Chu Thục Văn lễ phép gật đầu: "Xin chào. Đi thôi, theo chị về viện  nhà phía , Chu Mộng lúc  ở nhà chờ."
Nhà máy bột mì gia đình ngay phía  nhà máy bột mì, từ cổng nhà máy cũng chỉ vài phút  bộ.
Chu Mộng chính là con gái của giám đốc nhà máy bột mì,  tìm   lễ phục cô dâu.
Chu Thục Văn dẫn Nhan Tư Tư cùng Nhan Tú Hoa đến Chu gia, vợ chồng giám đốc đều  ở nhà.
Chu Mộng  thấy tiếng gõ cửa  đây mở cửa, đập  mắt liền  thấy khuôn mặt xinh , ánh mắt dừng   mặt cô hai giây, liền đánh giá quần áo   Nhan Tư Tư.
Chu Mộng  mở cửa  cảm thấy  mắt sáng ngời,  chỉ bởi vì khuôn mặt xinh  , mà còn bởi vì áo khoác   Nhan Tư Tư.
Chu Thục Văn theo ánh mắt Chu Mộng  đầu  , thấy cô   Nhan Tư Tư và quần áo đến mức ngây , cảm thấy  thể bình thường hơn.
Mỗi  cô   thấy Nhan Tư Tư đều  kinh diễm đến mức đó.
Cô  giơ tay lắc lắc  mắt Chu Mộng: "Tiểu Mộng, đừng  nữa. Đây là thợ may mà chị đang tìm cho em, em  định mời chúng   ?"
Chu Mộng tỉnh táo , ý thức    mới  chút thất thố.
Cô vội vàng mở cửa đến mức lớn nhất, nhường chỗ cho nhan tư tư các cô  cửa: "Mời, mời ."
Sau khi đóng cửa , cô gọi Chu Thục Văn mang theo Nhan Tư Tư các cô  xuống, liền rót  cho các cô.
Chu Thục Văn thấy ánh mắt Chu Mộng luôn rơi    Nhan Tư Tư, liền   chuyện , giới thiệu các cô  quen .
Chu Mộng  chút vội vàng hỏi Nhan Tư Tư: "Tư Tư, áo khoác   cô là do cô tự  ? Chính là... Hoa lan phía  là cô tự thêu?"
Nhan Tư Tư uống một ngụm ,  gật đầu: "Phải. Chiếc váy , từ vẽ, lấy mẫu, cắt xén, may và thêu, tất cả đều do  tự ."
Nhan Tú Hoa  bên cạnh Nhan Tư Tư,  mặt cố gắng duy trì bình tĩnh, trong lòng  sớm nổi lên sóng to gió lớn.
Cô   Nhan Tư Tư  may quần áo, nhưng  nghĩ tới cô   thiết kế và chế tác quần áo như .
Buổi sáng cô   theo Nhan Tư Tư  giao hàng,  thấy quần áo chị gái cô thiết kế cho khách,  cảm thấy kinh diễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-185.html.]
Lúc    hoa lan  quần áo cũng là do chị  thêu, cô  bỗng nhiên cảm thấy  thật vô dụng.
Cô lớn lên cùng Nhan Tư Tư,  cô    ?
Mấu chốt là, ngay cả chị gái  gì mà cô  còn  !
Nói  thật là mất mặt.
Đồng dạng cảm thấy kinh diễm còn  Chu Mộng, hai mắt cô  tỏa sáng, đưa tay sờ hoa lan thuê  áo khoác Nhan Tư Tư.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tư Tư, nếu cô giúp  thiết kế váy cưới, cô cũng  thể thêu cho  một họa tiết  như  ?"
"Chỉ cần cô ,   thể thêu." Nhan Tư Tư  ,"Cơ mà  tuyên bố , thiết kế váy cho cô, thêu hoa thủ công cho váy, giá cả sẽ cao."
Chu Mộng  Nhan Tư Tư  vẻ    bán độn giá,  : "Được, cô cứ  bao nhiêu tiền . Miễn là  quá lố,   thể chấp nhận nó."
"Một cái váy thêu tay, ba mươi hai đồng tám." Nhan Tư Tư  giá cao,   thể  cân nhắc giá cả hiện nay.
Chu Mộng phảng phất lo lắng Nhan Tư Tư đổi ý,  chút suy nghĩ : "Thành giao!"
Khóe miệng Nhan Tư Tư  khỏi giật giật, nếu   cô sợ giá quá cao sẽ dọa chạy những khách hàng tiềm năng khác, quả thật   định giá cao hơn một chút.
Cũng   ai cũng là Chu Mộng,  một  cha giám đốc nhà máy, bản    công việc, đối tượng kết hôn cũng là gia đình công nhân cao.
"Được,  cô  với  một chút yêu cầu của cô,  sẽ đo kích thước cho cô."
"Còn  một điểm, may quần áo ở chỗ ,  tiên  nộp một nửa tiền  tiền đặt cọc, lúc giao hàng  trả nửa tiền ."
Chu Mộng vui vẻ ha hả trực tiếp móc tiền đặt cọc cho Nhan Tư Tư,  ngoan ngoãn tùy ý cô đo kích thước.
Chờ Nhan Tư Tư nhớ kỹ yêu cầu và kích thước, cô   : "Tư Tư, cái áo khoác   cô còn ? Hì hì,   mua một cái."
Nhan Tư Tư cúi đầu  áo khoác  , nếu   sợ lạnh, cô   cởi  bán cho Chu Mộng.
"  thể dựa theo dáng  của cô để thiết kế, giống như may váy , tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Thêu tay, ba mươi tám đồng."