Chú  là thôn trưởng, cho dù  thích một nhà Nhan Đại nữa, chú  cũng  nghĩ tới loại chuyện  sẽ xảy    bọn họ.
Chú  khoát tay áo, tiếp tục : "Quên , đừng  chuyện  nữa. Năm nay chính là bởi vì nhan đại một nhà phá sự, chúng   thể lấy  tập thể tiên tiến."
Toàn bộ quá trình Nhan Tư Tư  xen , cô còn ước gì cuộc sống của   dính líu đến nhà Nhan Đại và Tôn Tố Phân.
Càng như thế, cô ở bên ngoài liền biểu hiện  chú ý đến một nhà bọn họ,  cho tất cả   cho rằng cô khinh thường dính líu đến bọn họ.
Cô chỉ cần ở  lưng lên kế hoạch,   thể thắng dễ như trở bàn tay, khiến  Nhan gia  về phía kết cục cô mong đợi.
Cùng lúc đó, tất cả   đều  nhận  chuyện   liên quan đến cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tư Tư  loại trực giác, chuyện Nhan Kiến Tài sẽ  chấm dứt như .
Sau mấy ngày tuyết rơi liên tiếp, Cố Uyên dẫn Cố Trạch lên núi, tính toán  bắt thỏ rừng.
Trên núi  tuyết mỏng,  thể  thấy dấu chân thỏ rừng,  bao gồm thỏ rừng tương đối dễ dàng.
Nhan Tư Tư  bóng lưng hai  em  cửa, trong mắt tràn ngập hâm mộ.
Cô cũng   lên núi,   săn    quan trọng, chính là  giải sầu, đừng cả ngày chỉ    máy may.
Ai hiểu , lúc cô nhàn rỗi   việc gì,  bắt đầu  trang phục mùa xuân, chỉ chờ năm   huyện thành hỏi khách hàng cũ  mua  .
Nhan Tư Tư cúi đầu  hai bé con đang  bên cạnh, yên lặng thở dài.
Cô là một   , là một  ràng buộc,  thể   là .
Mang theo hai đứa con trở  nhà chính, Nhan Tư Tư dạy bọn nhỏ học chữ "Mẹ".
Chờ Đại Bảo và Bối Bối  thể nhận  chữ  từ mấy chục chữ, cô liền mặc kệ bọn nhỏ, thích chơi đồ chơi thì chơi,    vẽ thì  vẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-130.html.]
Nhan Tư Tư từ  gian lấy  mấy bộ quần áo bông thành phẩm, tất cả đều là vật tư cô mua khi  nhiệm vụ.
Sau khi cắt nhãn hiệu, cô yên tâm treo trong nhà.
Khoảng thời gian , cô bảo Cố Uyên  móc treo quần áo bằng gỗ đặt ở nhà chính, chuyên dùng để treo quần áo.
Mấy bộ áo bông , là một nhà năm  bọn họ, mỗi  một cái.
Làm xong những thứ , Nhan Tư Tư quét mắt máy may, đột nhiên   bày vẽ.
Cô dứt khoát   phòng, lấy giá vẽ và giấy vẽ  từ  gian, cầm theo bút chì,  đó trở  nhà chính.
Cô quan sát Đại Bảo và Bối Bối, dùng bút chì miêu tả từng nét từng nét  giấy vẽ.
Buổi trưa Cố Uyên và Cố Trạch  về ăn cơm, Nhan Tư Tư tùy tiện nấu chút mì, ăn cùng hai bé con.
Khoảng một giờ trưa, Nhan Cảnh Hoa đột nhiên tới tìm Cố Trạch.
Cố Trạch và Nhan Cảnh Hoa mỗi tối đều ngủ  một cái giường, hiện tại quan hệ  tệ, đều trở thành  em .
Có một , Nhan Tư Tư vô tình  thấy Cố Trạch  với Cố Uyên.
"Anh, em  hỏi thăm,  Cảnh Hoa   tình địch của ,   từ nhỏ  coi chị dâu như em gái."
Cố Uyên trầm mặc vài giây, lạnh lùng đáp  Cố Trạch.
"Nếu  thì ? Bọn họ cùng họ Nhan,   ai cũng   Tư Tư   là con ruột của Nhan gia."
Sau đó, cô còn  thấy tiếng Cố Uyên đánh Cố Trạch, cùng với tiếng Cố Trạch  đánh đến kêu loạn.
Lúc đó cô  từ nhà bà Lý về, phát hiện Cố Uyên đánh Cố Trạch, yên lặng trong lòng mắng một câu đáng đời, xoay   chạy tới gõ cửa.
"Anh Cảnh Hoa, sáng sớm Tiểu Trạch  lên núi với  Uyên. Bọn họ  bắt thỏ rừng,  lẽ  khi trời tối mới trở về."