Qua hai ngày, áo khoác mà nhan Tư Tư chuẩn  cho  Cố đều   xong.
Mang theo quần áo , một nhà năm  chỉnh tề  tới huyện thành,  gửi bưu kiện cho cố gia.
Nhan Tư Tư còn  cả áo khoác cho ba  Thẩm Duật Phong, đưa đến viện  nhà của bọn họ.
Ba  Thẩm Duật Phong đều là   ,  bọn họ từng giúp Thẩm Duật Phong, thường xuyên nhờ   đến thập lý thôn tặng đồ.
Nhan Tư Tư  cho bọn họ hai bộ quần áo, coi như là đáp lễ.
Không nghĩ tới cha  Thẩm gia chuẩn  lễ vật năm mới cho bọn họ, vốn định qua một thời gian đưa đến thôn,  thấy bọn họ tới, liền trực tiếp nhét cho bọn họ mang .
Bọn họ đều là đồ khô nhờ  thích mang tới, thịt khô, hạt dưa cùng măng khô các loại.
Lúc ,  đàn ông của Lý Xuân Anh là Chu Đại Giang từ ngàn dặm chạy về.
Chu Đại Giang  khi trở về thôn, tâm tình thoạt   tệ, nghĩ đến thật sự  nhớ nhà.
Chỉ là   cảm thấy  chút  thích hợp, ánh mắt  trong thôn     phần quái lạ.
Khi   nghi ngờ việc   ép cưới vợ và sinh con bên ngoài  bại lộ, cuối cùng  cũng   chuyện gì  xảy .
Mấy đứa nhỏ trong thôn chạy đến phụ cận Chu Đại Giang, ngươi một lời  một câu  chuyện, chính là  dám đến quá gần, sợ  đánh.
"Chú Chu, chú   chính là mấy năm, trở về  coi chừng thím Xuân Anh nha!
"Chú Chu, lúc chú  ở đây may  chú Kiến Tài, bằng  thím Xuân Anh mấy năm nay cũng   ."
" , nếu   chú Kiến Tài  , thì con của thím Xuân Anh  lớn lắm ."
"Chú Kiến Tài và thím Xuân Anh ngủ một cái giường,  hổ lêu lêu."
Chu Đại Giang: !!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-129.html.]
Khó trách ánh mắt  trong thôn    vô cùng quái lạ, thì  vợ   gian díu mập mờ với Nhan Kiến Tài!
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Đại Giang tức giận xoay ,   tìm Nhan Kiến Tài tính sổ.
Mấy đứa nhỏ  bóng lưng Chu Đại Giang  xa, từ trong túi lấy  kẹo sữa thỏ trắng, bóc vẻ kẹo, bỏ viên kẹo  miệng.
"A - kẹo chị Tư Tư cho ngọt quá-"
Việc  đúng là Nhan Tư Tư để cho bọn họ .
Nhan Tư Tư cho bọn họ mấy viên kẹo, bảo bọn nhóc  chuyện của Nhan Kiến Tài và Lý Xuân Anh cho Chu Đại Giang,  thôi.
Những lời đó tất cả đều là do chính mấy đứa nhỏ tự  phát huy.
Chuyện của Nhan Kiến Tài và Lý Xuân Anh từ lâu  ồn ào huyên náo trong làng, bọn nhóc  chỉ , còn thường xuyên   lớn thảo luận chuyện   lưng.
Tối hôm đó, Nhan Tư Tư và Cố Uyên dẫn theo hai đứa con  ngoài tản bộ, thuận đường đưa Cố Trạch đến nhà trưởng thôn, liền   từ vợ trưởng thôn.
Chu Đại Giang cầm gậy  Nhan gia, thiếu chút nữa đánh Nhan Kiến Tài đến chết.
Không  Chu Đại Giang sợ đánh c.h.ế.t , là   địch  ít,  đó  Tôn Tố Phân và Nhan Đại đuổi  ngoài.
Nhan Kiến Tài  đánh đến kêu loạn, thấy cha  đuổi  chạy, tự cho là bọn họ chiếm thế thượng phong, lúc  từ trong phòng lao ,  đuổi đánh Chu Đại Giang.
Lại  nghĩ tới,    vững vàng ngã  mặt đất, mắt trái đập đến tảng đá nhỏ bén nhọn, nhất thời m.á.u tươi dính đầy khuôn mặt.
Vương Yến Phương lắc đầu, thở dài thật sâu.
"Thật sự là tạo nghiệt, Kiến Tài rõ ràng  vợ, còn thừa dịp Đại Giang  ở nhà,  ngủ với vợ  . Lần   ,  báo ứng."
Con dâu cả của Vương Yến Phương là Chu Lan  tiếp: "Mắt trái của Nhan Kiến Tài sợ là  chữa ."
"Chữa? Chữa kiểu gì chứ?"Thôn trưởng Nhan Lập  chút bất đắc dĩ,"Mắt rách cả , chỉ  thể như ."