Song bà nội Ôn Thu Nhu  đồng ý, cho rằng  em nên sống hòa thuận với .
Trải qua chuyện  , ba  Ôn Thu Nhu vô cùng hối hận,  khi tính toán trở  thành phố, mặc kệ   nghĩ như thế nào, bọn họ kiên quyết  phân chia giới hạn với nhà em trai.
Về việc nhà em trai mượn danh tiếng của bọn họ  một ít việc, bọn họ nể mặt     với bên ngoài.
Lần  trở về, bọn họ  quyết xong , nhất định  thể để  hậu hoạn, để tránh cho   ảnh hưởng đến bọn họ.
Đây là việc của gia đình họ, Nhan Tư Tư cũng   ý kiến, chỉ : "  công việc của hai  đều  bận rộn, nhưng sự phát triển của đứa nhỏ cũng  quan trọng.    , Thu Nhu  cần    bạn,    dành nhiều thời gian với cô bé."
Ôn Thu Nhu   đệm bên cạnh chơi với Đại Bảo và Bối Bối, bỗng nhiên ngẩng đầu  về phía Nhan Tư Tư.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chị ơi,   em còn  thể tới nơi  ? Em  thích chị, thích Đại Bảo và Bối Bối."
Nhan Tư Tư nở nụ : "Sao, em  thích  rể ?"
Ôn Thu Nhu len lén liếc mắt  Cố Uyên,  chút ngượng ngùng : "Anh rể quá hung dữ."
Cố Uyên: "..."
Anh còn  trách đứa nhỏ  ảnh hưởng đến vợ và ,  giờ còn  ghét bỏ?
Những  khác   lời Ôn Thu Nhu , ngược  đều nhịn   bật  .
Nhan Tư Tư kéo ống tay áo Cố Uyên, an ủi: "Anh Uyên,   , em  cảm thấy  hung dữ."
Có Nhan Tư Tư , tâm tình Cố Uyên nhất thời   lên.
Ôn Diên cùng Lâm Phượng Quân vội vàng đến,  vội vàng mang theo Ôn Thu Nhu rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-107.html.]
Bọn họ  sớm trở về thành phố giải quyết  chuyện trong nhà,    đến thăm Nhan Tư Tư và Cố Uyên, cảm ơn gia đình cô.
Đương nhiên, bọn họ cũng để  lời nhắn, nếu Nhan Tư Tư  chỗ cần giúp đỡ, đều  thể liên lạc với bọn họ.
Nhan Tư Tư  dám tranh cô, cô  nhắc đến Thẩm Duật Phong.
Không còn cách nào khác,  khi cô mang Ôn Thu Nhu trở về  cầm tiền và phiếu của Thẩm Duật Phong,  thể độc chiếm công lao.
Thấy Nhan Tư Tư thẳng thắng như thế, Ôn Diên và Lâm Phượng Quân càng  hảo cảm với cô, cảm thấy cô và Cố Uyên đều là   tệ,    thể giao lưu.
Ôn Diên và Lâm Phượng Quân  xe nhà tới, trong thôn thấy xe  lập tức chấn động vô cùng.
Chờ bọn họ  , sẽ   ít  chạy tới hỏi thăm  phận của bọn họ.
Nhan Tư Tư chỉ  là cha  Ôn Thu Nhu, cái khác thì  .
Thoáng  Tôn Tố Phân ghen tị đến trợn mắt trong đám , Nhan Tư Tư mỉm  với bà .
"Ai nha,  và  Uyên ở trong thành phố coi như là quen   khác. Nếu một     ý , đừng đổ  cho ."
Bà Lý bên cạnh  Tôn Tố Phân theo tầm mắt Nhan Tư Tư, trợn trắng mắt.
"   Tôn Tố Phân,  chỗ nào cũng  bà hả? Nhà mấy  chèn ép Tư Tư nhiều năm như ,  còn  mặt mũi chạy tới  cửa nhà Tư Tư? Nếu  là bà,  sớm trốn trong hố phân  còn mặt mũi gặp  !"
Da mặt Tôn Tố Phân  dày,  ỷ  bây giờ nhiều , cho rằng Cố Uyên  dám đánh bà   lúc , cũng trợn trắng mắt với bà Lý.
"Ở trong thành phố quen   thì  ? Mọi  gặp chuyện  may,    thể từ trong thành phố bay tới đây?"
"Tinh Vãn nhà  thì khác , ở Tô gia  yêu thích thì thôi, qua hai ngày nữa còn  gả  nhà phó giám đốc. Chậc, ngày  như , là  vài  cầu cũng  ."