Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-10-19 16:05:39
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ở sơn động chờ hầu ca gọi tới, Trì Kính Dao tìm một nhánh cây, tìm vài cây dây leo, cố định chỗ gãy xương của đó, để tiện lát nữa đám tiểu nhị tới đưa về.
Qua gần non nửa canh giờ , hầu ca xuất hiện ở cửa động.
Một lát , bốn tiểu nhị nâng ván gỗ trong tay xuất hiện.
"Cây đào đen!" Một tiểu nhị trong đó khi thấy đào đen liền hưng phấn la lên.
"Trên cây một đám khỉ canh giữ, cho ngươi hái ngươi dám ?" Tên khác nhắc nhở.
Mấy chỉ cảm khái về cây đào đen một chút, tiếp tục trì hoãn tới cửa sơn động. Đam Mỹ Sắc
Mấy năm nay "trao đổi" giữa Trì Kính Dao và hầu ca, trong dược phòng của bọn họ còn thiếu hạt đào đen nhiều nữa.
"Lưu thúc......" Trì Kính Dao vội gọi : "Ta còn sợ thấy mảnh vải tin chứ."
"Haiz, con khỉ với ngươi như , gần như trong thôn trang đều nó nhân tính. Với cả, thấy tên của Bùi tiểu ca ở phía mảnh vải nên giả." Lưu thúc vội .
Trì Kính Dao vội cho tình hình một chút, dặn dò vài câu, lúc mới giúp đám tiểu nhị nâng mặt đất lên tấm ván gỗ.
Có tiểu nhị cầm theo dây thừng tới, dùng để cố định lên tấm ván, lúc mới nâng xuống núi.
"Mạng cũng lớn thật, thể đám khỉ cứu sống." Một tiểu nhị .
"Ta thấy như , cứu sống cũng ." Tên khác .
Trì Kính Dao đang định theo xuống núi, thấy Bùi Dã ở gần sơn động , dường như đang quan sát gì đó.
"Làm nhị ca?" Trì Kính Dao hỏi.
"Ngươi bên , vết máu." Bùi Dã chỉ chỉ tảng đá cách đó xa, : "Người chắc hẳn tìm ở nơi của chúng , mà là thương ở nơi khác, đám khỉ mang về đây."
Trì Kính Dao nghĩ nghĩ, mới tự kiểm tra, đó nhiều vết trầy da, dựa theo phán đoán của Bùi Dã, thể là do lúc đám khỉ kéo về đây gây .
"Không là nhà binh ? Sao chạy lên núi gì?" Trì Kính Dao hỏi.
"Có thể trốn từ chỗ nào đó, hoặc là đuổi tới đây." Bùi Dã : "Tạm thời kệ , đợi tỉnh hỏi một chút tính ."
Trì Kính Dao gật đầu, theo Bùi Dã xuống núi.
Đám tiểu nhị nâng về thiên viện.
Mọi nhất thời chút phân vân, nên gọi Đinh Tiểu Uyển là Trình đại phu tới.
"Không cần, hôm nay là ngày trọng đại của Đinh tỷ tỷ, đừng phiền tỷ và sư phụ." Trì Kính Dao cửa ngoại bào , xắn ống tay áo lên, đó với một tiểu nhị trong đó: "Sư , cắt y phục giúp , sẽ bó xương cho ."
Lão Lưu ở một bên thấy thế hỏi: "A Dao, ngươi chắc đấy?"
"Nếu cứu , sư phụ tới đây cũng hết cách thôi." Trì Kính Dao xong tới một bên lấy hộp thuốc .
Căn phòng thiết kế đặc biệt để tiếp nhận những bệnh thương khẩn cấp, cho nên trang bên trong nhiều dược phẩm khẩn cấp và dụng cụ trị thương khác . Trì Kính Dao lấy tất cả những đồ lặt vặt cần dùng trong hộp thuốc, đó tiến lên kiểm tra thương thế và mạch tượng của đối phương một nữa.
"Sư , bốc một đơn thuốc, tìm sắc mang tới đây." Trì Kính Dao xong đơn thuốc cho tiểu nhị bên cạnh, đợi đó , với lão Lưu: "Lưu thúc, thúc giữ chặt giúp , tránh để lát nữa đột nhiên tỉnh dậy lộn xộn. Ta sẽ bó xương đùi của ."
Lão Lưu gật gật đầu, tiến tới giữ chặt .
Bùi Dã ở một bên thiếu niên, trong lúc nhất thời tâm trạng cực kỳ phức tạp.
Đôi khi cảm thấy hoảng hốt, ngờ vật nhỏ mắt dần đủ lông đủ cánh từ lúc nào, từ một nhóc con dần trở thành trưởng thành thể tự giải quyết vấn đề thế .
Hắn vẫn luôn cảm thấy vật nhỏ mâu thuẫn, đôi lúc thì chín chắn giống hài tử, nhưng khi chơi nũng như trở thành một con khác , thậm chí chỉ hơn chứ kém.
