Những đơn hàng nhận  đó,   khách hàng nào cố ý yêu cầu thêu tay, đương nhiên tương đối rẻ.
Chu Mộng suy nghĩ suy nghĩ về tiền nhà chồng tương lai  quần áo cho cô , vẫn quyết định  thêm một chiếc áo khoác thêu.
Không chỉ , cô  còn đưa kích thước đối tượng của  cho Nhan Tư Tư, bảo cô  một bộ trang phục thêu trung sơn.
Có tiền  gì  đạo lý  kiếm chứ?
Nhan Tư Tư lập tức đồng ý, cam đoan may những bộ quần áo Chu Mộng hài lòng.
Nếu  hài lòng, thì sẽ đổi đến lúc cô  hài lòng thì thôi.
Giá cả thêu tay của trang phục Trung Sơn rẻ hơn áo khoác, ba mươi sáu đồng sáu một bộ.
Sau khi quyết định xong, Chu Mộng dẫn đám  Nhan Tư Tư rời khỏi viện  nhà, mời các cô đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm.
Sau bữa ăn, Chu Mộng và Chu Thục Văn trở  nhà máy bột mì để  việc.
Nhan Tú Hoa và Nhan Tư Tư xác nhận thời gian ba ngày  khi tặng quần áo, cũng trở về nhà chồng.
Về phần quần áo Chu Mộng  , bởi vì thêu tay cần thêm kiên nhẫn cùng thời gian, Nhan Tư Tư cùng cô hẹn tám ngày  tự  đưa tới.
Đây là lễ phục Chu Mộng và đối tượng cô   mặc, Nhan Tư Tư cố gắng , nếu  vấn đề  sửa thì cô sẽ đích  đến.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi tách  khỏi Nhan Tú Hoa, Nhan Tư Tư liền đạp xe về thập lý thôn.
Trên đường   , Nhan Tư Tư từ  gian lấy một cân thịt ba chí, hai mươi quả trứng gà, hai cân kẹo cùng hai cái xương ống lớn bỏ  giỏ trúc,  dùng vải cũ đắp lên, mới tiếp tục chạy về thôn.
Cô cần thỉnh thoảng "vô tình" lộ vật tư  mặt dân làng, khiến   cho rằng mỗi   thành cô đều mua thịt về.
Như , khi dân làng  ngang qua nhà cô, ngửi thấy mùi thịt sẽ   nghi ngờ gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-186.html.]
Nhan Tư Tư vốn định trực tiếp đến đại đội đón Đại Bảo và Bối Bối về,  từng nghĩ   thấy Tôn Tố Phân và Hà Hướng Đông lén lút   rừng cây.
Nhan Tư Tư nhảy xuống khỏi xe, đẩy xe đến chỗ cây cối che khuất, thuận thế thu   gian.
Cô lặng lẽ đuổi theo Tôn Tố Phân và Hà Hướng Đông,  xem rốt cuộc hai   đang  cái gì.
Đại khái là xác nhận an  chung quanh, giọng  Tôn Tố Phân  nhanh liền truyền tới.
"Hướng Đông,  thật sự chịu  nổi Nhan Đại. Mấy ngày nay ông   đánh  mắng , còn  trách  khiến ông    con trai đưa ma."
"Ông  cánh tay  , đây đều là Nhan Đại bóp đấy, đau quá!"
"Còn  Vương Hồng Yến ,   ở  mặt  giống như chim cút, hiện tại  thấy Nhan Đại đối xử với  như , cũng  thèm để   chồng   mắt."
"Cô  ỷ  con trai của cô  là tôn tử duy nhất Nhan gia, lỗ mũi còn hếch lên   kì! Còn bắt  chồng nấu cơm cho cô  ăn, cô  thể như    lên trời ?"
Ngay  đó, là giọng   phần khẩn trương và quan tâm của Hà Hướng Đông.
"Tố Phân, bà  với  những điều , ngoại trừ đau lòng cho bà thì  còn  thể  gì đây? Nhan Đại là  đàn ông của bà,  đây là gì chứ?    chỗ dựa cho bà cũng   lập trường."
"Lúc  bà vì cứu Nhan Đại mà tiêu tốn mấy đồng, bà liền bỏ   gả cho ông . Bây giờ bà hối hận  chứ gì?"
À, cái ...
Nhan Tư Tư còn cho rằng hai   năm đó  xảy  chuyện lớn,   tình  xa cách,  nghĩ tới  vì mấy đồng.
Chủ yếu là, Tôn Tố Phân vì mấy đồng mà gả cho Nhan Đại, Hà Hướng Đông còn vì bà  cả đời  cưới gả.
Nhan Tư Tư thật sự  hiểu mạch não của hai  .
Cô cân nhắc  nên đánh ngất hai    , lột quần áo bọn họ,  dẫn  tới đây.
Lúc , Tôn Tố Phân  mở miệng, dáng vẻ hối hận  kịp.