Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 115

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:16:58
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Bùi phụ là một khá chất phác, nhưng vô tri.

Nếu đó Bùi Dã mấy lời như " con nối dõi", "cứu mạng con" gì đó, lẽ ông cũng nghĩ nhiều, thể coi cảnh là tình sâu nặng của Bùi Dã dành cho Trì Kính Dao, chứ ý tứ gì khác.

những lời đó, ông thể nghĩ nhiều .

Cho dù là quan hệ , nhưng cũng giới hạn.

Sự mật mà Bùi Dã dành cho Trì Kính Dao, quả thật quá, điều khiến ông thể coi như bình thường .

Lại nghĩ tới đủ loại dấu hiệu ngày , Trì Kính Dao đột nhiên báo thành hôn, khi về nhà cũng hề nhắc tới thê tử mới cưới. Hai tới kinh thành, Bùi Dã phong hầu gia, thưởng nhiều thứ như , còn thưởng cả phủ, nhưng chỉ ban hôn.

Những chuyện Bùi Nguyên từng cảm thấy kỳ lạ, thật Bùi phụ cũng mơ hồ cảm nhận .

ông tinh tế như Bùi Nguyên, thi thoảng nghĩ thấy khác thường cũng chỉ cho là nghĩ nhiều.

Cho tới hôm nay, tất cả chuyện xâu chuỗi một chỗ, ông mới bừng tỉnh nhận .

Bùi phụ tới cửa hậu viện, liền thấy Bùi mẫu đang từ đông viện, hẳn là xem Bùi Ninh.

"Ngủ ?" Bùi phụ hỏi.

"Ngu yên ." Dung nương : "Đứa nhỏ từ nhỏ bớt lo, ngủ yên yên bao giờ quấy , giống y như cha của nó ngày ."

Bùi phụ yên lòng gật đầu.

Dung nương vẫn nhận thấy sự khác thường của ông, mà chỉ hỏi: "A Dao thế nào ? Ta lo lắng, qua xem thử."

"Ngươi đừng ." Bùi phụ .

"Vì ?" Dung nương khó hiểu .

"Không gì. . . . . ." Lúc Bùi phụ sốt ruột, mặc dù việc giấu , cũng chọc thủng ngay tại đây. Hơn nữa ông còn nên ứng phó thế nào, đó nếu Dung nương cũng , chuyện càng thêm phiền phức.

Nghĩ , ông : "Thằng cả với thê tử thằng cả đều ở đó, trong phòng cũng còn chỗ đặt chân. Hơn nữa thê tử thằng cả cũng cả, ngươi thêm nữa cũng để gì."

"Cũng đúng." Dung nương : "Tiểu Uyển y thuật cao siêu, nó ở đó A Dao nhất định ."

Bùi phụ gật gật đầu, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Bên .

Bùi Dã đút thuốc xong, Đinh Tiểu Uyển bắt mạch cho Trì Kính Dao.

"Chắc là , lát nữa là hết sốt thôi, coi chừng chút, đừng để ban đêm đá chăn lạnh." Đinh Tiểu Uyển với Bùi Dã: "Có chuyện gì, lúc nào cũng thể tới đông viện bảo ."

"Đa tạ đại tẩu." Bùi Dã vội hành lễ với Đinh Tiểu Uyển.

Đinh Tiểu Uyển đáp lễ , qua Trì Kính Dao đang mê man, đó gì thêm xoay rời .

Bùi Nguyên đưa Đinh Tiểu Uyển tới cửa, hai mấy câu, liền phòng.

Bùi Dã đang đổi khăn trán Trì Kính Dao, thấy Bùi Nguyên tiến liền một cái.

"Không sang năm mới thẳng ?" Bùi Nguyên hỏi.

"Sốt ruột, đợi ." Bùi Dã : "Như cũng ."

