Thẩm Nghiên mỉm : "Cục trưởng Triệu vị trí như ngày hôm nay, chắc hẳn cũng là trải qua muôn vàn khó khăn từ cấp mà leo lên, nên chắc chắn là tiếng hơn."
Câu đúng là sai.
Được , chuyện phỏng vấn xong, tiếp theo đến chuyện mà Thẩm Nghiên nhắc đến.
TBC
"Gần đây vụ án mất tích ở thị trấn đang gây xôn xao dư luận, đồng chí Thẩm chắc cũng nhỉ? Câu của cô là ý gì? Chẳng lẽ cô thật sự cách giải quyết ?"
Triệu Quốc Thắng ngoài bốn mươi tuổi, tóc tai chải chuốt gọn gàng, ánh mắt chằm chằm Thẩm Nghiên mang theo sự dò xét.
Thẩm Nghiên dường như hề sợ hãi sự dò xét của ông, ngược , đây chính là mục đích chính mà hôm nay cô đến phỏng vấn.
Cho nên cô chỉ mỉm , trả lời câu hỏi của Triệu Quốc Thắng, mà hỏi một câu chẳng liên quan gì.
"Cục trưởng Triệu thấy, nhóm buôn đó rời khỏi thị trấn chúng ?"
Triệu Quốc Thắng đoán ý của Thẩm Nghiên, nhưng vẫn thuận theo lời cô tiếp.
"Từ tình hình điều tra của chúng , tính đến nay, cô gái mất tích đầu tiên mất tích nửa tháng , trong nửa tháng , cho rằng nhóm vẫn còn ở nơi ."
Dù chút kiến thức đều , những chính là đánh nhanh rút gọn, sẽ ở một nơi quá lâu.
Cho nên đừng là những như họ nghĩ , ngay cả dân cũng mặc định rằng, nhóm rời khỏi thị trấn từ lâu .
Cũng chạy đến nơi nào.
Lúc mà còn bắt , rõ ràng là thực tế.
Thế nhưng, Thẩm Nghiên cách khác, đó vì giấc mơ, cô chắc chắn, nhưng đó Thẩm Trường An xác nhận , chắc chắn sai.
Thị trấn rõ ràng vẫn còn tuần tra, tuy tại mấy ngày nhóm rời , nhưng bây giờ khắp nơi đều tuần tra, chắc hẳn bọn họ cũng bắt đầu sốt ruột .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-lam-vo-beo-moi-cuoi/chuong-629.html.]
Có lẽ mấy ngày nay bọn chúng cũng đang định chuyển nơi khác.
Chắc chắn bọn chúng cũng đoán , cảnh sát nhất định cho rằng chúng chạy trốn, nhưng rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất.
Cho nên bọn chúng mới dám ngang nhiên chạy trốn ngay mắt cảnh sát.
"Sao ? Đồng chí Thẩm cách khác ?" Cục trưởng Triệu thấy Thẩm Nghiên vẫn luôn mỉm , liền tò mò cô.
"Vâng, cho rằng, bọn buôn chắc cũng đoán hành động của , mà thường thì, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, e là lúc bọn chúng đang ẩn náu ngay mắt, cũng phát hiện ."
Câu của Thẩm Nghiên khiến sắc mặt Cục trưởng Triệu đổi.
Câu chỉ đến việc bọn buôn giỏi, mà còn đang nghi ngờ bên phía cảnh sát nội gián.
Nếu , thể bọn buôn vẫn còn ở đây mà ai chứ?
"Đồng chí Thẩm, cô những lời bằng chứng ?"
Thẩm Nghiên xòe tay: " đúng là bằng chứng, nhưng Cục trưởng Triệu dám đánh cược ?"
"Cá cược thế nào?"
Lúc , Triệu Quốc Thắng cũng nổi nóng, ánh mắt Thẩm Nghiên còn ôn hòa như nữa.
"Hay là để đài phát thanh là gần đây thị trấn chúng chiếu phim miễn phí, xem thử nhóm nhân cơ hội đó để bỏ trốn ?"
"Cô chắc chắn như là bọn chúng vẫn còn ở thị trấn chúng ?" Triệu Quốc Thắng rõ ràng tin, nhưng Thẩm Nghiên vẻ tự tin.
"Ừm, kỳ thực cũng chắc chắn, nhưng chúng thể dụ rắn khỏi hang mà! Nếu bắt , thể là bọn chúng thật sự rời , nhưng nếu bắt thì ?"
Câu mà Thẩm Nghiên đưa sức cám dỗ.