ngày nào cũng tới.

Hơn nữa khi tin tức Bùi Dã về nhà truyền , tới cửa thăm hỏi nối dứt.

Trong đó một vài thích cũng coi là qua , một tới là kéo quan hệ, một khác chỉ đơn thuần tới chúc mừng.

Bùi Dã quá thích xử lý việc , nhưng trong lòng cũng , chỉ cần ở nhà thì buộc kiêng dè tình làng nghĩa xóm, dù và Trì Kính Dao quân ngũ, những khác trong nhà vẫn sẽ sinh sống ở đây.

những gặp mặt chuyện gì, luôn bàn tán về hôn sự của , còn thường xuyên hỏi thăm hôn sự của Trì Kính Dao.

Sau đó Bùi Dã sợ Trì Kính Dao phiền lòng, liền tới tiền viện nữa, tránh để hỏi mấy vấn đề linh tinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-114.html.]

"Hôm nay theo cha và đại ca ngoài một chuyến." Sáng sớm Bùi Dã thức dậy với Trì Kính Dao.

"Làm gì ?" Trì Kính Dao trong chăn mơ màng hỏi.

"Lễ mừng năm mới, thăm hỏi trưởng bối trong thôn theo lễ nghĩa." Bùi Dã : "Ta ở nhà vài năm, trong thôn chiếu cố nhà ít, hiếm khi về nhà mừng năm mới, tới thăm hỏi một chút."

Trì Kính Dao hỏi: "Ta cùng ?"

"Đệ đừng , lớn tuổi đều mấy lời thích ." Bùi Dã .

Trì Kính Dao gật gật đầu, duỗi tay nắm lấy đầu ngón tay của Bùi Dã.

"Tay nóng, sốt đấy chứ?" Bùi Dã hỏi.

"Ngủ chút là , ." Trì Kính Dao .

Bùi Dã sờ trán của một cái, cảm thấy nóng, nhưng quá nóng, liền chỉ nghĩ rằng do đang trong chăn.

"Ngủ một lúc nữa nhớ dạy dùng bữa." Bùi Dã cúi hôn nhẹ lên khóe môi , kéo chăn cho , lúc mới rời .

Mấy ngày nay, lẽ vì khi về nhà thả lỏng, mỗi ngày Trì Kính Dao đều ngủ ngon.

Hơn nữa trời lanh, cũng ngoài, cả ngày ngoại trừ chơi cùng Bùi Ninh, sẽ việc gì cả.

Dung nương ở biên thành vất vả ít, giờ cũng chiều , sáng sớm ít khi gọi rời giường.

Ngày hôm đó khi Bùi Dã rời , vốn định ngủ tiếp một giấc, ngờ một lúc Bùi Ninh chạy lạch bạch tới tìm .

"Cữu cữu." Bùi Ninh chạy tới cạnh giường Trì Kính Dao, đầu tiên là sờ sờ Đại Lão đang sấp ở một bên, đó vỗ vỗ Trì Kính Dao : "Tuyết rơi , cùng con đắp tuyết ."

Chuyện đắp tuyết là Trì Kính Dao chủ động đề cập với nó, nhóc con vẫn nhớ mãi, chỉ chờ tới ngày tuyết rơi.

Hôm nay cuối cùng cũng đợi một trận tuyết lớn, sáng sớm thức dậy nó chạy lạch bạch tới tìm Trì Kính Dao .

Trì Kính Dao mở mắt chậm rì, hỏi: "Tuyết rơi ?"

"Dạ, tuyết rơi lớn luôn." Bùi Ninh : "Mẫu và bà chơi với con, phụ và nhị thúc cùng ông ngoài !"

Trì Kính Dao thấy dáng vẻ tủi của nó, vội dậy mặc quần áo.

Cậu rửa mặt qua loa, ngay cả bữa sáng cũng thèm ăn, liền dẫn theo Bùi Ninh ngoài sân đắp tuyết.

"Con đừng động , bọc tay cho kỹ, lạnh đấy." Trì Kính Dao bọc áo khoác cho Bùi Ninh, đội mũ đầu hổ lên đầu, để nó ở một bên: "Đợi đắp gần xong tuyết sẽ cho con cái miệng, ?"

