Xung Hỷ Con Dâu Nuôi - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:03:39
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Trì Kính Dao về chuyện cho Chương sư .

Chương sư cũng vội quyết định, chỉ ba ngày sẽ gặp cùng với Trì Kính Dao.

Người họ Ngô, tiểu nhị của tiệm thuốc đều gọi ông là lão Ngô, Trì Kính Dao thấy ông xấp xỉ tuổi của Bùi phụ nên gọi ông là Ngô thúc.

Tới ngày hẹn, Trì Kính Dao và Chương sư dẫn theo vài tới tiệm thuốc .

Sau khi Ngô thúc thấy Chương sư , cũng thật thà với , gần như là hỏi gì đáp nấy.

Ngày đó, Chương sư xem dược điền của họ thử, Ngô thúc cũng đồng ý thoải mái.

Mọi bôn ba gần nửa ngày, tới thăm dược điền của đối phương liền thấy đúng như Ngô thúc , ông đúng thật là chuyên gia chăm sóc dược liệu, bảo chưởng quầy của tiệm thuốc đề cử ông với Trì Kính Dao.

"Sau khi chúng trồng dược liệu của , những dược liệu linh tinh khác thể tới chỗ lão Ngô mua, thật sự bớt ít phiền phức." Trên đường về, Chương sư với Trì Kính Dao: "Đến lúc đó, ngoài việc xem họ chăm sóc dược diền ở thôn trang, ngươi còn thể tranh thủ thời gian dược liệu phát triển để luyện chế thêm một ít thuốc nữa."

Trì Kính Dao : "Hôm nay hỏi Ngô thúc , lúc vì trời lạnh nên nhiều dược liệu của họ vẫn kịp chuyển tới phương nam, chúng thể mua một chút, tránh để cho Trần Quốc đột nhiên động tĩnh mà chúng vẫn thuốc trong tay."

Trước đó Trì Kính Dao hỏi thăm tình hình từ Chương sư , khi hai nước khai chiến, vì lượng thuốc dự trữ hạn nên chỉ quân y giữ, thể phân phát cho các binh sĩ .

Như một khi khai chiến sẽ xuất hiện một loại tình huống, binh sĩ thương kịp xử lý thương thế, đợi tới khi đưa về thì nhiều mất m.á.u quá nhiều hoặc là xử lý vết thương đúng cách mà bỏ mạng.

Lúc đó Trì Kính Dao liền nghĩ, nếu lượng thuốc đủ nhiều để phân phát cho mỗi một loại "túi trị thương khẩn cấp" gì đó, bên trong các thứ để cầm m.á.u cơ bản thì binh sĩ thương thể tự xử lý , tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn.

Chẳng qua ý tưởng của viển vông, cũng chỉ nghĩ thầm thôi chứ dám với khác.

Một khi bọn dược điền, nhân lực chế thuốc, như thì ý tưởng của cũng khó thực hiện.

Sau khi thỏa thuận hết thảy công việc, Trì Kính Dao liền dẫn theo Đại Lão và Nguyễn Bao Tử tới thôn trang.

Đi cùng còn mười mấy quân y và cả bốn mật thám nữa.

Trước đây họ Dương Thành phía tới Trần Quốc chấp hành nhiệm vụ một , biểu hiện cũng coi như tồi.

mấy ngày nay mật thám Trần Quốc an phận hơn ít, doanh trại Kỳ Châu qua vài "thanh lọc", hiện giờ tai họa ngầm quá lớn nữa, cho nên Bùi Dã liền trả cho Trì Kính Dao.

Trong thôn trang vốn hề ít , khi Trì Kính Dao gặp bọn họ liền thấy tay chân họ đều nhanh nhẹn, giúp đỡ chế thuốc hẳn là vấn đề gì. lúc quan trọng hơn tất nhiên là gieo giống, cho nên khi bọn tới thôn trang liền bắt đầu xem xét về chuyện gieo trồng dược liệu.

Ngô thúc trách nhiệm, tự tìm đất chọn giống cho bọn .

