Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 23

Cập nhật lúc: 2024-10-19 15:53:52
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Nguyên dựa ánh trăng tới gần dược tuyền, từ xa thấy một bóng dáng nho nhỏ.

Hắn bước nhanh tới, quả nhiên thấy Trì Kính Dao đang chật vật quỳ rạp đất.

"A Dao......." Bùi Nguyên duỗi tay đỡ Trì Kính Dao.

Trì Kính Dao bóng đen dọa sợ tới mức linh hồn nhỏ bé bay mất tiêu, lúc thấy Bùi Nguyên tới, cũng bất chấp mặt mũi nắm lấy y phục của Bùi Nguyên lóc : "Đại ca, ở đây quái vật......."

"Quái vật?" Bùi Nguyên ngẩn , cảnh giác xung quanh, vẫn thấy gì khác thường.

Trì Kính Dao nhích gần Bùi Nguyên, kinh hồn bạt vía : "Không là thứ gì, nhảy, còn nhảy xa......"

Mới lúc nãy, quái vật vốn cách Trì Kính Dao vài bước, nhưng , động tác của đối phương cực kỳ nhanh, trong thoáng chốc chạy tới cạnh Trì Kính Dao. Trì Kính Dao tự nhận lá gan quá nhỏ, nhưng nửa đêm thấy một thứ đen sì, hơn nữa còn là quỷ, bất kể là ai khó mà dọa sợ nhảy dựng lên.

Lúc Trì Kính Dao thấy quái vật nhảy vọt tới, dọa đến mức suýt nữa ngất xỉu.

Cũng may quái vật động thủ với , chỉ cướp lấy túi tiền của thôi.

Túi tiền đó là lúc Dung nương tự tay may cho, , Bùi Nguyên và Bùi Dã đều một cái, bên trong trống , Trì Kính Dao cảm thấy mang theo túi tiền thì kỳ, nhưng tiền, dứt khoát đổi một viên kẹo đường trong thương thành hệ thống, bọc giấy bỏ trong túi.

"Không gì, đừng sợ." Bùi Nguyên duỗi tay vỗ nhẹ lên lưng của Trì Kính Dao, hỏi: "Ngã ở đó? Có thương ?"

Trì Kính Dao vốn thấy đau, lúc Bùi Nguyên nhắc mà tỉnh, chỉ cảm thấy cánh tay truyền tới cảm giác đau nhói.

"Tay của hình như gãy..... chân cũng trẹo......" Trì Kính Dao đau đến mức giọng run rẩy.

"Muội cố nhịn một chút, đưa về ." Bùi Nguyên xong liền cẩn thận bế Trì Kính Dao lên.

Lúc hai khỏi dược tuyền, Trì Kính Dao vẫn thấy bóng dáng của Bùi Dã, chỉ cho rằng ngủ say thấy tiếng gì, cũng nghĩ nhiều. Bùi Nguyên bế Trì Kính Dao phòng xong, Trì Kính Dao đau đến mức trán ứa mồ hôi lạnh, khuôn mặt tái nhợt, lúc thấy đau lòng.

"A Dao đừng sợ, Nhị ca chắc tìm , trong thôn trang đều y thuật, để cho bọn họ xem là ." Bùi Nguyên xong xem thử cánh tay của Trì Kính Dao, nhưng mà chỉ mới chạm là Trì Kính Dao đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, Bùi Nguyên đành rụt tay , dám chạm nữa.

Cũng may lúc Bùi Dã dẫn tới, Trì Kính Dao giương mắt , liền thấy một cô nương bước .

Cô nương tên là Tiểu Uyển, vẻ 15-16 tuổi, dáng vẻ thanh tú, nhưng khí chất lạnh nhạt, vẻ dễ gần.

Ban ngày Tiểu Phương dẫn bọn gặp mặt Tiểu Uyển, Trì Kính Dao nhớ rõ Tiểu Phương nàng là nữ tử duy nhất của Trình đại phu. Nếu nhớ nhầm thì Tiểu Phương thuận miệng một câu rằng Tiểu Uyển là một y thuật nhất trong các tử, nếu bồi dưỡng thì 8-10 năm nữa chừng thể kế thừa y bát của Trình đại phu.

