Tuyệt đối  nghĩ tới,  trở về ngày ăn trứng gà đường nâu.
Nếu   nấu , thì tự nhiên   khả năng lãng phí.
Nhan Tư Tư khẽ thở dài, ăn hết trứng gà đường nâu Cố Uyên nấu cho cô.
Trong nồi còn cháo ngô và khoai tây hấp, chỉ là Nhan Tư Tư  ăn.
Lúc   gần mười một giờ trưa, gần như  đến giờ ăn trưa.
Nhan Tư Tư từ  gian lấy một con cá rô, định  món cá hấp.
Cô đặt cá  chậu, đổ nước ,  xổm  mặt đất  chằm chằm  cá trong chậu.
Ngẫm  tình huống Cố Uyên cực kỳ  sức đêm qua, Nhan Tư Tư  còn tâm tư  nấu cơm nữa.
Nếu  Uyên nhà cô  lực   chỗ sử dụng,  thì yên tâm đem công việc trong nhà giao cho , đỡ  dùng hết khí lực cho cô.
Nghĩ như thế, tâm tình Nhan Tư Tư sung sướng  ít, cũng mặc kệ con cá trong chậu.
Cô  thẳng trở  phòng, đặt vải  cắt   gian, sử dụng ý tưởng để vận hành máy may tự động.
Ngay  đó, cô cũng  vội vàng vẽ một thiết kế mới, lấy  sách giáo khoa  .
Mười một giờ rưỡi, Cố Uyên tan tầm sớm đưa hai nhóc con trở về.
Đại Bảo và Bối Bối  chạy  trong phòng  hô: "Mẹ ơi! Mẹ!"
Nhan Tư Tư úp ngược sách giáo khoa lên  mặt bàn, nghênh đón: "Đại Bảo, Bối Bối, các con về  ,  nhớ hai đứa quá. '
Cô  xổm xuống nhéo nhéo khuôn mặt non nớt của hai nhóc con, tâm tình trong nháy mắt  sung sướng vài phần.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đại Bảo và Bối Bối mịn màng, đột nhiên  hy vọng đứa sẽ trưởng thành.
Nếu bọn trẻ trưởng thành,   còn  cô nhéo mặt  .
Bối Bối đưa tay ôm lấy Nhan Tư Tư, hôn lên mặt cô: "Mẹ, Bối Bối  nhớ  nha."
Bàn tay của Đại Bảo cũng ôm lấy: "Mẹ, con cũng nhớ ."
Cố Uyên  theo  hai nhóc con, tiếp lời của hai  em : "Tư Tư,  cũng nhớ em."
Nhan Tư Tư trừng mắt  kẻ  hại cô dậy muộn, ngoài  nhưng trong  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-248.html.]
"Anh Uyên, em cảm ơn ."
Cố Uyên giả vờ  hiểu ý của Nhan Tư Tư, khóe môi khẽ nhếch lên: "Đừng khách sáo, đây là chuyện nên ."
Nhan Tư Tư trực tiếp im lặng, cô chỉ  bên ngoài nhà chính: "Đồng chí Cố Uyên, phiền  lập tức  nấu cơm."
"Mẹ của hai con  đói bụng ,  ăn cá hấp, khoai tây chiên, tỏi hấp cà tím, sườn xông khói hầm đậu."
Cô  xử lý nguyên liệu nấu ăn   đó, chỉ cần  xử lý.
Ánh mắt Cố Uyên  thâm ý khác  Nhan Tư Tư, dỗ hai đứa con: "Đại Bảo, Bối Bối, hai đứa  rửa tay  ."
Đại Bảo và Bối Bối  , đều cúi đầu  bàn tay nhỏ bé dính đầy bùn đất khi chơi  đường.
Rất nhanh, hai  em rời khỏi Nhan Tư Tư, chạy  khỏi nhà chính định rửa tay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Uyên nhân cơ hội kéo Nhan Tư Tư lên, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, kề sát  bên tai cô.
"Vợ, em ăn  nhiều thế là bởi vì tối qua  ăn no ?"
"Không , tối nay  nhất định sẽ đút no."
Lỗ tai Nhan Tư Tư  nóng lên, đưa tay đẩy Cố Uyên , thuận thế vươn chân đá  một cái.
"Đồng chí Cố Uyên,    vì  hoa  đỏ như  ?"
Cô đột nhiên   hung hăng đánh Cố Uyên một trận, xem    khi  đánh sẽ  biểu hiện như thế nào.
Cố Uyên cũng   vợ   nảy sinh tâm tư  đánh , giơ tay dịu dàng xoa xoa tóc cô.
"Vợ, con  nấu cơm cho con."
Tại  hoa đỏ  liên quan gì đến  cả.
 để vợ đói thì là  của .
Đầu tháng 5, cửa hảng tập thể của Thập Lý thôn khánh thành  huyện thành.
Tên của cửa hàng vô cùng tùy hứng, gọi là Cửa hàng Thập Lý thôn.
Phần lớn các sản phẩm trong cửa hàng do tổ may thiết kế, các sản phẩm và phong cách khác   đặt  trật tự  tủ trưng bày và kệ trưng bày.
Trong cửa hàng còn đặc biệt dành một khu vực, bên trong bày biện đồ thủ công do các gia đình trong thôn  khi rảnh rỗi.