Tới mấy ngày gieo trồng, Dương Thành còn cố ý phái một nhóm tới thôn trang hỗ trợ.

"Lần đầu thì ngài nên chọn mấy loại dùng rễ thuốc, cần đợi chúng nở hoa kết trái, trồng bây giờ thì 6 tháng thể thu hoạch." Lão Ngô bờ ruộng, chỉ về chỗ cách đó xa, : "Trước tiên trồng 20 mẫu đất , nửa tháng thể bắt đầu gieo trồng loại khác, đến lúc đó trồng thêm 30 mẫu nữa là đủ cho các ngài chăm sóc."

Trì Kính Dao xoa xao tay, trong lòng bắt đầu tính toán 20 mẫu thêm 30 mẫu nữa thì thể thu hoạch bao nhiêu dược liệu.

"Ngài trồng loại dược liệu khác thì đợi tới cuối tháng 5 mới thể trồng, đến lúc đó cho dù ngài chỉ trồng 20 mẫu thì cũng lên tới 70 mẫu , sợ là chăm nổi." Ngô thúc với Trì Kính Dao: "Khi đó sẽ tìm tới giúp ngài."

Mặc dù doanh trại Kỳ Châu sẽ phái tới đây hỗ trợ, nhưng dù đám lính cũng xuất cày cấy, chỉ thể chút việc đơn giản, gần như mỗi nhóm đều hoặc dược nông phối hợp cùng. Cho nên dù của doanh trại Kỳ Châu đến nhiều, và dược nông đủ thì vẫn bận rộn.

Trì Kính Dao ngạc nhiên, vội : "Đa Ngô thúc."

"Ngài đừng vội đa tạ ." Ngô thúc : "Hôm qua chuyện các ngài chế thuốc ở tiệm thuốc, tiểu nhị một loại thuốc các ngài luyện công hiệu kháng viêm, thật sự hiếm hoi."

"Nếu ngài thì thể tặng cho ngài một chút." Trì Kính Dao .

"Thật dám giấu giếm, Ngô mỗ mạo xin phương pháp chế thuốc của Trì đại phu." Ngô thúc .

Trì Kính Dao ngẩn , mặt lộ vẻ do dự.

Phương pháp điều chế thuốc thật cũng quá khó, nhiều tiểu nhị trong tiệm thuốc đều , chỉ khác ở trình độ kém mà thôi.

Mà trong lòng Trì Kính Dao cũng hiểu thứ Ngô thúc tất nhiên phương pháp chế thuốc, mà là công thức phối thuốc thôi.

"Thuốc kháng viêm và sư phụ của khi còn sống nghiên cứu ." Trì Kính Dao .

"Kinh nghiệm của sư phụ thể truyền bên ngoài ?" Ngô thúc hỏi.

"Không như ." Trì Kính Dao : " ông lão xưa giờ ghét khác lợi dụng nó để kiếm lời."

Ngô lão cũng giận, ngược gật đầu : "Nếu Ngô mỗ thể cam đoan với Trì đại phu, tuyệt đối lấy loại thuốc để kiếm lời, bất kể loại thuốc chuyển về phương nam là bán ở tiệm thuốc trong biên thành, định giá đều sẽ theo đúng ý của Trì đại phu, Trì đại phu sẽ đồng ý chứ?"

"Ngài lấy thuốc kiếm tiền ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Có chứ, nhưng chỉ kiếm phần mà nên mà thôi." Ngô thúc .

Nếu ông ngon ngọt một phen lẽ sẽ khiến Trì Kính Dao thấy chán ghét, nhưng từ đầu tới cuối ông đều thẳng thắn, chỉ khiến phản cảm, ngược còn đáng tin hơn một chút.

"Sở dĩ Trì đại phu quyết định tự gieo trồng dược liệu, thứ nhất là bởi vì nhu cầu quá lớn, mua phiền phức, thứ hai cũng là vì vận chuyện qua dễ dàng." Ngô thúc : "Ta ở biên thành trồng dược liệu hơn 20 năm qua, một năm bốn mùa, khắp nơi ở Đại Du...... Ta nghĩ nếu thể luyện chế loại thuốc cứu mạng thành viên, chẳng những vận chuyển dễ dàng, bệnh sử dụng cũng thuận tiện."

