Sau khi Chu Xuân Hà và Vương Đại Sơn ly hôn, cô    đuổi  khỏi Thập Lý thôn.
Cô  chỉ  thể dẫn con trai Cẩu Thặng trở về nhà  đẻ, đáng tiếc  nhà  đẻ cô   nhận.
Người trong thôn nhà  đẻ cũng   gặp cô , chỉ trỏ bàn tán là còn nhẹ,   ít  trực tiếp mắng chửi cô , còn phun nước miếng nữa.
Chu Xuân Vũ trực tiếp tuyệt giao với cô , mỗi ngày canh chừng  đàn ông của ,  cho phép Chu Xuân Hà tới gần.
A, Chu Xuân Vũ chính là em họ của Chu Xuân Hà.
Người đàn ông của Chu Xuân Vũ chính là cha ruột của con trai Chu Xuân Hà.
Cha  Chu Xuân Vũ cũng chủ động cắt đứt quan hệ với cha  Chu Xuân Hà.
Bọn họ thật sự  tiếp nhận ,  chị dâu   dạy dỗ  cô con gái như thế, gian díu với con rể, còn sinh  một đứa con trai.
Cha  Chu Xuân Hà tự  đuối lý,   mặt mũi  ai cả, đương nhiên  dám đối  với con gái nhà .
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Xuân Hà  hai vị  trai ruột, còn  em trai nữa.
Ba  em Chu gia đều đặc biệt ghét bỏ cô em gái, chị gái , bởi vì cô   cho trong nhà mất mặt,   chuyện ai cũng phỉ nhổ.
Vợ bọn họ càng thêm xem thường Chu Xuân Hà, đối đãi với cô  lạnh nhạt, thậm chí    chuyện với cô .
Chu Xuân Hà dẫn Cẩu Thặng ở nhà  đẻ thì , nhưng   việc.
Phải xuống ruộng kiếm công, công việc trong nhà cũng đều  .
Tiền nhà  đẻ,   một xu là của cô /
Lương thực nhà  đẻ,  trong nhà nguyện ý cho cô  ăn bao nhiêu, cô  mới  thể ăn bấy nhiêu.
Chu Xuân Hà cảm thấy cuộc sống nhà  đẻ quá khổ sở, bắt đầu nhớ những ngày  khi gả cho Vương Đại Sơn.
Cô  ở Vương gia tuy rằng cũng   kiếm công điểm, cũng   việc nhà, nhưng Vương Đại Sơn sẽ giúp cô  cùng  chia sẻ, còn quan tâm cô .
Chu Xuân Hà hối hận, hối hận vì  hủy hoại cuộc sống vốn  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-225.html.]
Em họ cô   cho phép  giao tiếp với em rể hộ, cô  còn đang định cho Cẩu Thặng nhận cha.
Con trai nhận cha, thiên kinh địa nghĩa.
Chu Xuân Hà cho rằng  khi Cẩu Thặng nhận cha, đối phương sẽ thằng bé, cô  sẽ ăn theo, thêm  mấy miếng thì thêm.
Nào ngờ Chu Xuân Vũ    tâm tư nhỏ bé của cô .
Cẩu Thặng đến đó  việc  thể, nhưng  đòi ăn thì  mơ .
Chu Xuân Hà  kiếm trác  gì, càng nhớ những ngày tháng ở nhà Vương Đại Sơn.
Trời  sáng cô  lập tức thức dậy, chạy về Thập Lý thôn tìm Vương Đại Sơn.
Chu Xuân Hà buộc Tiểu Thảo gọi , cũng la hét  dọn về,  Vương Đại Sơn nuôi cô .
Vương Đại Sơn  sớm coi như    , tự nhiên sẽ  đồng ý.
Thấy Chu Xuân Hà  kéo  hét,  cho Tiểu Thảo  học,   thật tức giận.
Vương Đại Sơn giơ gậy lên, trừng mắt  Chu Xuân Hà: "Cô buông Tiểu Thảo !"
Tiểu Thảo đeo cặp sách vội vàng bật , giãy giụa  hất tay Chu Xuân Hà .
Túi xách của cô bé do Vương Đại Sơn nhờ Nhan Tư Tư .
Chu Xuân Hà  thấy Vương Đại Sơn rống to, cao giọng  lóc.
"Vương Đại Sơn,  đúng là kẻ vô lương tâm!   chung giường với  nhiều năm như ,  sinh cho cô một cô con gái, còn  đối xử với  như  ư?"
Ngay  đó, cô  trực tiếp kéo túi xách mà Tiểu Thảo đeo  lưng, nặng nề ném xuống đất, còn giẫm lên  một phát.
Sao  thể  thế!
Nhan Tư Tư nhét bát đũa trong tay  tay Cố Uyên, hai tay chống lên tường viện, thoắt cái  lên tường.
Cô lưu loát tung  nhảy lên, nhảy xuống sân nhà Vương Đại Sơn.
Chu Xuân Hà  thấy Nhan Tư Tư, trong nháy mắt  thêm vài phần ý tứ sợ hãi, túm lấy Tiểu Thảo lui về phía  vài bước.