Cô chỉ đổ thêm dầu  Cố Uyên, chứ   ý  giúp  dỗ hai bé con ngủ.
Không  ý gì khác, chỉ là Nhan Tư Tư cảm thấy eo nhỏ của cô cần nghỉ ngơi.
Chờ ngày mai , ngày mai cô nhất định chủ động đánh ngã Cố Uyên nhà cô.
Cố Uyên đáng thương cũng   tối mai  phúc lợi, chỉ mặc cho vất vả oán hận tiếp tục kể chuyện xưa cho hai bé con, thỉnh thoảng dọa nạt bảo bọn nhỏ nhắm mắt ngủ.
Nhan Tư Tư buông sách giáo khoa,  vệ sinh xong  đấy  còn thấy Cố Uyên nhà cô đang cố gắng dỗ dành nhóc con.
Nhan Tư Tư chỉ  ,  bên cạnh Bối Bối nhắm hai mắt .
Hai bé con  ngủ, thì cô ngủ!
Nhan Tư Tư ngủ  , Đại Bảo và Bối Bối còn đang lăn tới lăn lui  chịu ngủ.
Cố Uyên dỗ con ngủ cũng  gặp Chu công, hai bé con còn mở to hai mắt to.
Sáng hôm .
Nhan Tư Tư tỉnh  liền  thấy nhà Vương Đại Sơn cách vách ầm ĩ ầm ĩ,    xảy  chuyện gì.
Cô nhíu mày, ngáp ngắn ngáp từ  giường  dậy, động tác nhanh tay ăn mặc chỉnh tề,   khỏi phòng.
Trong nhà chính, Cố Uyên đang  ở bên cạnh bàn cho hai đứa con ăn cháo.
"Em dậy  , mau  đánh răng ,  bưng điểm tâm ."
Nhan Tư Tư  theo Cố Uyên  khỏi nhà chính: "Cố Uyên, thật    cần chờ em,  ăn cùng Bối Bối, Đại Bảo là  ."
Cố Uyên nắm tay Nhan Tư Tư: "Tư Tư,   ngày nào cũng ăn cùng em cả."
Chỉ cần  ở đây,  hy vọng ba bữa đều  thể ăn cùng Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư nở nụ , tiến  gần đụng Cố Uyên: "Vậy sáng sớm   gọi Đại Bảo và Bối Bối tỉnh giấc, thế   gọi em chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Uyên nghiêng đầu trực tiếp hôn lên gương mặt Nhan Tư Tư, khóe môi khẽ nhếch lên.
"Chuyện   thể đổ  cho . Tối hôm qua hai đứa mãi  chịu ngủ, sáng sớm hôm nay tỉnh , còn kêu đói bụng."
Nếu   con ruột của ,    ném hai bé con  ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-224.html.]
Ai bảo bọn nhỏ khiến  tối hôm qua  thể ôm Nhan Tư Tư ngủ chung chứ?
Nhan Tư Tư đánh răng rửa mặt xong, một tay cầm một cái ghế, một tay bưng cháo thịt nạc trứng muối cố Uyên múc cho cô.
Cô đặt ghế đẩu  bức tường sân,  lên,  ăn cháo  hóng chuyện nhà bên cạnh.
Đại Bảo và Bối Bối  ăn no, điên cuồng  theo cô.
Những gì hai  em  thấy là     ghế hóng chuyện của nhà bên cạnh.
Bối Bối chớp chớp mắt to, tiến đến bên tai Đại Bảo : "Anh hai,    trèo tường."
Đại Bảo "Ừ" một tiếng, ngẩng đầu  với Nhan Tư Tư: "Mẹ, con  thể lấy chén cho ."
Ý là để cô tiện trèo tường chứ gì?
Nhan Tư Tư  đầu   hai bé con,   cô chỉ trèo tường một    hai đứa bắt gặp thôi ,  cứ như mỗi ngày cô đều trèo tường ?
"Đại Bảo, Bối Bối,   trèo tường ."
Nói xong, cô  đầu  tiếp tục  sang phòng bên cạnh.
Cố Uyên yên lặng học theo dáng vẻ Nhan Tư Tư, cũng mang theo một cái ghế tới,  ăn   quần chúng ăn dưa.
Chỉ  Đại Bảo và Bối Bối liếc , bĩu môi  bất đắc dĩ.
Hai  em cũng  thể chuyển ghế, nhưng  lên thì   thấy gì cả.
Chậc!
Nhan Tư Tư   tiếng thở dài của hai bé con,  đầu   bọn nhỏ, song   gì.
Cô nhanh chóng húp cháo,   Vương Đại Sơn cách vách   cầm gậy đánh , lập tức hai tròng mắt tỏa sáng, tiếp tục vây xem.
Chỉ thấy Vương Đại Sơn thật sự cầm lấy một cây gậy gỗ, giơ lên  đánh Chu Xuân Hà.
Chu Xuân Hà dáng vẻ hèn mọn, kéo cổ họng la hét.
"Anh đánh ! Vương Đại Sơn,  dám đánh ! Anh   gì thì Tiểu Thảo cũng là do  sinh ,   nuôi con bé, thì cũng  nuôi !"
Nhan Tư Tư may mắn vì thính giác của  linh mẫn, hơn nữa cách âm cũng  tính là quá , từ lúc rời giường đến lúc , cô chắp vá  bộ câu chuyện.