"Dạ." Bùi Ninh ngoan ngoãn đáp.

Trì Kính Dao kinh nghiệm trong chuyện đắp tuyết , loay hoay một hồi mới hình dạng đại khái.

Sau đó, tìm một tấm vải đỏ, quấn lên cổ tuyết.

"Cữu cữu, xong ạ?" Bùi Ninh ở một bên chờ mà sốt ruột.

Trì Kính Dao kiếm hai viên than đôi mắt của tuyết, cuối cùng lấy một quả ớt đỏ, đưa cho Bùi Ninh đặt vị trí miệng tuyết.

Bùi Ninh đợi cả buổi, lúc sớm sốt ruột, dựa theo lời Trì Kính Dao dạy nó, thành công miệng cho tuyết.

"Wow! Cữu cữu, chúng đắp xong tuyết !" Bùi Ninh vui sướng chạy quanh tuyết mấy vòng, đó chạy tìm Dung nương và Đinh Tiểu Uyển.

Lúc Trì Kính Dao mới cảm thấy đói, phòng bếp tìm đồ ăn.

Dung nương dậy muộn, cố ý để đồ ăn trong nồi, bếp vẫn còn chút lửa, cho nên đồ ăn bây giờ vẫn còn nóng.

Trì Kính Dao hứng ăn, chỉ ăn một bát cháo thôi.

Buổi trưa chơi trong tuyết với Bùi Ninh một lúc, đó cảm thấy đầu choáng lên về ngủ trưa một giấc.

Bên , Bùi Dã theo Bùi phụ, ở bên ngoài tới tối mới về.

Trong thôn quy định, gần tới lễ mừng năm mới nam nhân trong tộc cùng tế tổ, xong nghi thức còn hợp mặt, bởi qua ước chừng tốn mất một ngày trời.

Tới xế chiều Bùi Nguyên về nhà , sợ trong nhà lo lắng nên về báo một tiếng.

Hiện giờ Bùi Dã là binh sĩ tiền đồ nhất của Bùi gia, hôm nay chính là tiêu điểm của thôn, tất nhiên sẽ dễ dàng thả .

Cho tới khi trời tối đen, hai cha con mới mang theo mùi rượu khỏi nhà trưởng thôn.

"Bùi Thanh theo con ngược tồi, các con coi như là đường , trong quân ngũ cố gắng chăm sóc." Trên đường về, Bùi phụ với Bùi Dã.

Bùi Dã liền đáp lời.

" , hôm qua Bùi Thanh định hôn sự , là nhà nào đó ở trấn, cũng nhớ rõ." Bùi phụ : "Thúc con chắc vui c.h.ế.t mất, con trai lập chiến công trở về, giờ còn cả con dâu."

"Vâng." Bùi Dã thản nhiên đáp: "Hôm con sẽ tặng cho một phần quà mừng."

"Thằng hai, cha vẫn hỏi con. . . . . tuổi con cũng nhỏ, vẫn thành gia ?" Bùi phụ hỏi.

Bùi Dã ngẩn , : "Cũng ạ."

"Vậy là ?" Bùi phụ hỏi: "Không con trúng nào ở biên thành chứ?"

Bùi phụ xong vỗ vỗ bả vai Bùi Dã : "A Dao còn nhỏ hơn con mà thành đấy. Con là nhị ca, nếu trúng ai thì cứ việc với cha, ngại cả."

Bùi Dã uống chút rượu, tới mức say, nhưng cũng ngà ngà.

Hắn do dự một lúc, liền : "Quả thật con thành với một , nhưng vẫn sợ cha đồng ý."

"Chuyện gì mà đồng ý? Chúng cũng xuất quyền quý gì, bản cũng chỉ là nông dân như , để ý nhiều như ." Bùi phụ : "Chỉ cần con thích, và nương con sẽ gì thêm."

Bùi Dã dừng bước, bóng tối về phía Bùi phụ, : "Nếu con thành với đó, sẽ thể nào con nỗi dõi."