Tiếc là thời thế của bọn họ mặc dù cấm nữ tử hành nghề y, cũng nhiều yêu cầu khắc nghiệt đối với nữ tử, nhưng nữ tử hành nghề y vẫn là ít, cho nên đều thừa nhận Đinh Tiểu Uyển tài trong nghề y, nhưng cũng mấy hy vọng nàng sẽ hành nghề y trong tương lai.

Không ngờ tử nhất của Trình đại phu, ngược coi nhẹ nhất.

Đinh Tiểu Uyển đặt hộp thuốc xuống, tới bên cạnh Trì Kính Dao, hỏi: "Bị thương ở ?"

"Cánh tay và chân." Trì Kính Dao vội đáp.

Đinh Tiểu Uyển duỗi tay kiểm tra cánh tay của , nhưng chạm tay của Trì Kính Dao, liền đau đến mức rên một tiếng. Đinh Tiểu Uyển cũng nháy mắt một cái, với Bùi Nguyên: "Cởi ngoại bào của , vướng víu."

Bùi Nguyên cẩn thận cởi ngoại bào của Trì Kính Dao, Trì Kính Dao chịu đau cởi ngoại bào , lúc mới phát hiện chỗ thương cánh tay chảy ít máu, chiếc ngoại bào trắng như tuyến nhuộm đỏ một vùng.

"Sao thương nặng thế ?" Bùi Nguyên kinh ngạc .

Trì Kính Dao mặt chỗ thương, đáp: "Lúc trượt chân, cánh tay đập tảng đá."

Khi chuyện, Đinh Tiểu Uyển lấy kéo cắt phần vải cánh tay , lộ miệng vết thương bên trong.

Đinh Tiểu Uyển qua Bùi Nguyên, ý bảo giữ lấy Trì Kính Dao, Bùi Nguyên hiểu ý vội theo.

Sau đó, Đinh Tiểu Uyển nắn nhẹ lên vết thương của Trì Kính Dao, khiến đau đớn hét lên một tiếng "A".

"Có thể nhẹ tay một chút ?" Bùi Dã ở một bên nhịn .

Đinh Tiểu Uyển liếc mắt Bùi Dã một cái, : "Không dùng sức thì thể chạm tới xương của nàng , nếu xác nhận xương tổn thương , thể nào chữa cho nàng , nếu ngươi đau lòng thì đề nghị ngươi ngoài chờ ."

Bùi Dã lên tiếng nữa, nhưng Bùi Nguyên hỏi: "Xương cốt thương ?"

"Xương cốt , vấn đề lớn." Đinh Tiểu Uyển xong lấy thuốc trị thương và vải băng .

Trì Kính Dao giỏi nhịn đau, trong lúc bôi thuốc và băng bó, Trì Kính Dao cố gắng lắm mới để la hét quá nhiều.

Bùi Nguyên giữ chặt động đậy, duỗi tay lau nước mắt cho .

Bùi Dã vẫn nghiêm mặt ở xa xa, từ đầu tới cuối hề nhúc nhích, cũng một câu nào.

Vết thương ở mắt cá chân cũng quá lớn, nhưng hai ngày nay nhất vẫn cẩn thận một chút, ít thôi." Đinh Tiểu Uyển kiểm tra bàn chân trật của Trì Kính Dao, : "Hai ngày thể ngâm dược tuyền một chút, nhưng đừng để cánh tay dính nước."

Dứt lời nàng liền dậy thu dọn hộp thuốc, xoay cửa.

Bùi Nguyên tiễn cửa, lo lắng hỏi: "Thôn trang lớn , ban đêm đường dễ , để dẫn về?"

"Không cần, quen đường ." Đinh Tiểu Uyển thản nhiên .

Bùi Nguyên : "A Dao , mới nãy thấy một con quái vật ở dược tuyền bên , thứ đó thể tấn công ......"

