"Sĩ quan, họ đánh . Nếu  tin   thể hỏi hỏi  khác."
Thẩm Duật Phong quét mắt  quần chúng vây xem: "Rốt cuộc  xảy  chuyện gì?"
Tô Cảnh Ngọc  thẳng , bỏ tay che miệng.
"Cảnh sát,    họ đánh . Anh xem miệng , còn  miệng của  trai , đều là bọn họ đánh. Anh cũng  thấy đấy, cô  còn đạp bay  ."
Thẩm Duật Phong trừng mắt  Tô Cảnh Ngọc một cái: "Chỉ    nhiều.  đương nhiên  thấy, nhưng  hỏi xem quần chúng gần đây nữa. Một đồng tính nữ dịu dàng như Tư Tư  thể đá   xa  ?"
" thấy   hãm hại  , cố ý lui đến xa như  mới ngã xuống. Còn nữa, đang yên đang lành  khác vì  đánh ngươi?"
Một đứa trẻ giơ tay lên cao trong đám đông: "Cháu !"
"Bọn họ hình như  chị gái xinh   bò gì đó,   sinh  hai bé con, hiện tại  cần  xí, thông đồng với  hai  hung   trai ."
Bà già bên cạnh bịt miệng đứa trẻ  tiếp.
"Cháu trai    đầy đủ. Cô gái xinh    đàn ông xinh   chính là  xí  ... À  , là bọn họ mắng  xí, cô gái    trai trẻ đây vẫn  trai như  mà thôi."
Nhan Tư Tư khoanh hai tay  ngực, trào phúng  Tô Cảnh Vân và Tô Cảnh Ngọc.
"Đội trưởng Thẩm,  đàn ông của    sợ  các đồng chí nữ khác coi trọng nên để tóc dài râu dài, bọn họ liền cảm thấy dáng vẻ chồng    xí."
" cạo râu cắt tóc cho  đàn ông của , họ liền vu khống  gian díu với  khác, còn che giấu nữa."
" là nực , họ mắng chồng  là  xí, còn xúc phạm chúng .  chỉ tát họ một cái, chẳng nhẽ  nên ?"
Thẩm Duật Phong duỗi chân đá hai  em Tô gia.
"Không bằng chứng   căn cứ thì  nên vu oan cho  khác. Hai    là ném cho hai vợ chồng bọn họ tội lưu manh, nếu    thấy thì  , hai vợ chồng bọn họ sẽ  hủy, hai đứa bé đáng yêu  sẽ   ba ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-115.html.]
"Thật thú vị, Thẩm Duật Phong     ngờ rằng,   đồn đoán vớ vẩn em gái và em rể . Sao , em gái và em rể  đến huyện thành tặng đồ cho ôi, chướng mắt mấy  ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Duật Phong vẫy vẫy tay, để hai đồng nghiệp vây xem náo nhiệt bên cạnh tới.
"Dẫn hai  bọn họ về cục giáo dục, bắt bọn họ  một bản kiểm điểm hối ."
Tô Cảnh Vân cùng Tô Cảnh Ngọc liếc , đều từ trong mắt    sự kinh ngạc.
Nhan Tư Tư   em gái ruột của bọn họ ,   biến thành em gái của đội trưởng Thẩm ?
Và... Người đàn ông  xe đạp thật sự là Cố Uyên?!
Thẩm Duật Phong mặc kệ hai  em  kinh ngạc  ,   về phía quần chúng vây xem.
"Thế nào? Thấy em gái và em rể  xứng đôi  lứa, luyến tiếc dời mắt hả? Hay là,     cục  biên bản?"
Nghe Thẩm Duật Phong  như ,  vây xem lập tức tan rã như ong vỡ tổ.
Mắt thấy hai  em Tô gia  mang , Nhan Tư Tư  cảm ơn Thẩm Duật Phong: "Thẩm đội trưởng, cảm ơn."
Thẩm Duật Phong  tới gần xe đạp của Cố Uyên, đưa tay xoa xoa đầu Đại Bảo.
"Mọi  đấy, đừng cảm ơn tới cảm ơn lui. Mọi   ân cứu mạng với ,    như thế ."
Anh   dịch sang bên cạnh hai bước, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Bối Bối.
"Mọi  tới đưa quần áo đúng , gần đây  mẫu gì mới ?"
"Áo khoác  mà." Nhan Tư Tư thuận miệng trả lời.
Nghe , Thẩm Phong liền nhanh chóng  tới phía  xe đạp của cô, kiểm tra quần áo trong giỏ tre.