Đương nhiên, còn   nhiều thôn dân Thập Lý thôn cũng  quan tâm cô.
Khoảng 7 giờ chiều, Nhan Tư Tư dẫn Cố Trạch và hai đứa con  ngoài.
Trong nhà chỉ  một phòng, thật sự là   chỗ ngủ cho Cố Trạch.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tư Tư   tìm thôn trưởng, hỏi xem phòng trống trong thôn  thể thu dọn một gian    , tạm thời cho bọn họ dùng.
Hoặc là, nếu  thể để Cố Trạch buổi tối đến điểm tập kích thanh niên trí thức chen chúc với đám thanh niên trí thức cũng .
Dù đám  bên  coi như cũng ,  thể là một nơi dừng chân.
Hứa Vinh ghê tởm ,  khi  Quý Tiểu Lệ khiêng  trở về một , thì từng về thu dọn đồ đạc.
Nghĩ đến Hứa Vinh    khuất phục  dâm uy của Quý Tiểu Lệ,"tự nguyện"  con rể quý gia.
Mấy ngày  khi đào mương  kết thúc, hai đứa con trai của thôn trưởng Nhan Cảnh Giang và Nhan Cảnh Hoa đều  trở về, cơ mà lúc  ở  núi nhặt củi.
Trưởng thôn trực tiếp  chủ, bảo Cố Trạch buổi tối đến qua đêm, ngủ một giường với Nhan Cảnh Hoa.
Nhan Tư Tư  thôn trưởng,   Vương Yến Phương: "Chú Nhan, thím Yến Phương, chuyện  nên chờ  Cảnh Hoa về hẵng thương lượng   ."
Đó là phòng của Nhan Cảnh Hoa, tuy  Nhan Lập và Vương Yến Phương là cha   , nhưng Nhan Tư Tư luôn cảm thấy  hỏi ý kiến của đương sự trực tiếp quyết định  .
Cố Trạch cũng  ý ,   ở  cũng   cả, nhưng    trong cuộc đồng ý, những chuyện khác  chị dâu an bài.
Nhan Lập gật đầu : "Được. Chờ Cảnh Hoa nhặt củi trở về, chú bảo thằng bé  tìm  ."
Sự tình  kết thúc, Nhan Tư Tư liền dẫn Cố Trạch và hai đứa con về nhà.
Chờ bọn họ rời , Nhan Lập  bắp cải cay  bàn thở dài.
"Đứa nhỏ Tư Tư  cũng thật sự là, con bé và thanh niên trí thức Cố còn  nuôi Đại Bảo và Bối Bối,  mỗi  tới cửa còn lấy đồ cho chúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-122.html.]
Vương Yến Phương nhún nhún vai: "Hết cách , Tư Tư , nếu chúng   nhận, con bé cũng  cho phép chúng  đưa đồ đến chỗ bọn nhỏ."
"Thôi, ông đừng  nữa, bắp cải cay mà Tư Tư  thoạt   ngon.   nếm thử , nếu ngon ngày mai bảo Tư Tư dạy  ."
Đoàn  Nhan Tư Tư rời khỏi nhà thôn trưởng,   xa, bầu trời bỗng dưng  tuyết rơi.
Đại Bảo và Bối Bối  thấy tuyết rơi, sung sướng  khanh khách, chạy  lấy tay đón bông tuyết.
Nhan Tư Tư  khi  khỏi cửa đeo găng tay cho bọn họ, cũng kệ bọn nhỏ, thích chơi như thế nào thì chơi thế đó.
Trẻ con, hạnh phúc là quan trọng nhất.
Bên cạnh một đứa trẻ lớn khác là Cố Trạch, chạy theo hai bé con, cùng bọn nhỏ chơi tuyết.
"Tư Tư!"
Nghe xa truyền đến tiếng gọi quen thuộc, Nhan Tư Tư ngước mắt  về phía : "Anh Uyên!"
Người  hình cao lớn từ xa  tới chính là Cố Uyên.
Nghe thấy tiếng la hét của Nhan Tư Tư, Cố Trạch ngẩng đầu  thấy  trai Cố Uyên, giơ hai chân chạy về phía  như một cơn gió.
Đại Bảo và Bối Bối cũng sung sướng chạy theo: "Ba ơi! Ba!"
Nhan Tư Tư trơ mắt  Cố Trạch nhảy dựng lên treo lên  Cố Uyên,   hai bé con điên cuồng chạy tới, một trái một  ôm lấy hai chân Cố Uyên.
Cố Uyên  vợ  bên cạnh ý  lóe lên, trong ánh mắt  chút u oán cùng bất đắc dĩ.
Anh hít sâu một ,  kéo Cố Trạch : "Cố Trạch,  xuống."
Cố Trạch ôm chặt hơn: "Anh hai hung dữ thế! Anh hung dữ như   mặt chị dâu,  sợ dọa chị dâu chạy ?"
Cậu  ở nhà nửa ngày,    chị dâu tự nguyện kết hôn với  trai ,    trai dùng bạo lực gì cả.