Hắn xong quá Trì Kính Dao, : "Nhân lúc bệnh gì, nếu thể vượt qua cửa ải , cũng đỡ để chịu khổ cùng. Nếu như . . . . . cha nương thấy sinh bệnh, cũng đến mức kiên quyết chia rẽ đôi ?"

"Nghe khá lý đấy." Bùi Nguyên .

"Đại ca, trông chừng giúp , một lát về." Bùi Dã .

Bùi Nguyên lẽ đoán gì, cũng gì thêm, liền để .

Trong hậu viện, Bùi phụ đang trong phòng buồn phiền.

Dung nương thấy ông như thế, hỏi thêm mấy câu, ông chỉ thở dài đáp.

"Có hôm nay ngoài cùng thằng hai, ngươi mất hứng ?" Dung nương hỏi.

"Không gì, ngươi đừng lo lắng." Bùi phụ : "Ngươi ngủ , một một lúc là thôi."

Ông dứt lời, bên ngoài liền truyền tới giọng của Bùi Dã.

"Sao giờ thằng hai tới đây?" Dung nương kinh ngạc : "Không A Dao xảy chuyện gì chứ?"

xong liền thấy lo lắng, vội mở cửa.

Ngoài cửa, Bùi Dã ngay cả ngoại bào cũng mặc, trong tay cầm theo một cây gậy gỗ lập tức phòng.

Sau khi phòng liền quỳ xuống đất, dập đầu với Dung nương và Bùi phụ.

"Thằng hai, cao đang ?" Dung nương bất ngờ : "Có gì từ từ , con thế . . . . . . ."

"Cha, nương, Bùi Dã bất hiếu." Hắn xong liền đưa gậy gỗ tới mặt Bùi phụ, đó quỳ đất xoay , đưa lưng về phía Bùi phụ, : "Cha, nếu dạy bảo thì cứ tay ạ."

Bùi phụ một bụng buồn phiền xả , cầm gậy gỗ lên.

Dung nương sợ quá mức, tiến tới ôm lấy tay ông : "Các ngươi hả? Năm mới tới nơi đánh như ?"

"Nếu dạy dỗ nó, nó càn!" Bùi phụ tức giận .

Bùi Dã duỗi tay cởi áo, để lộ nửa , dáng vẻ chịu đáng chịu mắng.

Gậy gỗ trong tay Bùi phụ vốn giơ lên, nhưng khi thấy lưng Bùi Dã, giật .

Chỉ thấy đối phương, che kín các vết sẹo lớn nhỏ, vết mới vết cũ giăng khắp nơi, chói mắt.

"Thằng hai. . . . . ." Dung nương thấy thế đau lòng thôi, lúc liền thành tiếng.

Bà tiến tới mặc y phục cho Bùi Dã, nức nở : "Con mấy năm nay. . . . . . chịu khổ ."

"Nương." Bùi Dã áy náy : "Hài tử bất hiếu, với hai ."

"Sao nhắc tới chuyện , rốt cuộc ?" Dung nương đau lòng hỏi.

Bùi phụ thấy chuyện cũng giấu , lạnh giọng : "Ngươi chịu những mai mối ?"

"Vì ?" Dung nương hỏi: "Bùi Dã, ngươi cho mẫu , xảy chuyện gì?"

"Bởi vì. . . . . ." Bùi Dã nhíu mày, khó khăn : "Con thành ."

"Sao ?" Dung nương nín mỉm : "Đây là chuyện mà, cho cha nương?"

Bùi phụ hừ lạnh một tiếng, : "Ngươi hỏi thử xem nó thành với ai!"

Dung nương về phía Bùi Dã, liền Bùi Dã : "Trì Kính Dao."

Dung nương ngẩn , một lúc lâu vẫn hồi thần .

Suy nghĩ của bà nhanh, một lúc mới hiểu xảy chuyện gì.

"Con với. . . . . . con với A Dao thành ?" Dung nương khó tin hỏi.

"Vâng." Bùi Dã đáp.