"Quái vật?" Đinh Tiểu Uyển ngẩn , hỏi: "Quái vật như thế nào?"

"Ta cũng thấy, nhưng theo lời A Dao , đầu của nó nhỏ hơn so với nó, thủ nhanh nhẹn......" Bùi Nguyên nghĩ nghĩ, : "Thứ đó còn cướp mất túi tiền của A Dao, thể thấy tính công kích."

Đinh Tiểu Uyển khỏi bật , : "Khỉ ?"

Bùi Nguyên ngẩn , nhất thời phản ứng gì.

Lại Đinh Tiểu Uyển : "Trên ngọn núi gần đây con khỉ thông minh, bình thường nhân lúc chú ý là lén ngâm dược tuyền." Dược tuyền hai bên đều là dòng chảy, cũng sợ khỉ bẩn, cho nên trong thôn trang cũng để ý quá nhiều.

Huống chi một con khỉ thoắt ẩn thoắt hiện, xử lý cũng .

ngờ là đêm nay, con khỉ " hẹn mà gặp" với Trì Kính Dao, còn loạn như nữa.

Lúc Bùi Nguyên phòng, Bùi Dã đang giúp Trì Kính Dao khoác ngoại bào.

Thấy Bùi Nguyên tiến , Bùi Dã liền dậy lui sang một bên.

Bùi Nguyên thấy Trì Kính Dao y phục còn mặc xong, nghĩ đối phương thương tay bất tiện, liền duỗi tay thắt cúc cổ áo cho Trì Kính Dao. Nếu là đó, Bùi Nguyên sẽ hành động mật tới mức , dù phận của Trì Kính Dao cũng là "tức phụ nuôi từ bé" của , lúc đối phương còn nhỏ tuổi, Bùi Nguyên chắc chắn sẽ buộc bản cư xử đúng mực khi đối mặt với .

bây giờ " may" Trì Kính Dao là nam hài, cử chỉ cũng tùy tiện hơn nhiều.

Bùi Dã ho nhẹ một tiếng, ánh mắt rơi khuôn mặt nhỏ nhắn còn dính nước mắt của Trì Kính Dao, hỏi: "Nửa đêm ngủ, chạy tới dược tuyền cái gì?"

Lúc Trì Kính Dao bình tĩnh hơn một chút, hổ chỗ che mặt, nhỏ giọng : "Ta........ ngâm một lúc."

"Ban ngày đủ cho ngươi ngâm ? Phải đợi tới nửa đêm ngủ say mới lén ?" Bùi Dã rõ ràng thấy tức, : "Cũng may thứ tổn thương , nếu ......."

"Rất xin ." Trì Kính Dao nhỏ giọng : "Sau dám nữa."

Trước đó Trì Kính Dao , bây giờ giọng vẫn mang theo giọng mũi, thấy tội nghiệp.

Cơn tức của Bùi Dã liền tắt ngúm, ở một bên nghiêm mặt thèm nữa.

Bùi Nguyên duỗi tay vỗ nhẹ lên lưng của Trì Kính Dao, an ủi: "Nhị ca chỉ là lo lắng cho thôi, cũng trách mắng . Mới nãy thấy tiếng hét của , còn mặc ngoại bào chạy tìm đấy."

Trì Kính Dao ngẩn , ngẩng đầu về phía Bùi Dã, thấy Bùi Dã thoải mái mà né tránh ánh mắt của .

Cậu cái Bùi Dã chính là như , quan tâm ai cũng sẽ , chỉ tự buồn bực ở trong lòng.

Trước giờ đối xử với Bùi Nguyên như , với Dung nương cũng , và bây giờ đối với Trì Kính Dao cũng khác.

"Nhị ca........" Trì Kính Dao nhỏ giọng : "Huynh đừng giận mà."

Một bụng lửa giận của Bùi Dã tiêu tan hơn phân nửa, liền lúng túng : "Lần còn càn nữa thì mặc kệ ngươi."