"Vết thương sớm nhất hẳn là do đao chém." Trì Kính Dao chỉ chỉ hai vết thương bụng của , : "Nếu đoán sai, vết thương đùi và xương sườn gãy của thể là trong lúc lẩn trốn."
Trì Kính Dao chỉ chỉ mấy chỗ bầm tím , : " mạng của lớn, ngã tới mức còn lăn qua lộn mấy mà vẫn chết. Lần đầu tiên thấy một mạng cứng như chính là Dương tướng quân, quả nhiên là nhà binh khác."
Bùi Dã nhíu mày, đó dừng mắt y phục dính đầy m.á.u ném đất.
Hắn do dự, tới đống y phục đó, xổm xuống tìm kiếm một lát, đó đụng một vật cứng.
Vật cứng đó cách lớp vải sờ thấy lớn bằng một ngón tay cái, dường như khâu giữa các lớp y phục.
Bùi Dã xé chỗ y phục đó , thấy thứ bên trong giấu một lệnh bài nho nhỏ.
Hắn đầu liếc mắt Trì Kính Dao một cái, thấy thiếu niên vẫn chuyên tâm khâu vết thương cho , chú ý tới hành động của .
Vì thế liền lặng lẽ cầm lệnh bài trong tay, đó tới cạnh giường. Ánh mắt chằm chằm giường, mang theo vài phần đề phòng, như sợ đối phương đột nhiên tỉnh .
Đợi Trì Kính Dao xử lý xong vết thương đối phương thì hơn nửa canh giờ .
"Hắn sẽ tỉnh chứ?" Bùi Dã đột nhiên hỏi.
"Hôm nay chắc là ." Trì Kính Dao : "Vừa nãy thuốc uống thuốc ngủ, hơn nữa mất nhiều máu, sẽ thể tỉnh sớm . Nếu xui xẻo thì sẽ tỉnh nữa."
Bùi Dã mới thoáng yên tâm chút, theo Trì Kính Dao khỏi phòng.
Trì Kính Dao dặn tiểu nhị trông đó, lúc mới rời .
"Ta tìm thấy thứ của ." Bùi Dã múc nước cho Trì Kính Dao rửa tay, đó lấy lệnh bài tìm trong y phục của : "Hắn giấu thứ trong y phục, chứng tỏ thứ quan trọng với , lẽ ai thấy."
Trì Kính Dao phất phất nước tay, nhận lấy lệnh bài qua, : "Liệu là tín vật của tổ chức thần bí nào đó ?"
"Khó mà ." Bùi Dã : "Nếu là quan binh bình thường, lý nào thương nặng như còn chạy lên núi trốn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-50.html.]
Trì Kính Dao lệnh bài , nhất thời bổ não nhất nhiều câu chuyện về "sát thủ xui xẻo" và "thích khách thần bí".
Dù theo nguyên tác, Trì Kính Dao chính là một mật thám, cho nên trong thế giới hẳn là nhiều tổ chức thần bí.
Dựa theo logic , cứu thể phận như .
"Không , như thế chúng thể dây ." Trì Kính Dao : "Báo quan ."
Bùi Dã nghĩ nghĩ : "Vậy báo quan."
Sau đó, Trì Kính Dao dặn dò những tiểu nhị hôm nay một phen, bảo bọn họ đừng để lộ chuyện ngoài, nhờ Tiểu Phương lập tức một chuyến lên trấn báo quan.
Sợ quan phủ để ý tới, Trì Kính Dao còn cố ý dạy một vài lý do.
Tiểu Phương là tiểu nhị của Tề Nhân Đường, quen với của quan phủ, nên cũng lo họ lơ .
"Nhị ca, nếu là tên ma đầu g.i.ế.c chớp mắt nào đó, cứu là giúp điều ác ?" Trì Kính Dao hỏi.
"Ngươi chỉ chuyện mà một đại phu thôi, những chuyện khác đừng nghĩ nhiều." Bùi Dã duỗi tay xoa nhẹ đầu , an ủi .
Trì Kính Dao gật gật đầu, đó đột nhiên nhớ tới chuyện gì, chạy một mạch tới thiên viện.
"Huynh cần trông nữa." Trì Kính Dao với tiểu nhị đang canh giữ: "Ta cho thêm chút thuốc để ngủ một ngày một đêm, tránh cho đột nhiên tỉnh dậy phiền nhiễu."
Trì Kính Dao xem nhiều phim truyền hình, thấy nhiều tình tiết giống thế , luôn cảm giác nhân vật thần bí trọng thương như thể sẽ đột nhiên tỉnh dậy, đó g.i.ế.c sạch những xung quanh , lặng lẽ trốn thoát một tiếng động.
Vì để phòng ngừa bất trắc, dứt khoát cho ngủ luôn tới khi của quan phủ tới.