Dung nương cơ thể nghiêng ngả, suýt nữa là ngất xỉu.

Hai cha con đỡ xuống.

"Mau gọi đại tẩu ngươi tới đây!" Bùi phụ .

"Đừng !" Dung nương giữ Bùi Dã : "Nương hết."

xong thở hổn hển mấy , sắc mắt cuối cùng cũng khôi phục một chút.

"Con kể chuyện, từ đầu tới cuối cho ." Dung nương .

Bùi Dã chần chừ, nhưng sợ theo khiến đối phương tức giận, đành lùi về hai bước, quỳ xuống mặt Dung nương.

"Bắt đầu từ khi tới biên thành lâu. . . . . Lúc đầu chỉ là mộng tưởng của con, vốn con định cho ." Bùi Dã : "Sau đó con trọng thương, thảm hại, liền lừa mấy câu, thấy đáng thương nên chấp nhận."

Bùi Dã kéo hết chuyện lên , sợ Dung nương và Bùi phụ khó Trì Kính Dao.

Dung nương quả nhiên biến sắc, : "A Dao giờ bụng, con thể lừa nó như ?"

"Lúc đó mạng con sắp còn, thể nghĩ nhiều như ." Bùi Dã .

Dung nương nhớ tới vết thương Bùi Dã, khỏi thấy đau lòng.

đứt quãng trong một lúc, Bùi phụ thấy thế cũng để ý tức giận nữa, bên cạnh an ủi.

"Con hai đứa con. . . . thể như ?" Dung nương nức nở .

"Hai đứa thành cũng cha nương cũng gì, mau chóng chia tay !" Bùi phụ .

Bùi Dã : "Cha, chỉ cần con nghĩ kỹ thì thành với ai cũng vấn đề gì ?"

"Ta tưởng ngươi là một cô nương!" Bùi phụ : "A Dao và ngươi đều là nam, nam với nam mà như thế ?"

Bùi Dã quỳ đất im lặng một lúc lâu, : "Sao thể?"

"Các ngươi. . . . . . ." Bùi phụ úp mở một lúc, phát hiện nên phản bác thế nào.

Ông vốn định hai thành thể con nối dõi, nhưng nhớ tới những lời đó Bùi Dã với ông đường, lúc đó ông đồng ý với Bùi Dã rằng con nối dõi cũng .

lúc đó ông nào Bùi Dã là Trì Kính Dao chứ? "Tóm !" Bùi phụ : "Nói thế nào cũng ."

Ông xong liền kéo Bùi Dã dậy, đó đá cả và gậy gỗ ngoài.

Dung nương lau nước mắt, nhỏ giọng nén giận với Bùi phụ: "Trên nó nhiều vết thương như , ngươi thể nhẹ chút ?"

"Ta dùng sức !" Bùi phụ vội : "Sức nó lớn như , ngươi đừng để nó lừa."

Dung nương thở dài, nhịn .

Bà nghĩ tới Trì Kính Dao liền đau lòng thôi, nghĩ tới Bùi Dã cũng thấy đau lòng, trong lúc đó là tức phát là đau lòng mà nữa.

Nếu là , tối nay khả năng Bùi Dã sẽ quỳ cửa phòng cha nương cả đêm.

Chuyện khác , nhưng tiên hai bớt giận .

hiện giờ Trì Kính Dao còn bệnh, thật sự lo lắng, cho nên dám ở lâu.

"Thế nào?" Bùi Nguyên thấy về liền hỏi.

"Không lắm." Bùi Dã : "Đá ngoài."

Bùi Nguyên nhịn thở dài : "Đừng là bọn họ, ngay cả cũng mấy ngày mới thể dần chấp nhận. Đệ cũng đừng sốt ruột, cha nương vẫn thương các , sẽ quá khó xử ."

"Đại ca." Bùi Dã hỏi Bùi Nguyên: "Huynh chấp nhận chúng thế nào?"