Trì Kính Dao đáy mắt lộ ý , : "Ngô thúc, việc ngài để nghĩ kỹ sẽ trả lời ngài ."

"Được chứ, chứ." Ngô thúc : "Ngài đồng ý cũng , đến lúc đó vẫn sẽ dẫn tới giúp ngài, nhưng sẽ tính tiền công."

Trì Kính Dao khỏi bật , thầm nhớ kỹ chuyện .

Thật , khi Trình đại phu qua đời cũng từng nhắc tới ý tưởng .

Đưa viên thuốc họ nghiên cứu khắp Đại Du.

lúc đó thời cơ vẫn chín muồi, thứ nhất họ nhiều sức lực luyện chế thuốc, thứ hai họ cũng hiểu việc thương buôn, sợ khi viên thuốc đưa thể tạo phúc cho dân, ngược khiến thừa cơ kiếm tư lợi.

Bây giờ khéo quen Ngô thúc, đối phương trồng dược liệu nửa đời , quan hệ với tiệm thuốc ở khắp Đại Du, và quan trọng là tâm tư của khá ngay thẳng.

Trì Kính Dao cảm thấy thể hợp tác với đối phương. Như thì thuốc của bọn sẽ cơ hội khắp Đại Du, hơn nữa chỉ cần tìm biện pháp thích hợp thì thể khống chế nguồn tiêu thụ và giá cả.

Cậu cũng tính sẽ kiếm tiền từ mấy thứ , nhưng để đảm bảo biện pháp duy trì liên tục thì nhất định những như Ngô thúc.

Cũng may tương lai bọn nhiều thời gian, thật thể từ từ tiến hành việc .

Mấy ngày nay, mặc dù Trì Kính Dao luôn bận rộn chuyện trong thôn trang, nhưng mỗi khi tới ngày khám bệnh cố định trong doanh trại Kỳ Châu là dẫn theo quân y trong thôn trang về.

May là 10 dặm cũng quá xa, qua cũng tốn bao nhiêu thời gian.

, mấy Trì Kính Dao về khám bệnh cũng gặp Bùi Dã.

Có một gặp Bùi Thanh, hỏi đối phương vài câu thì Bùi Thanh chỉ Bùi Dã đang bận, cụ thể bận cái gì thì .

"Không là sắp khai chiến chứ?" Trì Kính Dao hỏi Dương Diệu.

"Dương tướng quân khi thu chắc phía Trần Quốc sẽ động tĩnh gì ." Dương Diệu .

Trước giờ Trì Kính Dao từng trải qua chiến tranh, chỉ thấy trong sách lịch sử và phim ảnh mà thôi. Cậu còn tưởng rằng hai nước giao chiến là sẽ đánh tới đánh lui ngừng, đó mới bình thường trong mấy năm giao chiến sẽ luôn nhiều lúc đình chiến.

Đình chiến kiểu ngắn thì 10-15 ngày, dài thì thậm chí lên tới một năm rưỡi.

Điều cũng là bởi chiến tranh đối với một quốc gia thường sẽ tiêu hao lớn.

"Nếu cứ khai chiến thì ." Trì Kính Dao .

"Vậy thì , bây giờ ba đại doanh đều ở biên thành, chỉ riêng lương thực thôi cũng tiêu tốn khá nhiều ." Dương Diệu nhỏ giọng : "Ta đoán hai bên nhịn đủ lâu , cuối năm nay sẽ một trận đại chiến, chừng sẽ kết thúc."

"Chúng thể thắng ?" Trì Kính Dao hỏi.

"Đương nhiên là ." Dương Diệu .

Trì Kính Dao nghĩ sắp khai chiến, trong lòng nhất thời buồn bã, càng gặp Bùi Dã một .

hôm nay Bùi Thanh tới gặp , tất nhiên cũng cho Bùi Dã, nếu đối phương tới tìm thì tức là tới gặp .

