khi  hỏi tên cô bé là gì, ở  và  cảnh trong nhà, cô bé lắc đầu như thể  nhớ bất cứ điều gì.
Hỏi xong, Thẩm Duật Phong dẫn Nhan Tư Tư cùng cô gái đến nhà hàng quốc doanh ăn uống.
Nhìn cô bé ngay cả ăn gì cũng  một tay nắm lấy quần áo Nhan Tư Tư, Thẩm Duật Phong  chút bất đắc dĩ.
"Tư Tư, trong cục tạm thời   ai đến báo án  mất con gái, cô bé  chỉ bằng lòng  theo cô. Như  , cô tạm thời đưa cô bé về Thập Lý thôn ."
"Không  cô  phác họa chân dung của cô bé  ?  và các đồng nghiệp trong văn phòng sẽ cố gắng tìm gia đình cô bé,  đó  phiền hai  ."
Trong lúc  chuyện, Thẩm Duật Phong từ trong túi lấy  một xấp tiền và phiếu, đẩy tới  mặt Nhan Tư Tư.
"Mọi   nuôi Đại Bảo và Bối Bối  dễ dàng, hiện tại   thêm một cái miệng ăn, những thứ  cô cầm , hôm nào đó  sẽ đưa đến chút lương thực cho  
Nhan Tư Tư  khách khí với Thẩm Duật Phong, nhận hết tiền và phiếu.
"Được,  tốc độ của   nhanh lên một chút, nhanh chóng tìm   nhà của cô bé."
Cho ở nhờ chốc lá, còn    trả phí, Nhan Tư Tư  thể tiếp nhận.
Song thời gian dài thì  ,  chậm trễ sự  thiết giữa cô và Cố Uyên?
Cô bé   qua tuổi mà cái gì cũng  hiểu .
Còn nữa, Nhan Tư Tư hoài nghi cô bé   mất trí nhớ, chỉ là  kích thích hoặc kinh hách,   cảm giác an ,  chịu thổ lộ với bọn họ.
Chờ ngày khác cô hỏi kỹ, tin tưởng  nhanh sẽ tìm   nhà của cô bé, đưa cô bé rời .
Nhan Tư Tư giơ tay sờ sờ đầu cô bé: "Nhà chị ở trong thôn, em  nguyện ý theo chị về nhà ?"
Cô bé gật đầu: "Chị ơi, em sẽ  theo chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-105.html.]
Nhan Tư Tư cảm thấy    sống cùng  một thời gian,   tên sẽ  bất tiện.
Suy nghĩ một chút, cô mở miệng : "Chị tên là Tư Tư, em gọi  một tiếng chị gái,  tạm thời gọi em là Niệm Niệm nhé?"
Cô bé gật đầu: "Tất cả đều  theo chị gái."
Có Niệm Niệm, Nhan Tư Tư ở nhà  lấy đồ từ  gian,  cẩn thận  nhiều.
Nghĩ đến những điều ,  khi tách khỏi Thẩm Duật Phong, Nhan Tư Tư dẫn Niệm Niệm  đến xã cung ứng tiêu thụ một chuyến, mua cho cô bé hai bộ quần áo mới,  mua chút đồ ăn, liền đạp xe chở cô bé về thôn Thập Lý.
Khi Cố Uyên dẫn hai đứa con từ đại đội bộ trở về, phát hiện trong nhà  thêm một ,   Niệm Niệm  ở nhà một thời gian, cả  đều  .
Buổi tối   thể giày vò vợ , ngay cả ôm cô chìm  giấc ngủ cũng trở thành hy vọng xa vời.
Cơ mà nể tình Niệm Niệm còn nhỏ,     cô bé xảy  chuyện  , Cố Uyên cũng  biểu hiện  bất kỳ cảm xúc bất mãn nào  mặt.
Thật  sự khác biệt  lớn, Ngoại trừ đối mặt với Nhan Tư Tư và hai nhóc con,  mặt những  khác  đều giữ dáng vẻ lạnh lùng
Phát hiện Cố Uyên nhiều   về phía chỗ Đại Bảo và Bối Bối chơi đùa, Nhan Tư Tư kéo   khỏi nhà chính,  đến góc nhỏ trong sân, tức giận liếc  một cái.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Anh Uyên,    định để Niệm Niệm ngủ trong nhà chính chứ?"
Tâm tư nhỏ bé  phát hiện, Cố Uyên  chút ngượng ngùng sờ sờ mũi, ho khan hai tiếng che giấu  hổ.
"Tư Tư,  chỉ nghĩ một chút, chứ   ý định thật sự  như ."
"Em ." Nhan Tư Tư  nhịn   khẽ  tiếng,"Anh Uyên, vất vả cho  gần đây  kiềm chế -"
Cố Uyên ôm lấy tay Nhan Tư Tư,  gương mặt lạnh lùng hiện lên một nụ .
"Tư Tư, nếu như  nhớ  lầm, tối hôm qua là em chủ động ."