Lưu Đại Dân thở dài,  trái   thấy   ai, yên tâm sờ sờ đầu Tô Tinh Vãn.
"Tinh Vãn,  nhà  nếu    tới gặp em, cũng sẽ đánh  đấy, chẳng   vẫn đến gặp đây ."
"Anh cũng  vì em chống  dịch gia, nhưng  hiện tại   đủ bản lĩnh  ? Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, em yên tâm,  sớm muộn gì cũng sẽ đối phó với bọn họ."
Nhan Tư Tư ở trong góc tao nhã trợn trắng mắt.
Phong cách  chuyện của tình nhân Tô Tinh Vãn, thật sự là...  một  hai.
Ngay  đó, cô   thấy tiếng Tô Tinh Vãn  lóc.
"Đại Dân,     gì bây giờ? Người Dịch gia  tra tấn  đến chết,  thật sự chịu  nổi! Anh  tay  , rách da chảy máu, mỗi ngày hầu hạ bọn họ."
Lưu Đại Dân nắm lấy tay Tô Tinh Vãn khẽ thổi: "Tinh Vãn, bây giờ   thể giúp  em, nhưng  nhất định sẽ cố gắng."
" , cha  nuôi của em đối xử với em  như , cha nuôi của em  là giám đốc nhà máy, bảo bọn họ  chủ cho em     ? Em ở  mặt bọn họ    Dịch gia, bọn họ khẳng định  thể  em giải quyết."
Tất cả đều là những lời   tác dụng, Nhan Tư Tư   nổi góc tường, nhặt một viên đá nhỏ ném qua.
Âm thanh viên đá rơi  mặt đất kinh động Tô Tinh Vãn cùng Lưu Đại Dân.
Lưu Đại Dân vội vàng lui về phía  hai bước, kéo dài  cách với Tô Tinh Vãn.
"Tinh Vãn,  về nhà  nghĩ biện pháp cho em,    tới tìm em."
Không đợi Tô Tinh Vãn mở miệng, Lưu Đại Dân giậm chân bỏ chạy.
Hắn  sợ   chạy chậm một chút sẽ   phát hiện,  chừng sẽ  đánh thành què như Tô Tinh Vãn,  đường còn  dựa  nạng,   khi nào mới  thể khôi phục.
Tô Tinh Vãn  bóng lưng Lưu Đại Dân chạy , phi một tiếng: "Đồ chó má! Dám đối xử như thế, chờ chân bà đây   thì sẽ xử  !"
Cô  mắng thêm hai câu nữa,  đó chống nạng  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-165.html.]
Nhan Tư Tư bình tĩnh lấy từ  gian  một bao tải cho Cố Uyên.
Cố Uyên lúc  cầm bao tải tiến lên, từ  lưng Tô Tinh Vãn trực tiếp chùm bao tải.
Tô Tinh Vãn cả  cực kỳ hoảng hốt, ở trong bao tải hô to: "Lưu Đại Dân! Có  là  ?   cho  ,     thế!"
Một giây , Nhan Tư Tư dùng gậy đánh  đùi  thương của Tô Tinh Vãn.
"A——"
Tiếng kêu thảm thiết của Tô Tinh Vãn phá vỡ sự yên tĩnh của con hẻm nhỏ.
Thính lực của Nhan Tư Tư thập phần mẫn cảm, chú ý tới   đang chạy về phía , vội vội vàng vàng dùng sức bổ thêm một phát về phía chân Tô Tinh Vãn.
Sau đó, cô cất cây gậy   gian, kéo Cố Uyên rời .
Uy lực của hai cây gậy   nhỏ,  gãy xương đùi Tô Tinh Vãn.
Người Tô gia tìm bác sĩ  cho Tô Tinh Vãn cũng vô dụng, trừ phi đổi chân, hoặc là thật sự  thần tiên, nếu  cái chân  của cô  coi như   phế.
Từ nay về , Tô Tinh Vãn  bộ  còn khập khiễng nữa, chỉ  một chân  thể dùng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói cách khác, Tô Tinh Vãn  thể chống nạng, nhảy một cái .
Nhan Tư Tư cảm thấy như   , nếu hai chân Tô Tinh Vãn đều  dùng , đối với  Dịch gia mà  sẽ   bất kỳ giá trị gì.
Người   giá trị,  Dịch gia sẽ trả  cô cho Tô gia, Tô gia sẽ đau lòng Tô Tinh Vãn, hầu hạ cô  nửa đời .
Cho nên, vẫn nên giữ  một chân  hơn, để cho  Dịch gia tận tình sai sử và tra tấn.
Nhan Tư Tư kéo Cố Uyên chạy đến chỗ   , dẫn    gian đổi thành quần áo ban đầu, liền dời xe đạp  khỏi  gian.
Cố Uyên đạp xe chở Nhan Tư Tư, trở về Thập Lý thôn.
Trở về nhà, hai vợ chồng bắt đầu bận rộn trở .