Cô  gả đến huyện thành  tìm  việc , ngẫu nhiên  công nhân tạm thời cho  , tiền kiếm  thật sự quá ít.
Phải  rằng  đàn ông của cô  vì cưới cô , mà  đưa tận mấy trăm đồng  lễ vật cho Tôn Tố Phân và Nhan Đại.
Hầu hết  tiền đó đều  vay.
Không còn cách nào khác, khi đó Tôn Tố Phân nhờ  tìm cho cô  một lão độc , lão  nguyện ý bỏ  ba trăm năm mươi đồng.
Cô    gả cho lão độc ,  đàn ông của cô    lấy  nhiều tiền như ,    mượn tiền ?
Nhan Tú Hoa cũng  hối hận gả cho  , dù  nợ nần so với gả cho lão độc  còn  hơn!
Người nhà  chồng cô  nhiều, nhưng tất cả   đối xử  với cô ,  hơn nhiều so với cha  ruột.
Người đàn ông Nhan Tú Hoa vì trả nợ, mỗi ngày tan tầm trở về, còn  thể giúp  khác  chút công việc mộc.
Cô  cũng  góp chút sức lực cho gia đình, liền mò tới chợ đen.
Nhan Tư Tư vỗ vỗ tay Nhan Tú Hoa: "Tú Hoa, cuộc sống sẽ  phụ  cố gắng."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tú Hoa nhếch miệng : "Nếu   chúng  là chị em  cũng nghĩ như . Vợ chồng em sẽ  thể trả hết nợ nhanh thôi."
Kỳ thật  , nợ bên ngoài  gần như trả xong , nhưng tiền mượn với bác trai còn  trả, còn  tiền lấy từ cha  chồng.
Nhan Tư Tư dường như  cảm xúc lạc quan của cô  lây nhiễm,  mặt cũng lóe lên nụ .
"Tú Hoa, Bí Ngô nhà cô còn nhỏ hơn Đại Bảo và Bối Bối một tuổi, cô mỗi   chợ đen  đặt an  của  lên hàng đầu. Nếu cô gặp chuyện  may, con trai cô   ?"
Nhan Tú Hoa thích ăn bí ngô, chồng cô  đặt biệt danh cho con trai cũng là Bí Ngô luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-178.html.]
Không thể  , ánh mắt Nhan Tú Hoa  chuẩn, thật sự tìm cho  một  đàn ông .
Nhan Tú Hoa nghiêm túc gật gật đầu: "Chị, em . Em   bản lĩnh gì, cũng   tài phòng , cho nên mỗi  em  thấy tình huống  thích hợp liền vội vàng chạy."
Cô  dám  mỗi   việc, cô  tuyệt đối là  đầu tiên chạy.
Nhan Tư Tư  chỉ chỉ  sọt  lưng Nhan Tú Hoa: "Chạy trốn còn  nỡ vứt mấy thứ ,    bắt  chính là chứng cứ phạm tội."
Cô  vỗ vỗ tay Nhan Tú Hoa, nghiêm túc : "Tú Hoa,  quan trọng hơn hàng hóa."
Nhan Tú Hoa ôm đầu gối bĩu môi: "Là do em đau lòng đấy thôi mà? Nếu vứt đồ ,   coi như vô ích."
Đối diện với ánh mắt Nhan Tư Tư, cô  vội bổ sung: "Em định chờ bọn họ chạy tới gần, liền trực tiếp ném đồ vật lên mặt bọn họ,  nhân cơ hội chuồn ."
Ngẫm   khác đều tới gần, cô  ném đồ cũng  kéo dài  mấy giây, chạy  thoát khỏi đồng chí nam  .
Cô   khỏi thở dài: "Quên . Chị, em vẫn nên  lời chị,   tình huống  đúng, em sẽ vứt hàng hóa sớm một chút."
Nhìn vẻ mặt đau lòng của Nhan Tú Hoa, Nhan Tư Tư  nhịn    tiếng.
"Chuyện  đang  thợ may, cô nên  chứ?"
Nhan Tú Hoa gật đầu: "Biết, em  chị  bản lĩnh  mà."
"À đúng , em   hỏi thăm tin tức của Tô Tinh Vãn,   cô  chỉ  một chân  thể dùng, chân  chỉ để trang trí."
Nhan Tư Tư đương nhiên  tình huống của Tô Tinh Vãn, dù  cái "chân trang trí"  chính là cô đánh thành như .
"Tú Hoa, chúng   đề cập đến   liên quan.  chỉ  hỏi cô,    trợ lý cho   , mỗi tháng... Khoảng mười bảy đồng"
Nhan Tú Hoa  chút suy nghĩ liền : "Đồng ý! Em  việc cho chị gái ,  cần tiền lương."