Lúc cô ngủ dậy, liền thấy Lục Tuân đang bế con dỗ dành, lập tức xuống giường, đến bên cạnh hai , sờ sờ trán con gái.
"May quá, bây giờ còn sốt nữa."
"Ừm, bây giờ hạ sốt , chỉ là thể vẫn còn khó chịu, cho nên cứ rên ư ử." Lục Tuân bất đắc dĩ .
"Anh vất vả ." Lục Tuân đột nhiên lên tiếng một câu.
Thẩm Nghiên sững sờ.
"Sao đột nhiên với em như ?"
"Không gì, chỉ là thật lòng cảm thấy thời gian em thật sự vất vả ."
Lục Tuân áy náy cô: "Anh vẫn luôn ở trường học, hơn nữa một tháng chỉ thể về một , nhiều chuyện thể quan tâm đến, nhà cửa đều là do em chăm sóc, bây giờ Tuế Tuế chắc là cũng khó chăm sóc nhỉ?"
"Cũng tạm, là do con bé ốm, cho nên mới dễ chăm sóc."
Thẩm Nghiên dối, Tuế Tuế thật sự là đứa bé ngoan .
Lục Tuân thở dài một : "Cho dù ốm, chắc con bé cũng dễ chăm sóc, nhưng em từng than phiền với ..."
"Con là do em sinh, gì mà than phiền? Thôi , nếu cảm thấy áy náy với hai con em, rảnh thì chăm con nhiều hơn nhé."
"Ừm, sẽ ."
Lục Tuân nghiêm túc .
Thẩm Nghiên vốn đang tức giận, nhưng khi thấy đàn ông vội vã chạy đến, bỗng nhiên cảm thấy còn tức giận nữa.
Cả hai đều còn đang học, thật ngày thường Tuế Tuế đều là do lớn trong nhà giúp đỡ chăm sóc.
Nói là Thẩm Nghiên chăm con thì , cơ bản chỉ là buổi tối ở bên cạnh dỗ con ngủ mà thôi.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-lam-vo-beo-moi-cuoi/chuong-1116.html.]
Cho nên lúc đầu khi mang thai, Thẩm Nghiên , đứa bé đến đúng lúc.
Vừa đúng lúc cả hai đều việc học của cần thành.
Có thể cả hai đều thể dành nhiều thời gian để ở bên con.
" , Tuế Tuế xảy chuyện?"
"Anh là cảm thấy bất an ở trường học, cho nên mới gọi điện thoại về nhà, em tin ?"
Thẩm Nghiên nhướng mày: "Lại còn sự tâm linh tương thông như ?"
"Ừm, thể, còn hắt xì mấy cái, nghĩ, em đang nhắc đến , ngờ thật sự là ."
"Biết em đang mắng đấy?" Thẩm Nghiên hừ một tiếng .
Lục Tuân sờ sờ mũi: "Cho dù em mắng cũng là bình thường, chuyện đúng là xử lý , em yên tâm, sẽ xử lý chuyện, đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ."
Lục Tuân cũng giấu giếm, trực tiếp suy nghĩ của với Thẩm Nghiên.
Thẩm Nghiên khỏi trừng lớn mắt: "Anh thật ?"
"Ừm, suy nghĩ kỹ , dù thì từ nhỏ đến lớn, vốn dĩ cũng mấy phần tình cảm con với bà , bây giờ xảy chuyện như , hai nhà chúng vẫn là đừng quan hệ gì nữa thì hơn, nếu việc cần, nghĩa vụ phụng dưỡng sẽ tròn, nhưng còn những thứ khác, thì thật sự còn nữa."
Lục Tuân thẳng thắn, đây rõ ràng là tiếp tục dây dưa với Vương Liên nữa.
"Ừm, suy nghĩ kỹ là , dù em với con đều ủng hộ ."
"Ừm, , dù gì, em với con ở bên cạnh là ."
Lục Tuân nhiều lời ngon tiếng ngọt, quyết định , tốc độ của cũng nhanh.
Sức khỏe Tuế Tuế còn vấn đề gì nữa, hai liền đưa con bé xuất viện, đường xuất viện, Thẩm Nghiên quên dặn dò Lục Tuân.