Trì Kính Dao hết giận, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu nhớ tới lúc nãy Bùi Nguyên ngoài một lúc lâu, nhịn hỏi: "Đại ca, nãy gì với Đinh tỷ tỷ ?"

"Nói về chuyện con quái vật." Bùi Nguyên nhịn , với Trì Kính Dao: "Con quái vật thấy, thể là một con khỉ."

"Sao là con khỉ......." Trì Kính Dao cố nhớ , thứ đó đen thui, thủ nhanh nhẹn, còn thích cướp đồ của khác, đúng thật là giống khỉ.

Chẳng qua con khỉ vì mới ngâm nước nóng xong, nóng ướt nước, quá gầy trơ xương. Hơn nữa ban đêm ánh sáng kém, Trì Kính Dao sợ tới mức dám lâu, lúc đó mới nhận .

Trì Kính Dao:.........

Thế mà là khỉ! Nói cách khác, một con khỉ dọa sợ đến mức ngã gãy tay, còn cướp mất túi tiền.

Quan trọng hơn là, chuyện đêm hôm lén ngâm nước nóng bại lộ, mất hết mặt mũi.

"Còn sợ ?" Bùi Nguyên hỏi .

"Vốn cùng....... quá sợ." Trì Kính Dao mạnh miệng .

Bùi Nguyên còn nhớ lúc nãy Trì Kính Dao kinh hồn bạt vía kéo thấy quái vật, nhưng thấy vẻ mặt hổ của Trì Kính Dao, liền vạch trần đối phương.

"Nếu dám ngủ một , đây cùng với ." Bùi Nguyên .

"Không cần ạ." Trì Kính Dao vội : "Một cũng ."

Bùi Nguyên cũng miễn cưỡng nữa, nếu Trì Kính Dao nửa đêm dám lén chạy ngâm nước nóng, lá gan hẳn là nhỏ.

Trước đó chắc là do biến cố bất thình lình dọa sợ, mới thể mất bình tĩnh tới .

Sau một loạt rắc rối đó, ba đều thể ngủ ngon cả đêm.

Vết thương tay của Trì Kính Dao vẫn còn nhói nhói, điều khiến phiền não.

Tiếc là thương thành hệ thống thuốc giảm đau gì đó, nếu bây giờ bớt khổ .

Trì Kính Dao ngủ yên, suy nghĩ hồi lâu về những khu vực mở khóa của thương thành, chợt nhận tầm quan trọng của việc kiếm nhiều tích phân hơn.

Cậu nhớ rõ, đây khi tích phân đạt 100, thương thành chính thức mở khóa.

Lúc tiêu trong 100 tích phân, thương thành hệ thống mở khóa [Cường kiện thể ].

Lúc tiến độ công lược Bùi Dã của đạt tới 10%, thương thành mở chức năng bán hàng, đồng thời mở khóa đồ mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-23.html.]

Dựa theo quy luật , tiếp theo thương thành mở khóa thứ gì đó, hoặc là do tích phân của đạt tới một cột mốc nhất định, hoặc là tiến độ công lược Bùi Dã của đạt tới giai đoạn nhất định.

Mà theo hiểu của về hệ thống, dược phẩm trong thương thành thường cơ bản, lẽ sẽ mở khóa thuốc giảm đau hoặc kháng sinh. Nghĩ tới đây, trong lòng Trì Kính Dao chợt thêm động lực.

Sáng ngày tiếp theo, Trì Kính Dao ngủ thẳng tới khi mặt trời lên cao mới dậy.

Bùi Dã động tĩnh, bê chút nước cho rửa mặt, đợt rửa xong mang cơm giữ cho tới.

Do chuyện tối hôm qua, trong lòng Trì Kính Dao vẫn thấy áy náy.

Hôm nay thấy Bùi Dã vẫn lo lắng thương, càng áy náy hơn.

Cũng may sắc mặt Bùi Dã hơn so với đêm qua, vẻ còn tức giận nữa.