"Vì ?" Bùi phụ ngẩn , hỏi: "Có. . . . . bệnh gì đó tiện ?"

"Nguyên nhân quan trọng." Bùi Dã : "Nếu là như , sẽ đồng ý chứ?"

Bùi phụ im lặng một lúc lâu, đáp lời, mà phía Bùi Dã.

Bùi Dã nhíu mày, theo Bùi phụ, gì nữa.

Cho tới khi hai cha con tới cửa nhà, Bùi phụ mới dừng bước.

Ông Bùi Dã, chỉ trầm giọng hỏi: "Con thật sự thích cô nương đó ?"

"Người đó cứu mạng con." Bùi Dã : "Nếu đó, sẽ gặp con nữa."

Bùi phụ lúc mới đầu qua Bùi Dã, lúc lâu mới trầm giọng : "Ân tình nhất định báo, nếu con nghĩ kỹ , và nương con sẽ ngăn cản."

Bùi Dã kinh ngạc, một lúc : "Không vì chuyện nên con mới thành với đó."

"Vậy vì chuyện gì?" Bùi phụ hỏi.

"Cha." Bùi Dã hỏi: "Sao và nương thành ?"

"Chuyện . . . . . ." Bùi phụ gãi đầu : "Chỉ là thấy hợp mắt thôi."

"Con cũng thấy hợp mắt." Bùi Dã .

"Haiz." Bùi phụ thở dài : "Hợp mắt thì cưới về , gì cũng cứu mạng của con. Không thể sinh thì thôi, nếu tay cứu giúp, ngay cả con cũng chẳng còn, gì tới con nối dõi chứ. . . . . . . Đây là mạng của con, chịu cũng chịu, lương tâm đúng chứ?"

Bùi Dã về phía Bùi phụ, gì đó nhưng nhịn xuống.

Lúc hai chuyện trong sân, thấy Dung nương và Bùi Nguyên đang bận rộn trong phòng bếp.

"Nương, mượn thế vẫn còn nấu cơm ?" Bùi Dã thấy thế hỏi.

"Nấu cơm gì chứ, A Dao bệnh, đang sắc thuốc cho nó." Dung nương .

Bùi Dã ngẩn , hỏi nhiều thẳng về phía nhà phụ.

Bùi phụ thấy thế vội theo .

Trong phòng, Trì Kính Dao mơ màng giường, Đinh Tiểu Uyển đang châm kim cho .

"Sao thế ?" Bùi Dã tiến tới sờ lên trán Trì Kính Dao, : "Sao đột nhiên sốt lợi hại như ?"

"Đều do sơ suất." Đinh Tiểu Uyển : "Sáng sớm cùng Bùi Ninh đắp tuyến nửa ngày trời, lẽ nhiễm lạnh. Giữa trưa ăn cơm, hỏi thử thì ăn , cũng để ý nữa, cứ nghĩ buồn ngủ."

mùa đông Trì Kính Dao thèm ngủ, về nhà mấy ngày nay thường xuyên ngủ thẳng tới trưa, thi thoảng giữa trưa cũng ngủ trưa.

Cho nên Đinh Tiểu Uyển cũng suy nghĩ tới chuyện khác, cho tới lúc cơm tối tới gọi , mới phát hiện khác thường.

"Trì Kính Dao." Bùi Dã cúi nhỏ bên tai thiếu niên: "Có thể lời ?"

"Sốt quá lợi hại." Đinh Tiểu Uyển : "Giờ lơ mơ."

Bùi Dã nhất thời nhớ tới cảnh nhiều năm về , lúc đó Trì Kính Dao cũng cảm, lúc đầu chú ý, đợi tới khi phát hiện thì sốt tới mức bất tỉnh nhân sự .

Cơ thể Trì Kính Dao yếu ớt, nhưng thật ngoại trừ sợ mùa đông lạnh, bình thường ít khi mắc bệnh.

mỗi mắc bệnh lợi hại, khiến trở tay kịp.

"Cần dùng khăn lạnh ?" Bùi Dã hỏi Đinh Tiểu Uyển.

"Đại ca chuẩn ." Đinh Tiểu Uyển : "Đệ đừng lo lắng, đây, sẽ ."

