Đại Bảo thỉnh thoảng đưa tay nhổ hai sợi lông, cảm thấy công việc  nhóc con  thể !
Lần  bắt  gà rừng, nhóc con  thể giúp bố  xử lý gà rừng.
Bối Bối chú ý đến lông gà, chọn  lông gà cô cho là  mắt, để Đại Bảo rửa sạch sẽ cho .
Chờ Đại Bảo rửa sạch sẽ cho cô bé, cô bé cầm lông gà lạch bạch chạy về nhà chính.
Nhan Tư Tư  thấy động tĩnh, dừng động tác đang may,  đầu  liền thấy con gái nhà cô bò lên ghế, đặt từng sợi lông gà lên bàn.
"Bối Bối, con đang  gì ?"
Bối Bối bĩu môi: "Bối Bối  phơi khô cái , nhưng   mặt trời."
Nhan Tư Tư thu dọn đồ đạc  máy may,  dậy duỗi thắt lưng.
"Bối Bối  mấy sợi lông gà   gì thế?"
Bối Bối lấy tay chống cằm, thành thật trả lời: "Bối Bối  bỏ nó  trong sách vẽ,   vẽ  nhiều lông gà xinh , sẽ  hơn cả những cái ."
Nhan Tư Tư  qua, vươn tay về phía Bối Bối: "Vậy con đưa lông gà cho ,   thể giúp con sấy khô."
"Thật ?" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bối Bối trong nháy mắt  khanh khách, cô bé nhặt từng sợi lông gà lên, đặt  trong tay Nhan Tư Tư.
"Mẹ,  giúp Bối Bối, Bối Bối sẽ vẽ cho  một bức tranh  ."
Nhan Tư Tư  nhéo nhéo khuôn mặt cô bé: "Được,   chờ. Bối Bối, bây giờ con  chơi với  hai ."
Bối Bối gật đầu, bò xuống khỏi ghế  lời  tìm Đại Bảo.
Nhan Tư Tư  bóng lưng Bối Bối   cửa nhà chính, cất lông gà  trong  gian, dùng ý niệm thao tác máy sấy cầm tay, để sấy khô lông gà.
Lông gà  khô, cô  vội vàng lấy  cho Bối Bối.
Lúc Nhan Tư Tư   khỏi nhà chính, Cố Uyên  chặt thịt gà.
Nhìn thấy dáng vẻ hưng trí bừng bừng của hai bé con, cô  thể  thừa nhận, trẻ con đúng là cái gì cũng thấy mới mẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-231.html.]
Nhan Tư Tư trực tiếp vòng qua Cố Uyên và hai bé con, tiến  phòng bếp lấy nấm hái  đó từ  gian .
Đêm nay một nhà bốn  bọn họ sẽ ăn gà hầm nấm,  xào một cái bắp cải, bữa cơm đầy đủ các món.
Ăn no uống đủ, tự nhiên  đến thời gian một nhà bốn   ngoài tản bộ tiêu thực.
Khi tập hợp với  , Đại Bảo bắt đầu   mặt đất dạy cho những đứa trẻ khác  chữ.
Không chỉ  thế, Đại Bảo sẽ kiểm tra chữ mà bọn nhỏ  học ngày hôm .
Nếu  bé    ngày hôm qua  học gì, Đại Bảo sẽ tiếp tục dạy nội dung của ngày hôm qua.
Cho dù    thể trả lời, Đại Bảo cũng  chịu dạy cái mới.
Nhóc con ,"Mọi  học cùng , thì  tìm tòi y như . Phàm là   học  ,   sẽ   tư cách nhận chữ mới."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhóc con nghĩ những đứa trẻ  " giờ học" sẽ giúp đỡ lẫn ,  thể thực sự nhận   chữ.
Nếu , nhóc con và em gái  chơi  vui ,  dạo với ba   vui hơn ?
Nhan Tư Tư và Cố Uyên  bên cạnh hóng gió, thỉnh thoảng  hai câu với dân làng bên cạnh.
Không bao lâu, Cố Uyên liền bắt đầu gọi Đại Bảo và Bối Bối về nhà.
Hai bé con  tối hôm qua  chịu ngủ, quấy rầy thế giới của  và vợ .
Tối nay  sẽ trả !
Nhan Tư Tư   tâm tư của Cố Uyên, chỉ cho rằng  đơn thuần  về nhà.
Cô còn một trái một  dắt hai con, tung tăng  về nhà.
Chờ  khi Đại Bảo và Bối Bối ngủ, cô mới hiểu  Cố Uyên  chủ ý gì.
"Cố Uyên, xin đừng để  tự  trở thành động vật dùng nửa   suy nghĩ,  ?"
Cố Uyên cúi đầu hôn lên đôi môi  đào của cô: "Xin , từ  đến nay  đều dùng đầu óc suy nghĩ. Não  bảo   đáp ứng nhu cầu của vợ ,  đương nhiên   theo."
Nhan Tư Tư:... nhu cầu cái quỷ gì.