Nghĩ , trong lòng Trì Kính Dao sinh cảm giác uể oải khó hiểu.

Những năm gần đây, Bùi Dã thành quen.

Nếu hai ở cùng một chỗ thì thôi, bây giờ rõ ràng cách 10 dặm, cũng gần một tháng gặp mặt, điều khiến cảm thấy trong lòng cảm giác trống vắng.

Lần gặp mặt, nhị ca sẽ nhớ .

Cậu tưởng rằng đối phương đang trêu , ngờ thật sự là ? "Ngươi tìm Bùi tướng quân trò chuyện ?" Dương Diệu hỏi.

"Thôi, trì hoãn nữa thì kịp về thôn trang mất." Trì Kính Dao .

Cậu thu dọn xong hộp thuốc liền theo Nguyễn Bao Tử.

Dương Diệu gãi gãi đầu, gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống .

Trong võ trường, Bùi Dã đang dùng trường thương so chiêu với một binh sĩ.

Bùi Thanh ở một bên, vẻ mặt thoạt bất đắc dĩ.

Một lát , trường thương trong tay Bùi Dã giữ hất, ép binh sĩ so chiêu với đường cùng.

"Chưa tiến bộ." Bùi Dã ném trường thương trong tay cho , đó về phía Bùi Thanh.

Bùi Thanh thở dài : "Tâm trạng tướng quân , tội gì trút lên họ?"

"Ta đích so chiêu với họ là trút giận lên họ ?" Bùi Dã liếc mắt : "Mà ngươi tâm trạng của ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xung-hy-con-dau-nuoi/chuong-79.html.]

"Mỗi đám Trì đại phu đến đại doanh khám bệnh là ngài sẽ ở võ trường cả ngày trời, ít nhất đánh ngã mười mấy tới hai mươi ." Bùi Thanh : "Tướng quân tội gì ?"

Bùi Dã nhíu nhíu mày, giọng lạnh lùng : "Trước giờ ngươi nhiều đấy."

"Ta mới ngang qua gặp Trì đại phu." Bùi Thanh .

Động tác tay của Bùi Dã khựng , hỏi: "Vậy ?"

"Có lẽ Trì đại phu ở thôn trang cũng nhàn rỗi, cháy nắng một chút, cũng gầy." Bùi Thanh .

"Trước giờ phơi nắng bao nhiêu cũng đen, lúc săn thú cùng khi trời nắng chang chang như thấy cháy nắng bao giờ ." Bùi Dã .

"Chắc là thuộc hạ nhầm, dù thì gầy cũng là thật." Bùi Thanh .

"Trong thôn trang cơm cho bọn ăn ?" Bùi Dã .

"Thuộc hạ cũng rõ, chỉ vội vàng hai câu nên hỏi nhiều." Bùi Thanh .

Bùi Dã đầu về phía Bùi Thanh, ánh mắt đó sắc bén, dường như đang xem xét lời của thật giả thế nào.

"Hắn..... hỏi ?" Bùi Dã hỏi.

"Có." Bùi Thanh : "Trì đại phu hỏi , tướng quân bận như , là sắp khai chiến ?"

"Ngươi linh tinh gì với đấy chứ?" Bùi Dã .

"Thuộc hạ dám." Bùi Thanh .

Bùi Dã thở dài, tới xuống bệ đá bên cạnh, vẻ mặt lưỡng lự.

"Tâm tư của Trì đại phu mặc dù quá nhạy cảm, nhưng tướng quân trốn tránh mấy ngày liên tiếp thế , dù ngốc thì cũng thấy bất thường." Bùi Thanh : "Chỉ sợ khi về suy nghĩ linh tinh."

Bùi Dã do dự một lát, cuối cùng vẫn dậy về phía doanh trại.

Bùi Thanh theo bóng lưng của , vốn định nhắc là Trì Kính Dao chắc rời , cuối cùng vẫn nhịn .

Bùi Thanh theo bên cạnh Bùi Dã nhiều năm, cực kỳ hiểu tính tình của Bùi Dã, nhiều chuyện cho dù Bùi Dã cho thì cũng thể đoán vài phần. Mấy ngày nay, rõ ràng Bùi Dã khác thường, hơn nữa sự khác thường đó giờ từng .