Bùi Dã gật gật đầu, cố hắng để tỉnh táo .

"Sh. . . . . ." Thiếu niên nhíu mày, miệng mơ màng : Đau."

Bùi Dã vội về phía Đinh Tiểu Uyển, liền đối phương : "Không do cắm đau , là sốt nên đau đầu đấy."

"Vậy đây?" Bùi Dã sốt ruột .

"Cố chịu thôi, một lúc nữa sẽ hết sốt."

Bùi Dã: . . . . . . .

Hắn dám gì thêm, chỉ cố nén lo lắng canh giữ ở bên cạnh.

Một lúc , cuối cùng Đinh Tiểu Uyển cũng châm kim xong.

Trì Kính Dao mở mắt, quá Bùi Dã nhanh chóng nhắm .

"Nhị ca. . . . . ." Thiếu niên mơ màng gọi Bùi Dã một tiếng.

"Ta ở đây đây." Bùi Dã .

"Nhị ca, lạnh." Trì Kính Dao .

"Sắp khỏi , ngoan." Bùi Dã lau mồ hôi lạnh trán , hỏi Đinh Tiểu Uyển: "Cần đắp thêm chăn cho ?"

"Không cần." Đinh Tiểu Uyển : "Đợi sắc thuốc xong đút cho uống là ."

Lúc chuyện, Bùi Dã bưng chậu , bên trong nước lạnh.

Đinh Tiểu Uyển thử nhiệt độ nước, vắt khăn lạnh đặt lên trán Trì Kính Dao.

"Nhị ca. . . . . lạnh. . . . . ." Trì Kính Dao mơ màng : "Huynh ôm một cái . . . . . ."

Bùi Dã vội cẩn thận ghé sát tới, ôm thiếu niên lòng.

"Nhị ca ở đây, khó chịu." Bùi Dã nhỏ giọng dỗ.

Hắn xong theo phản xạ cọ cọ lên mặt thiếu niên, đau lòng sốt ruột.

"Nhị ca. . . . . . khó chịu." Thiếu niên .

"Nhị ca ôm đây, khôn khó chịu." Bùi Dã ôm thiếu niên lòng, dịu dàng dỗ: "Không khó chịu, sắp khỏe ."

Bùi phụ ở một bên, thấy cảnh trong mắt, mặt nhất thời lộ vẻ mê man.

Ông vài câu thôi, cho tới khi thấy Bùi Dã ghé xuống hôn nhẹ lên thái dương của thiếu niên một cái, biểu cảm của ông từ mê man biến thành kinh ngạc.

Trong khoảnh khắc, tức giận, khó hiểu, giật . . . . . . đổi liên tục mặt ông.

Cho tới khi Dung nương bưng thuốc , ông mới hồi thần .

"Đưa thuốc cho , ngươi xem Bùi Ninh thử, nó ở một nhỡ đầu tỉnh dậy. . . . . ." Bùi phụ .

Dung nương nghi ngờ gì, đưa thuốc cho ông đó hỏi: "A Dao ?"

"Yên tâm, tức phụ thằng cả mà." Bùi phụ .

Dung nương lúc mới xoay rời .

Bùi phụ đặt thuốc bàn, Bùi Dã, Bùi Nguyên và Đinh Tiểu Uyển, vẻ mặt đó cực kỳ phức tạp.

"Đại ca, bưng thuốc tới đây giúp ." Bùi Dã ôm Trì Kính Dao trong tay, với Bùi Nguyên.

Bùi Nguyên bưng chén thuốc tới, đó múc một thìa thổi nguội, lúc mới đưa tới bên miệng Trì Kính Dao.

bây giờ Trì Kính Dao đang nửa tỉnh nửa mê, căn bản uống , thuốc chảy hết ngoài.

Bùi Dã bất đắc dĩ, dứt khoát ngậm thuốc miệng, trực tiếp dùng miệng đút cho đối phương.

Bùi phụ ở bên cạnh thấy thế vẻ mặt càng phức tạp hơn vài phần, một lúc , ông như thấy gì, xoay khỏi phòng.

 

Loading...