Cố Uyên Cường giả vờ trấn định: "Tư Tư, em... Đừng trêu ,   tắm ."
Anh  nhiều ngày  tắm rửa, chính  cũng ghét bỏ chính .
Nhan Tư Tư chỉ  bồn tắm: "Nằm . Giơ tay trái lên tránh  ướt vết thương."
Cố Uyên  vợ nhà  vẻ mặt đau lòng, ngoan ngoãn  lời nửa  trong bồn tắm.
Cả  khi tiếp xúc với nước ấm, mệt mỏi dường như tan biến.
Nhan Tư Tư tắm rửa cho Cố Uyên hai ,  cho bảo   bồn tắm.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Anh Uyên,   ngâm thêm năm sáu phút nữa là  ."
Cố Uyên  hé răng, một  nữa nửa   trong bồn tắm.
Khi Nhan Tư Tư xoay  định rời ,  đưa tay trực tiếp kéo cô  trong ngực: "Cùng  tắm nào."
Nhan Tư Tư đ.ấ.m  n.g.ự.c Cố Uyên: "Anh  gì thế? Em tắm từ lâu . Nếu    về, thì em  ngủ..."
Không đợi Nhan Tư Tư  xong, đôi môi mỏng của Cố Uyên dán , chặn hết  lời của cô trở về.
nhớ nhung nhiều ngày trong nháy mắt bộc phát.
Không  thời gian trôi qua bao lâu, Cố Uyên chậm rãi rời khỏi môi Nhan Tư Tư, bảo cô hít thở
"Vợ,  nghĩ..."
Nhan Tư Tư mềm nhũn  sấp khẽ trừng mắt Nhìn Cố Uyên: "Không . Trong  thời gian   chắc mệt lắm,  nghỉ ngơi thật ."
Cố Uyên ấn eo Nhan Tư Tư: "Nhớ em quá, nếu nỗi nhớ    giải thoát,   ngủ ."
Nhan Tư Tư liếc mắt  cánh tay trái  thương của Cố Uyên: "Anh  thương."
"Không  gì đáng ngại." Cố Uyên hôn lên đôi môi đỏ mọng sưng lên của Nhan Tư Tư.
Cuối cùng, Nhan Tư Tư vẫn say sưa trong đôi mắt thâm thúy của Cố Uyên, để mặc cho   chuyện giảm bớt nỗi nhớ.
Nhan Tư Tư cho rằng Cố Uyên  nhiệm vụ  mệt mỏi, chắc    bao lâu
Không nghĩ tới  dũng mãnh hơn bao giờ hết, tựa như  bù đắp những gì còn thiếu trong  thời gian chia lìa.
Trong lúc bất giác, Nhan Tư Tư mơ mơ màng màng ngủ  .
Lúc Nhan Tư Tư tỉnh , phát hiện    chiếc giường lớn mềm mại trong biệt thự  gian, bên cạnh là Cố Uyên vẫn đang ngủ say.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-199.html.]
Cô giơ tay nhẹ nhàng miêu tả đường nét  mặt ,  gương mặt tuấn tú mà cô  lâu  gặp.
Có lẽ thật sự quá mệt mỏi, ở cùng một chỗ với vợ   đủ an tâm, Cố Uyên  vì hành động của Nhan Tư Tư mà tỉnh .
Nhan Tư Tư cũng  lên tiếng quấy rầy , cứ như  lẳng lặng  .
Lúc Cố Uyên tỉnh  liền  thấy vợ nhà   tủm tỉm  , lập tức tiến  gần, khẽ hôn Nhan Tư Tư.
"Vợ , chồng em   trai ?"
"Đẹp trai." Nhan Tư Tư  trèo lên  Cố Uyên, cúi đầu  : "Ngoại trừ gầy , thì đều  . Trong  thời gian   ăn uống đầy đủ mới ."
Cố Uyên đưa tay ôm lấy vòng eo cô: "Ừm,  lời em."
 lúc , bụng Cố Uyên  đúng lúc kêu ùng ục.
Anh  bối rối  sang: "Hôm qua vội vã về nhà, nên  ăn."
Nghe Cố Uyên , Nhan Tư Tư kéo  dậy khỏi giường, dùng ý niệm triệu hoán bánh sandwich tới, nhét  tay Cố Uyên.
"Mau ăn , chờ chúng ..."
Bỗng nhiên, cô giống như nhớ tới cái gì đó, dẫn Cố Uyên rời khỏi  gian.
Trở  nhà chính, Nhan Tư Tư kéo Cố Uyên đẩy cửa phòng : "Đại Bảo, Bối Bối."
Chỉ thấy Đại Bảo và Bối Bối đều   vệ sinh, nhưng  dám xuống giường.
Nhan Tư Tư  dặn dò bọn nhỏ,   ba  ở bên cạnh thì  thể bò.
Nghe thấy giọng  của Nhan Tư Tư, Đại Bảo và Bối Bối giống như gặp  cứu tinh.
Bối Bối ngọt ngào : "Mẹ, Bối Bối   tè!"
Trong khi đó, Đại Bảo cũng lên tiếng: "Mẹ ơi, con cũng ."
Nhìn thấy hai  xông  phòng, Đại Bảo và Bối Bối đều ngây , lập tức sung sướng vẫy tay.
Đại Bảo: "Ba!"
Bối Bối: "Ba về !"
Một giây , Bối Bối ôm bụng : "Bối Bối sắp  nhịn !"
Nhan Tư Tư vội vàng tiến lên ôm Bối Bối lên, dẫn cô bé .
Cố Uyên cũng ôm Đại Bảo xuống giường.