Ai bảo cô  là con gái ruột của Nhan Đại và Tôn Tố Phân?
Sau đó cô   nghĩ, bản  cô  cũng  khá hơn bao nhiêu. Cô  là con ruột của Nhan Đại và Tôn Tố Phân thì thế nào, cuộc sống của cô  ở Nhan gia cũng giống như Nhan Tư Tư.
Huống chi cô  còn  thông minh, cũng sẽ  giống như Nhan Tư Tư  tìm thôn trưởng  chỗ dựa vững chắc.
Tất cả những gì cô   thể  là lớn lên, tự  chọn đối tượng và nhà chồng, tránh xa nhà  đẻ.
Nghe thấy lời  của cô , Nhan Tư Tư  khỏi  khẽ một tiếng: "Tú Hoa, chẳng  cô cũng cho rằng lúc  là  chủ động bò lên giường Cố Uyên ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vậy  thể! Nhan Tú Hoa vội vàng khoát tay áo,"Chị là   chủ kiến, nhưng sẽ   chuyện hoang đường như , còn để cho   nắm bắt nhược điểm."
Cô  kề sát Nhan Tư Tư, hạ thấp giọng : "Khi em  chuyện đó, phản ứng đầu tiên là thanh niên trí thức Cố coi trọng mỹ mạo của chị, cưỡng ép bắt chị."
Nhan Tư Tư  lắc đầu: "Anh Uyên nhà  tuy  hung dữ, nhưng   sẽ   chuyện ."
"Nếu   cho cô , đó là cái bẫy của Tô Tinh Vãn, thì cô  tin ?"
"Cái gì?" Nhan Tú Hoa kinh ngạc đến mở to hai mắt,  khi suy nghĩ kỹ  khỏi nhíu mày,"Nếu chị   như ,  khẳng định là do cô  . Tại  cô     thế?"
Không đợi Nhan Tư Tư giải đáp, Nhan Tú Hoa liền suy nghĩ rõ ràng.
"Em  , cô  sợ chị trở về Tô gia tranh sủng với cô  ? Em    ,  Tô gia  thích cô , cho dù chị trở  Tô gia, cũng sẽ  tạo thành uy h.i.ế.p đối với cô ."
"Sao con  cô   độc ác đến thế? Khi đó thanh niên trí thức Cố dọa   bao nhiêu,   đều cảm thấy sớm muộn gì chị cũng sẽ    đánh chết. Tô Tinh Vãn... Sẽ  cũng cho rằng như , cho nên..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-160.html.]
Nhan Tú Hoa  dám nghĩ tiếp nữa, cô     ngờ tới, chị gái ruột  tráo đổi hưởng phúc ở huyện thành  là  tâm địa độc ác.
Nhan Tư Tư mỉm ,   gì.
Cô   biện pháp  những chuyện  đều  qua, cũng   khả năng  cho Nhan Tú Hoa  cô sẽ để Tô Tinh Vãn sống  bằng chết.
Nhan Tú Hoa  đầu xuyên qua cửa viện   trong, thấy bọn Cố Uyên đều     lén, trong lòng yên tâm .
"Chị, em   trong thôn  thanh niên trí thức Cố đối xử  với chị. Chị cũng đừng vì như  mà  ghi hận Tô Tinh Vãn, chị sống  là vì  cho chị, cho nên thanh niên trí thức Cố mới đối xử  với chị,  liên quan gì đến cô ."
"À đúng, em   ngay đây, bằng  cha   em ở chỗ ,  chừng sẽ tới đây gây sự."
Mắt thấy Nhan Tú Hoa nhấc chân định , Nhan Tư Tư đưa tay giữ chặt cô : "Chờ  chút."
Năm mới, Nhan Tú Hoa  mang theo đồ đến, Nhan Tư Tư đương nhiên  đưa cho cô  một ít đồ vật đáp lễ.
Cô trở về phòng gói một ít thịt đông,  lấy thêm mấy miếng bánh ngọt cùng một nắm kẹo, dùng một miếng vải bọc , lấy  nhét  trong tay Nhan Tú Hoa.
"Không  việc gì thì đừng về Thập Lý thôn, cha  cô chỉ   nhiễu loạn cuộc sống của kẻ khác."
Nhan Tú Hoa cúi đầu  đồ vật trong tay, cảm thấy  chút cảm động, còn  chút  .
Cha  cô  còn  thèm cho gì, mà chỉ  đòi tiền.
Cô  bỗng nhiên cảm thấy  chút may mắn, may mắn khi còn bé  lớn lên với Nhan Tư Tư, nếu  cô  sợ  sẽ biến thành loại  như  ruột.