Đại Bảo và Bối Bối: "Cảm ơn ông Ngô-"
Chú Ngô   hai nhóc con gọi  là ông Ngô, vui mừng đến  khép miệng  .
Đại Bảo   ghế xe đạp ngang dọc,  về phía Cố Uyên: "Ba, con  xuống."
Cố Uyên ôm Đại Bảo xuống.
Một giây , Đại Bảo liền chạy đến bên cạnh chú Ngô, đưa túi vải nhỏ vẫn ôm trong n.g.ự.c cho chú .
"Ông Ngô, cho ông."
"Đây là..." chú Ngô  túi vải nhỏ, mơ hồ ngửi thấy mùi thơm,    nên nhận  .
Đại Bảo trực tiếp nhét  lòng chú Ngô, chạy đến bên cạnh Cố Uyên mới : "Là bánh quy  ."
Ánh mắt chú Ngô  chút ướt át,  về phía Nhan Tư Tư: "Tư Tư, cái ..."
Nhan Tư Tư  khẽ gật đầu: "Chú Ngô, cho chú thì chú cầm . Cũng   là thứ  giá trị gì, cháu tiện tay  thôi, chú  chê là ."
Chú Ngô vội vàng lắc đầu: "Không chê,  chê, chú ngửi thấy mùi thơm."
Lập tức, chú   : "Tư Tư,   tới tìm giám đốc Hầu đúng ? Mọi  cứ đến văn phòng giám đốc nhà máy, xe đạp  chú trông ."
Nhan Tư Tư  mở to hai mắt: "Chú Ngô, chồng cháu cũng  thể  ?"
"Có thể,   thể?" chú Ngô nở nụ ,"Giám đốc Hầu còn tò mò chồng cháu trông như thế nào,    xem rốt cuộc là ai cưới    phúc khí như cháu."
"Còn nữa, bọn chú vẫn   xem hai đứa bé nhà cháu, hiện tại cuối cùng cũng thấy ."
Trước  chú  luôn tò mò, rốt cuộc là ai cưới  cô gái  xinh   ưu tú như .
Hiện tại chú   thấy Cố Uyên dáng  cao ngất, trong lòng cảm thấy xứng đôi.
Chỉ  khí thế   Cố Uyên, chú  cảm thấy    bình thường.
Chỉ thế thôi mà chú  cho rằng Cố Uyên  cố ý thu liễm khí lạnh quanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-214.html.]
Quả nhiên,  ưu tú  xinh , đối tượng cũng  kém bao nhiêu.
Nghe chú Ngô  như , Nhan Tư Tư và Cố Uyên cảm ơn chú , đỗ xe  tìm Hầu Bỉnh Dương.
Hầu Bỉnh Dương  thấy Cố Uyên và hai nhóc con, ánh mắt khẽ sáng lên.
Thậm chí,   lúc thì ôm Đại Bảo, lúc thì ôm ôm Bối Bối, luyến tiếc buông tay.
"Đại Bảo và Bối Bối thật ngoan a, còn ngoan hơn cả con ."
Nghĩ đến đứa con trai nghịch ngợm của , Hầu Bỉnh Dương nhức cả đầu.
Hôm qua con trai     hỏng cây bút mới mua, quả thật đau lòng vô cùng.
Vấn đề là, con trai còn dây cả bàn đầy mực!
Nhìn thấy Đại Bảo và Bối Bối ngoan ngoãn khéo léo, Hầu Bỉnh Dương  thích, còn cân nhắc  nên ném con trai về quê  .
Nhìn thấy cảnh tượng , đám  Nhan Tư Tư ở trong phòng  việc của Hầu Bỉnh Dương chốc lát.
Chờ   xong việc, Nhan Tư Tư và Cố Uyên mới dẫn hai nhóc con rời .
Các cửa hàng mà dân làng thuê tầm  năm mươi mét vuông, đối với tổ may bây giờ là quá đủ.
Nhan Tư Tư mượn túi che chở, lấy thước xoăn từ  gian  đo  liệu của cửa hàng.
Mấy hôm nữa cô sẽ đưa  một bản vẽ thiết kế trang trí, cũng sẽ vẽ một  tủ trưng bày và bản vẽ kệ hiển thị.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tủ trưng bày và kệ trưng bày   bằng gỗ,  dân đều   mộc, cho nên cái   thể tự .
Chờ cửa hàng trang trí xong, đồ vật trong cửa hàng  chỉ  sản phẩm của tổ may, các hộ gia đình trong thôn  đồ  bán, cũng  thể bày ở khu vực chuyên dụng.
Đến lúc đó Nhan Tư Tư sẽ  một khu vực nhỏ, trưng bày trang phục cô , hoặc là treo bản thiết kế.
Nói cách khác, cô  thể thông qua cửa hàng tập thể  để nắm bắt công việc cá nhân của .
Sau khi đo đạc xong  liệu của cửa hàng, Nhan Tư Tư và Cố Uyên liền dẫn hai con đến nhà hàng quốc doanh.
Đã đến giờ ăn cơm trưa, hai  lớn bọn họ  thể nhịn đến khi về nhà ăn, nhưng hai đứa bé thì