"Đại ca ạ?" Trì Kính Dao ăn bánh bao, hỏi Bùi Dã.

"Đi tìm mượn sách." Bùi Dã : "Huynh ngươi dưỡng thương mấy ngày, sợ ngươi chán."

Trì Kính Dao trong lòng sinh vài phần áy náy, : "Đều là của ."

"Không ai trách ngươi cả." Bùi Dã gắp chút dưa muối đặt lên chiếc bánh bao đang cắn dở của , : "Lần thì với , dẫn ngươi , đừng tự chạy lung tung."

Trì Kính Dao gật đầu, với Bùi Dã: "Nhị ca thật ."

"Nếu nơi đó tiện để dẫn ngươi ...... nhờ đại ca cũng ." Bùi Dã .

Trì Kính Dao nhai bánh bao trong miệng, ăn đồ ăn kèm Bùi Dã gắp cho, rõ ràng hiểu ý của Bùi Dã nên mơ hồ đáp lời.

Bên , Bùi Nguyên tới thư phòng ở tiền viện tìm hai quyển sách thích hợp cho Trì Kính Dao .

Lúc tìm tiểu nhị mượn hai quyển sách, nhưng hai quyển khó hiểu, thấy phù hợp cho lứa tuổi của Trì Kính Dao. Cho nên hôm nay một chuyến nữa.

Cái thư phòng trong thôn trang , bên trong chỉ sách y, thoại bản mà còn các loại tạp thư.

Sách trong phòng là lúc Trình đại phu tìm mua, lúc trong thôn trang một vài hài tử tuổi còn nhỏ, Trình đại phu liền dặn tiểu nhị chữ mỗi ngày rảnh rỗi dạy bọn chúng học chữ. lão theo khuôn mẫu, lúc đặt mua sách cũng đặt mỗi loại một chút.

Tiểu nhị và dược đồng nơi cũng thi lấy công danh, cần tứ thư ngũ kinh gì, tạp thư cũng hại.

Bùi Nguyên cầm sách ngoài, xa xa thấy mấy tiểu nhị đang .

"Cũng tiểu nữ hài to gan là nhát gan, ngươi nó nhát gan ? Nó nửa đêm dám một chạy ngâm dược tuyền, ngươi nó to gan hả? Nó một con khỉ dọa sợ tới mức ngã gãy tay đó." Một tiểu nhị xong liền bắt đầu ha ha.

Tối hôm qua lúc Bùi Dã đến tiền viện tìm Đinh Tiểu Uyển, tiểu nhị nay cũng mặt, cho nên mới chuyện tối qua.

Hôm nay rảnh rỗi, liền biến chuyện tối qua thành đề tài, thêm mắm thêm muối cho những tiểu nhị khác .

Tất cả đều chuyện về con khỉ , tùy tội nghiệp Trì Kính Dao, nhưng khỏi cảm thấy buồn .

Đinh Tiểu Uyển ở một bên lạnh một tiếng, với tiểu nhị : "Trần Nhị thúc, nhớ nhầm thì năm tới thôn trang, thúc ở trong dược điền thấy một con rắn, sợ tới mức tè quần, còn giẫm nét hơn non nửa thảo dược sư phụ khổ cực gieo trồng đấy. Lá gan của thúc thật cũng lớn hơn một đứa trẻ !"

Mọi thôi. Tiểu nhị tên Trần Nhị hổ , : "Nha đầu Tiểu Uyển, một cô nương như ngươi chuyện sắc bén như , coi chừng tìm nhà gả đấy."

Hắn dứt lời, liền thấy Bùi Nguyên cầm hai quyển sách trong tay tới phía .

"Bùi Nguyên ......." Tiểu nhị mới trêu chọc Trì Kính Dao thấy hổ, vội : "Chúng nhàn rỗi gì, ngoài miệng lung tung chút thôi, ngươi đừng để ý."

Bùi Nguyên nhạt, ôn hòa : "Chuyện gì mà để ý, nếu là thấy khỉ là thấy rắn cũng khỏi sợ hãi một phen, lá gan của thật cũng nhỏ như các ngươi thôi."

