Không ít  dần trở về thành,  cần quá lo lắng.
Nhìn chú Nhâm và Chu Hạ rời , Nhan Tư Tư và Cố Uyên đóng cửa viện , tắm rửa cho hai nhóc con.
Một nhà bốn   khi tắm rửa xong  lên  giường.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đêm nay Nhan Tư Tư  định  sách,   cái sự lười đến cuối cùng.
Cô  chằm chằm hai đứa con chơi đồ chơi  giường, lúc thì  sẽ tắm rửa cho búp bê thỏ trắng, lúc   mang con khỉ nhỏ  leo núi.
Cố Uyên nhớ tới buổi chiều  bưu điện một chuyến,  dậy lấy hai lá thư từ ngăn kéo, đưa thư  Cố gia gửi cho Nhan Tư Tư.
"Ba   gửi thư tới đây, đoán chừng   cho em,   phần của  con trai ."
Nhan Tư Tư  nhận thư: "Hết cách , ai bảo vợ   gặp  yêu?"
Trong thư,  Cố gia hỏi  con Nhan Tư Tư khỏe , còn nhắc đến một ít tình huống bọn họ ở kinh đô, tỏ vẻ  thứ đều .
Chỉ  vài câu khái quát chuyện của bọn họ ở kinh đô, phần còn  chỉ  lời dặn dò quan tâm với Nhan Tư Tư cùng hai nhóc con.
Còn bảo nếu Nhan Tư Tư cần gì thì cứ việc , bọn họ ở kinh đô sẽ cố gắng hết sức giúp cô lấy .
Mấy thứ  tràn ngập trong ba trang giấy.
Ba trang giấy  thư  chỉ  một câu nhắc tới Cố Uyên: Nếu Cố Uyên  dám hung dữ với cô, thì cứ việc cáo trạng với gia đình, xem cả nhà xử lý .
Nhan Tư Tư cố ý chỉ  dòng chữ  cho Cố Uyên : "Anh Uyên, trong nhà thật sự   vị trí của . Anh  lấy lòng em cho , bằng    trở về kinh đô  dễ dàng  đuổi  khỏi nhà nha."
Cố Uyên khẽ   tiếng, tiến đến bên tai Nhan Tư Tư thấp giọng : "Tối nay nhất định sẽ thỏa mãn nhu cầu của vợ mà."
Nhan Tư Tư nhất thời đỏ mặt,  hiểu   chút chột   hai nhóc con bên cạnh, đồng thời giơ tay đẩy Cố Uyên .
Cô  vẻ trấn định: "Đồng chí Cố Uyên, phiền   đắn  thời điểm ."
Ai hiểu, Đại Bảo và Bối Bối ở bên cạnh đây!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-245.html.]
Cũng may hai nhóc con chơi đến say mê,  chú ý tới hai vợ chồng bọn họ.
Cố Uyên lấy thư trong tay Nhan Tư Tư: "Trong nhà  vài trang giấy,  thể chỉ  câu   liên quan đến  chứ? Để  xem   thiên vị cỡ nào."
Anh bắt đầu ,  đó bỗng dưng im lặng.
Mấy dòng cuối cùng... Quả thật còn  liên quan đến .
"Tư Tư,   con đừng gửi quần áo cho ba  nữa, con  quần áo  vất vả,  yêu thương  nhiều hơn."
"Nghe Tiểu Trạch  Cố Uyên bây giờ cũng  thể  thợ may,  gì thì con cứ ném cho thằng bé. Khách tìm con may quần áo, con cứ vẽ bản thiết kế, mấy thứ còn  để cho Cố Uyên ."
Ngay  đó,  là một đoạn quan tâm Nhan Tư Tư, khuyên cô  nên vì kiếm tiền mà quá bận rộn.
Nếu thiếu tiền thì cứ  với gia đình.
Lần  Cố gia  gửi tiền, là Nhan Tư Tư bảo Cố Trạch cầm thư về dặn   tạm thời đừng gửi nữa.
Vì thế, Nhan Tư Tư còn bịa  mỗi  nhận  phiếu chuyển tiền của Cố gia đều khiến   đỏ mắt.
Cố Uyên  hết hy vọng, tiếp tục  tiếp.
Mãi mấy dòng cuối,  mới   câu  nhắc đến .
"Tư Tư, cả   Tiểu Trạch  bình thường con rảnh rỗi  thích  sách,  thì kiên trì  sách . Chẳng mấy con cũng sẽ nhận  một bất ngờ."
"Về phần Cố Uyên, Tiểu Trạch  thằng bé để con  sách,  con cũng nhớ nhắc thằng bé học tập, tóm    hại."
Cố Uyên nhét giấy thư  phong bì: "Cố Trạch thật sự  , cái khác thì  , chỉ  cáo trạng là giỏi thôi."
Nhan Tư Tư gật đầu: "Anh Uyên nhà em cũng  kém cỏi,   cao lãnh,   ấu trĩ."
Con ngươi Cố Uyên híp : "Vợ, em    nữa xem."
Xem   khiêng cô lên giường hôn  !