"Nghĩ thông suốt thì chấp nhận thôi." Bùi Nguyên : "Bản đại ca cũng là từng trải, một vài chuyện khác thể nào ngăn cản ."

Hắn xong nghĩ tới chuyện gì, đáy mắt lộ vẻ dịu dàng.

"Người trong nhà, ai mà chẳng cho các ." Bùi Nguyên : "Mấy ngày nay, dù cha nương gì, cứ theo họ, đừng cãi . Dần dần cũng sẽ chấp nhận thôi."

Bùi Dã gật đầu, : "Đa tạ đại ca, mau về , lẽ đại tẩu vẫn đang chờ."

"Tối đừng ngủ quá sâu, trông chừng A Dao." Bùi Nguyên dặn dò vài câu, lúc mới rời .

Sau khi Bùi Nguyên rời khỏi tây viện, do dự một lúc, nhịn tới hậu viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-115.html.]

Hắn thấy ánh nến trong phòng cha nương vẫn còn, liền tiến tới gõ gõ cửa.

"Không bảo ngươi ?" Bùi phụ .

"Cha, là con đây." Bùi Nguyên .

Bùi phụ mới mở cửa cho .

"Đã muộn thế còn về ngủ ?" Bùi phụ .

"Con lo lắng, đây xem thử." Bùi Nguyên .

Bùi Nguyên thấy Dung nương vẫn đang lau nước mắt, thấy sắc mặt Bùi phụ cũng , nghĩ nghĩ : "Việc Bùi Dã thật đúng, con là đại ca cũng chấp nhận nổi. Cha, thể dễ dàng tha thứ cho , tránh để càng khó quản thúc."

Hắn xong suy nghĩ một lát : "Hay là để con trói , bắt quỳ tuyết một đêm, xem còn dám bừa nữa !"

Dung nương khó tin Bùi Nguyên, : "Thằng cả, Bùi Dã chính là ruột của con, con thể nhẫn tâm như ?"

"Là khiến hai tức giận , con ca ca đương nhiên dạy dỗ một phen, nên ?" Bùi Nguyên .

"Vậy cũng thể để quỳ tuyết chứ, như cơ thể thể chịu ?" Bùi phụ .

"Đệ chuyện như , cho một bài học thích đáng!" Bùi Nguyên .

Dung nương tức giận, : "Thằng hai chỉ là lỡ dại, nhưng nó cũng chuyện trời đất bất dung, chỉ là thành với A Dao thôi ? Chỉ cần nó ép buộc A Dao. . . . . . cũng xem là tội ác tày trời gì!"

" , chỉ là thành với A Dao thôi , như hình thật sự chuyện lớn gì." Bùi Nguyên .

Bùi phụ trừng mắt liếc Bùi Nguyên một cái, : "Con tới cho hai đứa đúng ?"

Bùi Nguyên lộ chút ý , : "Cha, cũng tính tình của nhị , lúc nhỏ chính là một tên cứng đầu, bướng bỉnh. Đệ nhận định chuyện gì, nếu ngăn cản, chỉ thể đánh c.h.ế.t , còn cách nào khác."

"Con nhớ lúc nhỏ sách, đó vì sinh bệnh mà trì hoãn. Từ đó tự giận , sống c.h.ế.t chịu sách, ai trong nhà khuyên ?" Bùi Nguyên : "Cũng chỉ A Dao tới đây mới thể chế ngự , đó chuyện đều theo A Dao thôi ?"

Dung nương cũng nhớ tới chuyện cũ, cảm thán: "Tính tình thằng hai quả thật cứng đầu, lúc nếu A Dao, chừng bây giờ nó cũng chẳng mấy chữ." Bà xong nhớ tới chuyện đây của hai , đáy mắt cũng hiện lên chút hiền từ.