Mặc dù Bùi Thanh thể xác định rốt cuộc trong lòng đang nghĩ gì, nhưng việc chắc chắn liên quan tới Trì Kính Dao.

Theo quan sát của , càng trốn tránh càng thể giải quyết việc gì, khiến Bùi Dã đối mặt mới .

Còn kết quả thế nào thì việc mà thể kiểm soát .

Bùi Dã bước nhanh tới bên ngoài doanh trại, thấy bên trong trống từ lâu, Trì Kính Dao mà ngay cả đám Chương đại phu cũng rời từ lâu.

Hắn im ở cửa một lúc lâu, trong lòng thấy thất vọng.

Về mặt lý trí, cảm thấy nên gặp Trì Kính Dao, nhưng nội tâm khao khát gặp mặt đối phương.

Cho dù thể mấy câu, chỉ cần từ xa một chút cũng .

lúc , Bùi Dã bỗng thấy tiếng bước chân từ lưng, trong lòng vui mừng, cứ tưởng Trì Kính Dao vẫn . khi đầu thì thấy phía chính là Dương Diệu.

Vui mừng nơi đáy mắt của Bùi Dã nhất thời tan biến sạch, đó là vẻ mặt lạnh lùng.

"Ta khiến chán ghét tới ?" Dương Diệu : "Vừa thấy là vẻ mặt liền suy sụp như ."

"Hắn ?" Bùi Dã hỏi.

"Quãng đường 10 dặm thì chắc 8 dặm đấy, ngươi đợi tới tối hẵng đến?" Dương Diệu .

Bùi Dã nhất thời trong lòng nên thấy may mắn là tiếc nuối nhiều hơn.

Đương nhiên gặp Trì Kính Dao, nhưng càng gặp thì càng sợ thấy đối phương.

Bởi vì , một khi thấy Trì Kính Dao, những ý nghĩ rối loạn trong đầu sẽ ngày càng mãnh liệt hơn.

Thậm chí còn chắc thể kiềm chế tới khi nào.

Chẳng may bại lộ mặt đối phương thì sẽ gây hậu quả gì đây?

Chuyện khác , nhưng một chuyện thể chắc chắn chính là: Trì Kính Dao tâm tư như thế với .

Nếu thì khi Trì Kính Dao đối mặt với sẽ thể giữ cách như , sự vô tư đó giống như câu trả lời dành cho .

Bùi Dã cảm thấy khi sẽ bao giờ câu trả lời mong từ Trì Kính Dao.

Một khi , lựa chọn duy nhất của chính là chọc thủng lớp giấy ngăn cách .

Nếu sự ỷ thiết của thiếu niên đối với sẽ thế bằng sự chán ghét và xa cách.

Bùi Dã nhận kết quả như , tình nguyện giống như bây giờ, ít nhất ở trong lòng đối phương thì vẫn là nhị ca như .

"Ta rốt cuộc vì mà hai ngươi thành thế , thấy mỗi Trì đại phu về đều hỏi thăm ngươi, chắc là vấn đề , thì vấn đề là ở ngươi ." Dương Diệu về phía Bùi Dã, hỏi: "Không ngươi chuyện gì với chứ?"

Bùi Dã phiền lòng, ngả bài với Dương Diệu, thản nhiên : "Ngươi bớt quan tâm ."

"Ta bớt quan tâm, thế mà ngươi bảo bớt quan tâm ." Dương Diệu đảo mắt, thở dài : "Lúc Trì đại phu còn nữa, cực kỳ đáng thương...... Haiz, hóa ai quan tâm."

Dương Diệu xong duỗi tay phủi phủi xiêm y, vẻ khoa trương : "Để mai tới thôn trang cố gắng giúp đỡ ."

"Ngươi tới thôn trang?" Bùi Dã hỏi.

"Ừm, với Dương tướng quân , tới thôn trang một vài ngày giúp đỡ Trì đại phu, tiện thể học gieo trồng một chút." Dương Diệu xong liếc mắt Bùi Dã một cái, : "Đừng nhờ gửi lời cho , chân chạy vặt cho ngươi ."

