Dạo , Lục Cẩn Dương cũng hiểu rõ Thẩm Nghiên , rằng những lời cô cơ bản là đường lui.
Cuối cùng, bé chỉ thể bĩu môi, vụng về lau .
Đại Đản rõ ràng tuổi còn nhỏ hơn hai đứa , nhưng đặc biệt hiểu chuyện. Thấy hai em vụng về, bé còn tận tình chỉ dạy, gấp khăn mặt , lau mặt, đó lau cổ.
Trông y như một ông cả.
Còn Nhị Đản thì thẳng thắn hơn.
"Haha, Tiểu Dương, Tiểu Béo, hai ngốc quá! Tớ với trai đều tự tắm rửa, tự mặc quần áo . Bọn tớ còn cắt cỏ cho heo nữa, bọn tớ giỏi nhất! Cô ơi, cô đúng ?"
" , mấy đứa đều giỏi!" Thẩm Nghiên khen ngợi.
Lục Cẩn Dương em Đại Đản với vẻ mặt ngưỡng mộ.
TBC
Trước ở nhà, thứ đều chuẩn sẵn sàng cho chúng, ngay cả ăn cơm cũng đút.
Kết quả là đến đây, ai chiều chuộng chúng nữa, việc gì cũng tự , chẳng trách chúng quen.
bọn trẻ tự học cách thử sức, một thì tập nhiều , cũng sẽ học thôi.
Lần đầu tiên chăm sóc Lục Cẩn Dương, Thẩm Nghiên nhận sức khỏe của bé vẻ , sắc mặt vàng vọt, trông như suy dinh dưỡng, làn da thì trắng trẻo, nhìn là kiểu gia đình nỡ cho con ngoài phơi nắng. Trẻ con như càng dễ ốm yếu vì sức đề kháng quá kém.
Trẻ con cần phơi nắng nhiều để bổ sung canxi, mồ hôi các kiểu thì mới lớn nhanh .
Lúc , Thẩm Nghiên sắp xếp cho Lục Tuân ở chỗ râm mát mái hiên, lấy một chiếc ghế cạnh , nhỏ giọng hỏi: "Thế nào? Em để Tiểu Dương tự , sẽ ngăn cản chứ?"
"Không." Lục Tuân vẫn trả lời ngắn gọn như , nhưng cũng thể hiện rõ thái độ của .
"Người nhà giờ vẫn luôn bảo vệ nó quá mức, thật điều hề lợi cho sự trưởng thành của nó. Như là !"
Hiếm khi một câu dài như .
"Vậy thì . Em còn sợ trách em ngược đãi thằng bé đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-lam-vo-beo-moi-cuoi/chuong-363.html.]
Lục Tuân mỉm , mấy đứa trẻ bắt đầu chơi đùa, hất hàm về phía Tiểu Béo: "Tiểu Béo cũng nên tập thể dục nhiều , béo quá!"
"Phụt..." Thẩm Nghiên bật .
"Tiểu Béo mà chê nó như chắc sẽ buồn lắm đấy!"
Lục Tuân chẳng hề bận tâm.
"Anh sự thật. Đợi về nhà , ông nội sẽ cảm ơn chúng ." Họ giúp ông đưa cháu trai , còn giúp chăm sóc thằng bé, thằng bé nhất định sẽ trở nên vô cùng khỏe mạnh!
"Mấy đứa , đừng nghịch nước nữa, đây uống nước nào!"
Thẩm Nghiên mấy đứa nhỏ lau xong bắt đầu chơi trò té nước, cũng chỉ bất lực.
Cô gọi chúng , rót nước sôi để nguội, thêm chút đường trắng, mấy đứa trẻ uống ngon lành.
Anh em Đại Đản, Nhị Đản cứ như chủ nhà, chuẩn dẫn khách quen với đám bạn, cùng thám hiểm. Toàn là con trai, da dày thịt béo, Thẩm Nghiên cũng mặc kệ chúng.
Cô chỉ dặn dò bọn trẻ đừng chạy núi và bờ sông là .
Mấy nhóc ồn ào chạy xa, xa mà vẫn còn thấy giọng đầy tự hào của Nhị Đản.
"Nhà tớ một con thỏ tinh, mang về cho bọn tớ nhiều thỏ lắm, ở núi đấy, tớ dẫn các xem, nó còn tìm đồ ăn ngon cho bọn tớ nữa!"
Tuy nhiên, nhanh đó vang lên giọng của Lục Cẩn Dương: "Tớ xem thỏ tinh, tớ bắt gián điệp!"
Tiểu Béo lúc cũng vội vàng giơ tay: "Tớ cũng bắt gián điệp!"
Mấy đứa trẻ chứng kiến cảnh tượng nảy lửa như , nhất thời cuồng.
Thêm đó, chuyện xảy ngay trong thôn, em Đại Đản nghĩ đến việc nhà bí thư chi bộ giấu cục đen, còn giấu những thứ gì khác nữa, sự thôi thúc của trí tò mò, mấy đứa trẻ đồng ý ngay.
Thế là chúng chạy về phía nhà Vương Hữu Tài. Vừa trong thôn náo loạn cả lên, lúc đại đội trưởng hối thúc đồng việc, xung quanh chẳng còn ai.
Điều tạo điều kiện cho mấy đứa trẻ.