"Đệ ở bên ngoài nhiều năm qua, vài trải qua mấy sinh tử, cũng xem như giữ cái mạng." Bùi Nguyên : "Bao nhiêu của doanh trại Kì Châu tới biên thành, nhưng bao về? Nhị nhà thể sống sót trở về cũng dễ dàng gì. Con , ở trận cuối cùng, bước một chân lên cầu Nại Hà , là A Dao cố gắng kéo về nhân gian."

"Hai họ ở bên thì cứ ở . Chúng cũng ép c.h.ế.t sống sót trở về ?" Bùi Nguyên : "Tính tình của nhị , nếu thuận theo , đời chỉ sợ cũng tìm cô nương nào thành . So với việc để cô độc suốt quãng đời còn , ở bên cạnh A Dao chứ?"

Bùi phụ thở dài thật mạnh, buồn rầu nữa.

Dung nương lau nước mắt, cũng hiểu gì .

Bùi Nguyên ngược cũng hiểu một hai , thêm gì nữa, dặn dò hai tạm thời nghỉ ngơi cho rời .

Trước khi , với Dung nương: "Đệ vốn định sang năm sẽ , sợ hai năm mới vui. Hôm nay nếu A Dao bệnh, khiến hành động quá phận, cũng sẽ lỗ mãng như ."

"Đứa nhỏ A Dao giấu giếm, mấy ngày nay ở nhà chắc hoảng lắm?" Đợi Bùi Nguyên , Dung nương với Bùi phụ: "Đứa nhỏ chừng bứt rứt chuyện nên mới đổ bệnh."

"Ngươi đừng nghĩ linh tinh, thê tử thằng cả lạnh ." Bùi phụ an ủi.

"Vậy mấy ngày nay nó cũng để chuyện trong lòng." Dung nương .

Bà nhịn nhớ tới dáng vẻ của Trì Kính Dao khi còn nhỏ, càng nghĩ càng khổ sở, : "Sao A Dao một cô nương chứ?"

"Nam thì nam thôi." Bùi phụ : "Nếu là một cô nương, chắc thể thiết như với thằng hai . . . . . ."

Dung nương: . . . . . . .

Nghĩ cũng đúng, với tính tình kỳ cục của thằng hai, nếu Trì Kính Dao là một cô nương, hai quả thật chắc thể cùng .

Cơn bệnh của Trì Kính Dao tới nhanh mà cũng nhanh.

Sáng sớm ngày hôm , lúc tỉnh thì cơn sốt lui gần hết.

"Còn khó chịu ?" Bùi Dã thấy tỉnh , vội tiến tới sờ trán của .

Mặc dù cơn sốt của Trì Kính Dao bớt, những vấn vô lực, giường với Bùi Dã, hỏi: "Nhị ca, bệnh ?"

"Ừm." Bùi Dã : "Tối qua lúc về sốt tới mức mơ màng ."

Bùi Dã lời nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng ánh mắt của Trì Kính Dao rơi mí mắt thâm đen của , liền lẽ tối qua vẫn luôn trông chừng ngủ.

"Uống ngụm nước ." Bùi Dã đỡ dậy, đút cho chén nước ấm.

Trì Kính Dao uống nước xong, vẫn mệt rã rời như , liền ôm lấy Bùi Dã chợp mắt một lúc.

Sau đó Đinh Tiểu Uyển tới bắt mạch cho , tới trưa sắc mặt Trì Kính Dao khôi phục ít, cơ thể cũng mệt mỏi như nữa.

"Nhị ca, dậy chút." Trì Kính Dao .

"Đứng lên thì , ngoài, bên ngoài vẫn còn lạnh lắm." Bùi Dã .

Trì Kính gật gật đầu, đột nhiên hỏi Bùi Dã: "Hôm nay ngày bao nhiêu ?"

"Mùng 8." Bùi Dã mặc y phục cho Trì Kính Dao.

"Ngày là ngày giỗ của sư phụ." Trì Kính Dao : "Huynh cùng về thôn trang xem thử ."

Bùi Dã gật gật đầu : "Vậy hai ngày tới nghỉ ngơi cho ."