Như mới thể diệt trừ hết những mối nguy hiểm thể xảy .
Buổi chiều ngày hôm đó, những tới cầu hôn đều về.
Bùi Dã lo lắng, về cùng với đám Bùi phụ, là ở thôn trang một ngày.
Tới khi xế chiều, Tiểu Phương về.
dẫn quan binh về, mà là một quen cũ.
"Sư phụ?" Bùi Dã thấy bước xuống từ xe ngựa của Tiểu Phương, khỏi giật .
Dương Thành tới mặt , duỗi tay vỗ vai một cái, : "Không tồi, rắn chắc, xem những cái vi sư dạy ngươi cũng lãng phí."
"Rốt cuộc xảy chuyện gì?" Bùi Dã về phía Tiểu Phương hỏi: "Ngươi tới quan phủ ?"
"Việc đợi lát nữa sẽ chi tiết cho ngươi , mà ngươi và tiểu nữ hài cứu về đang ở ?" Dương Thành hỏi: "Dẫn vi sư xem."
Bùi Dã gật đầu, dẫn Dương Thành tới thiên viện.
Dương Thành qua đang hôn mê bất tỉnh giường, lúc ha ha, với Bùi Dã: "Không tồi, hổ là đồ của Dương mỗ. Bây giờ ngươi và tiểu nữ hài lập công lớn ."
"Có ý gì?" Bùi Dã khó hiểu : "Người đó là đồng đội của sư phụ ?"
"Gì mà đồng đội?" Dương Thành hừ lạnh một tiếng : "Hắn xứng ?"
Dương Thành xong liếc mắt đang hôn mê giường, đó kéo Bùi Dã ngoài.
Ông lấy từ trong túi cái lệnh bài nhỏ mà Bùi Dã đưa cho Tiểu Phương, hỏi Bùi Dã: "Biết cái lệnh bài ý nghĩa gì ?"
"Không ." Bùi Dã .
"Trần quốc một tổ chức chuyên bồi dưỡng mật thám, mấy năm nay vẫn luôn hoạt động ở Đại Du chúng ." Dương Thành : "Người mà ngươi và tiểu nữ hài cứu về , đó giao đấu với , cổng thành trấn còn dán lệnh truy nã đấy, lúc các ngươi thành cũng ngẩng đầu lên mà một cái."
Bùi Dã ngẩn , lưng nhất thời chảy một lớp mồ hôi lạnh.
Hắn khỏi nghĩ tới cảnh nếu hôm nay bọn tới thôn trang cầu hôn, chỉ một Trì Kính Dao theo hầu ca lên núi. Cho dù Trì Kính Dao đem về cứu, cũng sẽ nghĩ tới việc kiểm tra trong y phục của đối phương gì khác thường .
Đến lúc đó Trì Kính Dao hề phòng , chỉ đối xử với như bệnh nhân bình thường.
Nghĩ đến đây, Bùi Dã thấy lòng bàn tay lạnh buốt.
Mặc dù chuyện cũng xảy , nhưng dù chỉ nghĩ một chút cũng khiến sợ hãi.
Hắn để ý tới Dương Thành nữa, bước nhanh về phía dược phòng.
Trong dược phòng, Trì Kính Dao đang phối thuốc, thấy Bùi Dã tiến , ngẩng đầu lên cưới với , vội hỏi: "Nhị ca! Ta Tiểu Phương ca Dương tướng quân tới đây? Ta đang định phối xong đơn thuốc thì sẽ tới gặp......" Cậu một nửa thì thấy sắc mắt của Bùi Dã kỳ lạ.
"Nhị ca, ?" Trì Kính Dao tới bên cạnh Bùi Dã hỏi.
Bùi Dã ngơ ngơ , hai mắt đỏ đỏ trông dọa .
"Nhị ca?" Trì Kính Dao lo lắng : "Xảy chuyện gì ?"
"Không ." Bùi Dã lắc lắc đầu, chằm chằm thiếu niên mắt một lúc lâu, đó nâng tay lên từ từ xoa hai má của thiếu niên, véo mạnh một cái như xác nhận điều gì đó.
"Shh!" Trì Kính Dao véo hai má đau, gạt tay : "Nhị ca gì ?"
Bùi Dã bộ dạng tủi của thiếu niên, cuối cùng cũng tìm một chút lý trí, nỗi sợ hãi và bất an trong lòng cũng tiêu tan hơn phân nửa, rốt cuộc cũng từ từ bình tĩnh .
"Ta ." Bùi Dã nhạt với thiếu niên, duỗi tay véo mạnh một cái lên mặt đối phương, lúc mới cảm thấy mỹ mãn xoay rời .
Trì Kính Dao mờ mịt theo bóng lưng của , vẻ mặt oan ức xoa xoa hai má véo đau, thầm nghĩ nhị ca của phát điên cái gì nữa ?