Bùi Dã:........

Sao quên mất tiểu tử Dương Diệu nhỉ?

Trước giờ vật nhỏ nhà ngây thơ, hề đề phòng khác, còn là thiếu niên nếm mùi tình ái.

Nếu tiểu tử Dương Diệu ngon ngọt, dùng chút thủ đoạn linh tinh nào đó, chừng thể lừa mất .

"Trừng gì?" Dương Diệu : "Ngươi trừng thì cũng gửi lời cho ngươi ."

Bùi Dã lạnh lùng liếc mắt , : "Ta lời thì sẽ tự với , cần gì nhờ ngươi?"

Dương Diệu:.......

Dễ khích tướng tới luôn hả?

Thật Bùi Dã cũng tính là dễ kích động, hôm nay khi Bùi Thanh Trì Kính Dao hỏi thăm , vốn thấy hối hận.

Hắn chỉ trút giận lên , luôn trốn tránh Trì Kính Dao như cũng bất công.

Ban đầu cũng đối phương mất vui, cho nên ít nhiều cũng hối hận.

Bây giờ Dương Diệu như , tất nhiên cũng tới thôn trang một chuyến.

Ngày hôm , lúc Trì Kính Dao đang bận việc trong dược điền, liền thấy tiểu nhị tới báo của doanh trại Kỳ Châu tới.

Cậu nghĩ là Dương Thành phái tới hỗ trợ nên cũng để ý.

Cho tới khi Đại Lão ở bên cạnh kêu hai tiếng "khịt khịt", Trì Kính Dao giương mắt mới phát hiện Dương Diệu cách đó xa đang vui vẻ chạy tới chỗ . Mà lưng Dương Diệu một bóng dáng cao ngất theo, đó chính là Bùi Dã.

"Nhị ca!" Trì Kính Dao thấy đối phương liền ném thứ trong tay , vội chạy tới bên cạnh .

Dương Diệu vươn tay với từ xa, ôm một cái nhưng Bùi Dã đằng kéo cổ áo đẩy sang một bên.

Dương Diệu đẩy như , Trì Kính Dao liền chạy thẳng tới Bùi Dã.

Trì Kính Dao chạy tới cách vài bước liền nhảy lên Bùi Dã.

Bùi Dã ngẩn , duỗi tay giữ eo Trì Kính Dao, kéo trong lòng.

"Nhị ca!" Trì Kính Dao bám Bùi Dã, hai tay ôm cổ Bùi Dã, chân quấn eo của , tư thế cực kỳ giống Đại Lão khi bám .

Chỉ là vóc dáng Đại Lão nhỏ, bám như thế cũng , bây giờ ôm Bùi Dã như , ít nhiều cũng khiến Bùi Dã mất tự nhiên.

"Xuống ." Bùi Dã trầm giọng .

"Không xuống." Trì Kính Dao như cố ý chọc tức , .

Bùi Dã duỗi tay kéo xuống, thiếu niên cố ý trêu chọc , sống c.h.ế.t chịu buông tay.

Khi bọn còn nhỏ, Trì Kính Dao thích nhảy lên như , nhưng lúc đó hầu như nhảy lên lưng .

Những lúc như , Bùi Dã quấn mà phiền, luôn cảnh cáo nếu xuống thì sẽ véo m.ô.n.g .

Khi đó thiếu niên hề sợ , nếu Bùi Dã dám véo m.ô.n.g thì sẽ cắn tai của Bùi Dã.

Từ tới giờ Bùi Dã từng thấy hành động bất .

bây giờ, dám tiếp tục để đối phương dính như nữa.

Nghĩ , hai tay Bùi Dã giữ eo của thiếu niên, định kéo xuống. Không ngờ Trì Kính Dao duỗi tay ngăn cản , hai cứ kéo tới kéo lui, Bùi Dã trượt chân ôm lăn thẳng xuống bãi bùn cạnh bờ ruộng.

 

Loading...