Hắn dứt lời, khí nhất thời dịu ít.

Tiểu nhị vốn cũng ác ý, thậm chí theo lời dặn của Trình đại phu, đối xử với bọn Bùi Nguyên chu đáo khách khí. Bây giờ thấy Bùi Nguyên giúp hòa giải, trong lòng nhất thời sinh nhiều hảo cảm với thiếu niên .

"Các ngươi việc , quấy rầy nữa." Bùi Nguyên chào và cáo từ .

Nghĩ tới nãy Đinh Tiểu Uyển cho Trì Kính Dao, khi tới gần Đinh Tiểu Uyển còn cố ý gật đầu một cái, xem như lời cảm tạ.

Đinh Tiểu Uyển cũng gật nhẹ đầu với , tiếp tục bận việc trong tay.

Trong tiểu viện.

Bùi Dã chăm sóc Trì Kính Dao ăn xong điểm tâm, thấy Bùi Nguyên , liền tiền viện giúp đỡ.

Trì Kính Dao tò mò gì ở tiền viện, tới thử, nhưng nghĩ tới bộ dạng " tiện hành động" của hiện giờ, liền nhịn xuống.

Sau khi Bùi Dã rời , Bùi Nguyên và Trì Kính Dao sách gần nửa ngày.

Trì Kính Dao thật sự nhức đầu, đành lòng gạt ý của Bùi Nguyên, chỉ thể kiên trì tử ngoan hơn nửa ngày trời.

Đến lúc xế chiều, Đinh Tiểu Uyển cầm hộp thuốc vội tới đổi thuốc cho Trì Kính Dao.

Trì Kính Dao khi đối mặt với Đinh Tiểu Uyển căng thẳng, thái độ cũng ngoan ngoãn hơn nhiều.

Lúc khi ở xã hội hiện đại, ít khi bệnh viện, nhưng vẫn luôn cảm giác sợ sệt trời sinh đối với bác sĩ.

Nói đến cũng kỳ, đây khi thấy Trình đại phu, khó để đánh đồng đối phương và bác sĩ cùng một chỗ, bởi vì Trình đại phu cũng tạo cho cảm giác "kinh sợ", ngược là bình dị gần gũi. thấy Đinh Tiểu Uyển , liền nhịn mà nghiêm chỉnh hơn nhiều, giống như đứa trẻ chờ tiêm, căng thẳng dám lộn xộn.

"Đau lắm hả?" Đinh Tiểu Uyển thấy cơ thể căng cứng, hỏi.

"Không ........." Trì Kính Dao lắc đầu liên tục: "Không đau một chút nào."

Vết thương của chỉ đau lúc đêm hôm qua thôi, sáng nay còn cảm giác gì nữa, đại khá là do thuốc của Đinh Tiểu Uyển bôi cho hữu dụng.

"Chân còn đau ?" Đinh Tiểu Uyển giúp đổi thuốc xong, bảo xuống đất vài bước xem thử.

Trì Kính Dao ngoan ngoãn vài bước, : "Không đau, chỉ thấy nhức nhức."

"Hai ngày nay cố gắng bớt ." Đinh Tiểu Uyển .

Trì Kính Dao vội gật đầu đồng ý.

Bùi Nguyên ở một bên hỏi: "Có cần uống chút thuốc gì ?"

"Không cần." Đinh Tiểu Uyển thu dọn hộp thuốc liền luôn.

Bùi Nguyên tiễn nàng cửa như , lời cảm tạ.

"Ngươi tên là Bùi Nguyên nhỉ?" Đinh Tiểu Uyển đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó liền hỏi.

"Phải." Bùi Nguyên vội hỏi: "Nguyên trong nguyên dã, của là Bùi Dã."

Đinh Tiểu Uyển đáp lời câu của , mà : "Ta sư phụ qua về bệnh của ngươi, là tò mò, nếu ngươi ngại thì để bắt mạch giúp ngươi ?"

