Chiều nay   đến đại đội tìm Cố Uyên.
Cố Uyên  theo đến huyện thành một chuyến, nhận  nhiệm vụ mới cấp  phái cho .
Anh  , ít nhất cũng  mười ngày nửa tháng.
Anh thật sự luyến tiếc rời khỏi Thập Lý thôn, luyến tiếc rời khỏi vợ .
  một  việc, chỉ vị trí của  mới  .
Nhan Tư Tư hiểu Cố Uyên đang  chấp hành nhiệm vụ,  gật đầu: "Anh Uyên yên tâm , tổ may  em,  thím Yến Phương ở đó, sẽ   ."
Ánh mắt Cố Uyên  Nhan Tư Tư  chút áy náy,    để  hai đứa con cho vợ một  chăm sóc.
Nhan Tư Tư dường như   đang suy nghĩ cái gì, nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Anh Uyên, trong nhà sẽ   . Ngày mai Tiểu Trạch cũng sẽ trở về kinh đô, khi nào thì  ?"
Cố Uyên nắm tay Nhan Tư Tư, luyến tiếc buông : "Ngày mai   ."
Lập tức,   về phía em trai Cố Trạch: "Tiểu Trạch, nếu  em ở đây ở  thêm mấy ngày nữa?"
Nhan Tư Tư kéo kéo quần áo Cố Uyên: "Anh Uyên, Tiểu Trạch  trở   việc. Yên tâm ,  em ở nhà, ai dám đến bắt nạt em và hai bé con chứ?"
Cố Trạch  chút bối rối,   cũng   chuyện Cố Uyên còn đang ở đơn vị bí mật.
"Anh,   chạy   đây? Không    ?"
Cố Uyên thản nhiên  lướt qua em trai: "Em đừng để ý. Quên , em cũng đừng ở , ở  cũng chỉ gây thêm phiền toái cho chị dâu em."
Cố Trạch  phục trợn trắng mắt.
"Em bây giờ đang học nấu cơm,  việc cũng siêng năng, còn  thể chơi với Đại Bảo và Bối Bối, cũng sẽ dạy bọn nhỏ nhận  chữ,   là gây thêm phiền toái cho chị dâu chứ?"
Đối với Cố Uyên mà , những thứ  đều vô dụng.
Ngày  vắng mặt,  càng hy vọng    thể bảo vệ Nhan Tư Tư cùng hai nhóc con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-167.html.]
Trước  mỗi    nhiệm vụ, đều tìm  âm thầm bảo vệ Nhan Tư Tư và đứa nhỏ, vẫn  xảy  chuyện gì.
Mãi cho đến   Đại Bảo sinh bệnh, Nhan Tư Tư chạy tới Tô gia huyện thành, kết quả Bối Bối  Chu Xuân Hà cách vách bắt nạt.
Cố Uyên mới  ,   tìm căn bản là kẻ vô dụng, lúc  xảy  chuyện gì thì thôi, lúc xảy  chuyện cái gì cũng   tác dụng.
Cuối cùng  cho mỗi  một trận.
Cầm tiền của ,   chuyện  cho , đánh một trận coi như nhẹ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hiện giờ Cố Uyên  vợ    gian, cũng  cô  bản lĩnh, nhưng vẫn nhịn   sẽ lo lắng.
Cố Uyên vỗ vỗ mạnh bả vai Cố Trạch: "Sau khi trở  kinh đô, rảnh rỗi đến nhà ông nội hai nhiều hơn, bảo lão nhị dạy cho em  đường cơ bản."
Lão nhị trong miệng Cố Uyên là em họ Cố Thụy của , cũng chính là  họ của Cố Trạch.
Ông nội hai, tự nhiên cũng chính là em trai ruột của ông Cố.
Cố Uyên   nhiệm vụ, Cố Trạch trở về kinh đô, hai  em nghĩ đến chỉ còn  Nhan Tư Tư cùng hai nhóc con ở nhà, vội vàng  hết việc trong nhà một .
Củi bổ một đống lớn, tính cả đốt cũng  thể dùng hơn nửa tháng.
Bể chứa đầy, thùng cũng đầy nước.
Chỉ  , Cố Trạch còn lo lắng mấy ngày nữa nước hết thì   bây giờ, đang định cùng  trai chuyển cả nước giếng về.
Cố Uyên cũng   ý nghĩ ,   Nhan Tư Tư  thể lấy nước từ  gian.
Bình thường   múc nước, đều là cố ý chọn thời gian  đường   , chính là để cho    thấy.
Trên thực tế,   mỗi ngày  đều  múc nước, hiện tại cách ba hai ngày  một , còn chỉ múc hai thùng nước.
Ban đêm, Cố Uyên sớm dỗ dành hai đứa con.
Nhan Tư Tư   biểu cảm của Cố Uyên, liền hiểu     gì.