"Cái gì?" Nhan Tư Tư hiếm khi trợn to hai mắt.
Chuyện cẩu huyết ở   Tôn Tố Phân, thật sự   giới hạn?
Vương Yến Phương thở dài : "Lúc thím  cũng như cháu đây."
"Tôn Tố Phân, Hà Hướng Đông và Vương Hồng Yến, ba  bọn họ  loạn  kháng. Việc    là thật  ,   đều  dám bịa ."
Nghe Vương Yến Phương  như , Nhan Tư nghĩ đến những lời   trong rừng cây ngày đó.
Nghĩ đến khi Tôn Tố Phân đang tính kế Vương Hồng Yến, Vương Hồng Yến phản ứng  tương kế tựu kế.
Sao hai  chồng nàng dâu  tay với , ai cũng  thể chiếm thế thượng phong, tính toán đối phương, đồng thời cũng lôi cả bản  .
Phản ứng đầu tiên của Nhan Tư Tư là,  lan truyền chuyện  đến Tô Tinh Vãn, còn  cho  nhà xưởng cơ khí .
"Bí Yến Phương, Nhan Đại chắc tức giận lắm nhỉ?"
"Chứ còn gì?" Vương Yến Phương ,"ông  đánh Tôn Tố Phân, Hà Hướng Đông và Vương Hồng Yến một trận, ba tên nhe răng trợn mắt  cả buổi chiều!"
Nếu    thôn dân lôi kéo, Nhan Đại  thể sẽ đánh c.h.ế.t .
Nhan Tư Tư dường như vô tình : "Một chuyện lớn như , Nhan Đại và Tôn Tố Phân   con trai,  để cho con gái bọn họ  mới  chứ?"
"Dựa theo tính tình Nhan Đại, sớm muộn gì ông  cũng sẽ đánh c.h.ế.t Tôn Tố Phân, phỏng chừng cũng chỉ  con gái ngoan Tô Tinh Vãn của bọn họ mới  thể khuyên nhủ."
Vương Yến Phương suy nghĩ chốc lát, gật đầu : "Cháu   đạo lý. Thập Lý thôn chúng   thể xuất hiện loại chuyện đánh c.h.ế.t , nếu thật sự như , chúng   tới  cũng sẽ    chỉ trỏ."
"Được , thời gian cũng  còn sớm, thím  về đây."
Vương Yến Phương trực tiếp  lên,  khi rời  dặn dò Nhan Tư Tư hai câu.
"Tư Tư, chuyện  cháu  cần quan tâm. Tô Tinh Vãn bên , thím bảo chú cháu dẫn   thông báo."
Nhan Tư Tư đương nhiên đồng ý ,      cô, cũng sẽ  liên lụy đến cô, thì còn gì bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-190.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiễn Vương Yến Phương , Nhan Tư Tư vội vàng tắm rửa, liền trở về phòng với hai con.
Đại Bảo và Bối Bối cầm đồ chơi, Nhan Tư Tư  bên cạnh ôn tập nội dung sách giáo khoa trung học.
Không rõ thời gian trôi qua bao lâu, Nhan Tư Tư ngáp một cái, khép sách giáo khoa trong tay , đặt sang một bên.
Cô đang  kế hoạch đưa hai con  vệ sinh   ngủ.
Lúc , Bối Bối đột nhiên kéo kéo quần áo Nhan Tư Tư: "Mẹ,  ba  về ạ?"
Vẻ mặt của Đại Bảo cũng  chút mất mát: "Con  nhớ ba."
Trong lòng Nhan Tư Tư cũng cực kỳ nhớ Cố Uyên, ban ngày bận rộn đủ loại chuyện cũng  phát hiện  cái gì.
Bây giờ buổi tối,    lời của hai nhóc con, nỗi nhớ Cố Uyên của cô càng thêm nồng đậm.
Trước mặt hai nhóc con, cô là  lớn, là , cô chỉ  thể  xoa xoa đầu nhỏ của chúng.
"Mẹ cũng  chắc khi nào ba sẽ trở về.  ba cũng nhớ chúng  lắm."
"Đại Bảo, Bối Bối, ba tụi con là   vĩ đại. Bởi vì  những  như ba, chúng  mới  thể sống một cuộc sống bình an. Khi ba con về, hai đứa nhớ  là nhớ ba  nhiều nhé."
Bối Bối bỗng nhiên giơ tay lên: "Còn nữa,   ba vất vả ! Mẹ, Bối Bối đều nhớ rõ nha-"
Đại Bảo gật gật đầu: "Con cũng nhớ rõ."
Nhan Tư Tư ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của Bối Bối hôn,  hôn Đại Bảo,  chút ngại ngùng khen ngợi : "Đại Bảo và Bối Bối ngoan quá!"
Ngay  đó, cô đưa hai con  vệ sinh  về giường ngủ.
Sau khi dỗ dành hai đứa con, nhan Tư Tư trong đêm yên tĩnh, nỗi nhớ Cố Uyên đạt đến đỉnh điểm.
Cô  hy vọng Cố Uyên  thể sớm  thành nhiệm vụ, như   thể sớm trở về Thập Lý thôn.
Cô  lo lắng Cố Uyên vì  thể trở về sớm một chút, mà vội vàng   thành nhiệm vụ,  để ý đến an nguy của bản  .