Trì Kính Dao vội gật đầu : "Ta nhất định sẽ ăn đủ bữa, cũng uống thuốc đều đặn."

Cậu dứt lời, bên ngoài truyền tới tiếng của Dung nương.

Bùi Dã vội mở cửa, liền thấy Dung nương bưng một chén cháo .

Trên mặt bà ngược gì khác thường, hai mắt đỏ lên, cũng quá rõ bởi Trì Kính Dao để ý.

"Nương." Trì Kính Dao : "Đây là cháo mùng 8 tháng chạp ạ?"

"Ai đời nấu cháo mùng 8 tháng chạp chỉ cho gạo tẻ?" Dung nương : "Đại tẩu con cho con ăn chút cháo gạo tẻ , nếu con ăn cháo mùng 8 tháng chạp thì đợi ."

"Đa tạ nương." Trì Kính Dao vội nhận lấy chén cháo, : "Con rửa mặt ."

"Đệ đợi trong phòng , chuẩn nước ấm cho ." Bùi Dã dứt lời liền ngoài.

Dung nương thấy Bùi Dã ngoài, liền cẩn thận đánh giá Trì Kính Dao một phen.

Trì Kính Dao chỉ nghĩ bà đang lo lắng cho , liền kéo tay Dung nương : "Mẫu yên tâm, đại tẩu bệnh của con tới nhanh mà cũng nhanh, gì đáng ngại nữa ."

"Ừm." Dung nương một lúc, đột nhiên : "Hôm nay tới hỏi thăm hôn sự của nhị ca con, đại ca con như mà vẫn chịu từ bỏ ý định."

Trì Kính Dao ngẩn , lúc sắc mặt đổi, nhưng nhanh chóng bình tĩnh , giả vờ : "Vậy ạ?"

" đuổi ." Dung nương : "Chắc thời gian sẽ ai tới nữa , con yên tâm ."

Trì Kính Dao thở phào, che giấu : "Con gì mà lo lắng."

Lúc chuyện, Bùi Dã bưng nước .

Dung nương một bên Bùi Dã giúp Trì Kính Dao lau mặt và tay, chuẩn nước cho thiếu niên súc miệng.

Cuối cùng, Bùi Dã còn tự lấy khăn khô lau tay cho .

Hai hành động tự nhiên như chuyện thường, bình thường ở cạnh cũng như .

"Tính tình của nhị ca con, bình thường ở cùng khó chịu ?" Dung nương hỏi.

"Nhị ca khó chịu." Trì Kính Dao : "Lúc rảnh còn kể chuyện cho con đấy."

Dung nương kinh ngạc liếc mắt Bùi Dã một cái, trong thời gian ngắn khó thể tưởng tượng cảnh mà thằng hai nhà bà kể chuyện cho là như thế nào.

"Miệng lưỡi nó vốn ngốc nghếch, kể chuyện gì chứ?" Dung nương bật .

"Nhị ca ngốc, thông minh." Trì Kính Dao xuống bàn, ăn cháo hưng phấn với Dung nương: "Nhị ca chỉ giỏi thể hiện thôi, ngay cả Dương tướng quân cũng tuổi nhỏ mà còn thông minh hơn ngài đấy!"

Dung nương hỏi: "Nhị ca con bình thường đối xử với con chứ?"

"Nhị ca thương con đó." Trì Kính Dao .

Cậu xong nhịn liếc mắt Bùi Dã một cái, đáy mắt lộ vẻ quyến luyến tự .

Dung nương cảnh , trong lòng khỏi giật .

Tối qua bà xong lý do của Bùi Dã, chỉ nghĩ Bùi Dã lừa Trì Kính Dao tròng.

giờ xem , thiếu niên cũng quyến luyến với nhị ca , hề chút giả dối nào.