Những hành nghề y luôn tò mò về những căn bệnh đặc biệt, hơn nữa bệnh của Bùi Nguyên diễn đột ngột, mà khỏi cũng kỳ lạ, Trình đại phu liền qua với nàng vài câu. Trình đại phu đúng mực, giấu chuyện liên quan tới Trì Kính Dao, cho nên Đinh Tiểu Uyển cũng Bùi Nguyên uống cái gì.

"Cô nương xin cứ tự nhiên." Bùi Nguyên .

Đinh Tiểu Uyển cũng khách khí, xách hộp thuốc thẳng phòng chính.

Nàng bắt mạch cho Bùi Nguyên, vẻ mặt thoạt nghiêm túc.

Bùi Nguyên im lặng , để mặc nàng bấm tới bấm lui cô tay của .

"Cô nương phát hiện gì ?" Bùi Nguyên hỏi.

"Kỳ lạ." Đinh Tiểu Uyển nhíu mày, lắc lắc đầu : "Kỳ lạ."

Nàng chỉ kỳ lạ, cũng cái gì kỳ lạ, Bùi Nguyên thấy nàng định giải thích, cũng điều hỏi tới nữa.

"Đợi về suy nghĩ thêm ." Đinh Tiểu Uyển dứt lời liền dậy dời .

Bùi Nguyên khỏi bật , thầm nghĩ, Đinh đại phu nào cũng , đúng thật là thẳng thắn.

Hắn tiễn cửa, Đinh Tiểu Uyển dừng , đầu .

Bùi Nguyên nàng đến mức mất tự nhiên, hỏi: "Cô nương chỉ giáo ?"

"Đợi về nghĩ , ngày mai thể đến bắt mạch cho ngươi nữa ?" Đinh Tiểu Uyển hỏi.

"Tất nhiên ." Bùi Nguyên .

Đinh Tiểu Uyển vẻ hài lòng, gật đầu với , lúc mới dời .

Lúc Bùi Dã từ tiền viện về, thấy cảnh Bùi Nguyên ở cửa với Đinh Tiểu Uyển.

Thấy Bùi Dã trở về, Bùi Nguyên mới rời mắt khỏi bóng lưng của Đinh Tiểu Uyển, khóe miệng vẫn tắt nụ .

Bùi Dã thoáng qua ý khóe miệng của Bùi Nguyên, nhịn nhíu mày, đầu thoáng qua bóng dáng của Đinh Tiểu Uyển đang rời .

Hắn há miệng thở dài, vẻ gì đó, nhưng nhịn xuống , mà hỏi: "Người ?"

"Ai?" Bùi Nguyên hỏi theo bản năng.

Một lúc mới hiểu Bùi Dã đang hỏi Trì Kính Dao, vội : "Đinh cô nương mới thuốc cho nó, đang ở trong phòng."

Bùi Dã liếc mắt sâu xa Bùi Nguyên một cái, lúc mới cắt bước phòng.

"Nhị ca." Trì Kính Dao đang tựa lên cạnh bàn vẽ khỉ tờ giấy luyện chữ, thấy Bùi Dã trở về vội nhoẻn miệng với , : "Ta tưởng trời tối mới về."

Bùi Dã vẻ lo lắng trong mắt liền tan biến một chút, ánh mắt liếc về tác phẩm của Trì Kính Dao bàn.

Trì Kính Dao vội duỗi tay che , chột ha ha với .

"Đinh đại phu đến đây lúc nào?" Bùi Dã hỏi.

"Một lúc lâu ." Trì Kính Dao : "Đổi thuốc xong bắt đầu luyện chữ, mấy trang ."

Bùi Dã mày nhịn mà nhíu .

Rời khỏi chỗ của Trì Kính Dao một lúc lâu, thấy ở cửa.

Chứng tỏ....... đại ca nhà ở cửa quấn lấy ít chuyện!

Bùi Dã vẻ mặt ngây thơ của vật nhỏ, nhịn mà thở dài, tâm trạng khỏi chút phức tạp.

Loading...