Trong lòng bà khỏi thấy khổ sở, như việc thật sự ván đóng thuyền, còn đường cứu vãn nữa.

nghĩ, một nhà bọn họ thể yên ở cùng , thiếu mất một ai, trong lòng an ủi phần nào.

Những lời Bùi Nguyên tối qua, bà đều hiểu hết.

Hơn nữa tính tình bà giờ vốn hiền lành bao dung, trải qua nỗi khiếp sợ và khổ sở ban đầu, ngược kháng cự như nữa.

Bùi Nguyên đúng, nếu Bùi Dã và Trì Kính Dao đều chấp nhận , cứng rắn tách họ chỉ hai kết quả: hai sẽ sống cô độc suốt đời, hoặc là từng sẽ thành sinh con với một cô nương vô tội nào đó, nhưng cả đời e là sẽ hạnh phúc.

Hai kết quả đều thứ mà bà .

Điều tiếc nuối duy nhất trong lòng bà, lẽ là thể nào thấy Bùi Dã và Trì Kính Dao phụ .

Hai con mà bà yêu thương như , thể nào đứa con nối dõi của giống như khác. . . . . .

Từ xưa cha đều coi việc thành sinh con của con nhà là một phần trong quá trình nuôi dạy. Dường như đợi tới ngày đó, trách nhiệm của đối với đứa nhỏ sẽ hết. Dung nương tất nhiên cũng ngoại lệ, cho nên khi dần chấp nhận Bùi Dã và Trì Kính Dao thành , điều duy nhất mà bà thể buông xuôi chính là vấn đề con nối dõi của hai .

"Khịt khịt!" Con khỉ Đại Lão tỉnh từ khi nào, khỏi ổ nhỏ của , tới xuống bên cạnh Trì Kính Dao, đó ghé cái đầu lông bát của Trì Kính Dao.

Trì Kính Dao duỗi tay xoa đầu nó, với Bùi Dã: "Nhị ca, cho nó ăn gì đó ."

Bùi Dã đáp lời .

Bùi Dã mới , Bùi Ninh liền lạch bạch chạy tới.

Nhóc con tới cửa liền chào Dung nương, đó mới tới cạnh Trì Kính Dao : "Cữu cữu, đều do con tìm đắp tuyết nên mới bệnh, xin ."

"Chuyện liên quan tới , là do tự chú ý nên mới cảm lạnh." Trì Kính Dao vội duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của nó.

Rốt cuộc thì Bùi Ninh cũng là trẻ con, Trì Kính Dao dỗ mấy câu tâm trạng nháy mắt khôi phục ít.

Không lâu , nhóc Bùi Ninh tiến tới bên cạnh Đại Lão, bắt đầu chơi với Đại Lão.

Dung nương hai nhóc con mắt, thầm nghĩ nếu con khỉ lông, quả thật giống như một đứa trẻ. . . . . .

Nghĩ kỹ thì, con khỉ lời hiểu chuyện, mấy năm nay đều bầu bạn bên cạnh Trì Kính Dao.

Giờ theo Bùi Dã và Trì Kính Dao, thật sự khác gì trẻ con, Bùi Dã tự chuẩn đồ ăn cho nó, liền hai để tâm tới con khỉ .

khỉ dù cũng là khỉ, , thể thành sinh con .

Dung nương nghĩ, thằng hai và A Dao nhà bà cũng thể thành sinh con như khác ?

Cho nên nuôi đứa bé và nuôi khỉ hình như cũng khác lắm.

Nếu bà chỉ lo Trì Kính Dao và Bùi Dã cô đơn, sự lo lắng quả thật dư thừa.

Bà nghĩ , nhịn duỗi tay xoa nhẹ đầu Đại Lão một cái.

Trì Kính Dao thấy hành động của bà khỏi ngẩn , lúc mới phát hiện ánh mắt Dung nương về phía Đại Lão cảm giác quen.

Trì Kính Dao: . . . . . . . .

Ánh mắt của mẫu , giống như lúc Bùi Ninh thế nhỉ?

Loading...