Nhan Tú Hoa  dân làng hiện đang đặc biệt bảo vệ Nhan Tư Tư, liền gật đầu.
"Vậy chúng   nhắc tới ông  nữa.  , Đại Bảo và Bối Bối  cùng  rể đến tổ may  ?"
"Chị,   em tới đây   thấy,   cũng  thấy nữa. Hai nhóc con   ở nhà với chị?"
Cô  đích  may một đôi giày cho Đại Bảo và Bắc Bắc, còn  tận mắt  bọn nhỏ  thử, nhưng  ngờ hai  em    ở nhà.
Nhan Tư Tư  thấy Nhan Tú Hoa đang  chằm chằm  đôi giày mới, liền  cô  đang nghĩ gì.
"Lần  cô đến,  sẽ bảo Đại Bảo và Bối Bối mang đôi giày cô  cho chúng."
Có lời bảo đảm của Nhan Tư Tư, Nhan Tú Hoa cũng  lăn tăn nữa.
Cô  trò chuyện với Nhan Tư Tư một lúc,  đó mang quần áo   xong và thông tin của khách hàng rời ,    huyện trấn giao hàng cho khách.
Trước khi rời , Nhan Tư Tư vẫn  nhịn  nhắc nhở cô   cẩn thận với Qua Đản.
Qua Đản tuy còn bé nhưng tâm tư  hề đơn giản.
Nếu Qua Đản  tin lời Nhan Đại, cho rằng những thứ của Nhan Tú Hoa thuộc về ,   thể nhóc  sẽ quấy rầy Nhan Tú Hoa cho đến khi đạt  mục đích của .
Nhan Tư Tư còn đưa cho Nhan Tú Hoa một  tài liệu ôn tập do Cố gia gửi đến, dặn dò cô khi nào  thời gian hãy  thêm sách  thêm đề.
Nhan Tú Hoa đều đồng ý với  dặn dò của Nhan Tư Tư.
Nhan Tú Hoa cũng  thích  sách,  đây ở nhà họ Nhan cô     học gì cả, nên lén lút học cùng với Nhan Tư Tư.
Sau khi kết hôn, chồng cô  lúc  thời gian cũng sẽ dạy thêm, Nhan Tú Hoa  rõ vì   đột nhiên Nhan Tư Tư căn dặn cô    nhiều sách,  nhiều đề, nhưng cô  vốn  thích những chuyện ,  nay  từng bỏ cuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-257.html.]
Huống hồ, cô  còn lo lắng sách    đủ nhiều, sẽ  theo kịp  suy nghĩ của Nhan Tư Tư, cũng sợ một ngày nào đó  sẽ thiếu chủ đề để  chuyện với chồng .
Nhan Tư Tư hiểu rõ những tình huống , cho nên  cần  gì hết, chỉ cần dặn dò một tiếng, cô tin tưởng Nhan Tú Hoa sẽ tự  chăm chỉ học tập tích lũy kiến thức.
Nhan Tư Tư tiễn Nhan Tú Hoa  ngoài,  thấy một  đang hoảng loạn chạy về phía họ từ xa.
Nhan Tú Hoa cũng  thấy,  chút nghi hoặc : "Chị,   là ai ? Không  đến gây phiền phức cho chị chứ?"
Nói xong câu , cô  im lặng mấy giây, chính  phủ nhận những gì  .
"Chắc là  thể nào , trừ khi     sống nữa. Chồng của chị là thanh niên trí thức Cố, chị em còn   dân cả làng bảo vệ, ai dám to gan đến gây chuyện?"
Người đó chạy đến gần hơn, Nhan Tư Tư : "Không quen , nhưng   vẻ quen quen."
Cô luôn  cảm giác   gặp  đàn ông nhếch nhác  ở  đó , nhưng   nhớ  là  gặp ở .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tú Hoa cẩn thận  khắp một lượt  đàn ông đang chạy càng ngày càng gần: "Trông   quen mắt lắm..."
" là Hứa Vinh đây." Người đàn ông chạy  gần cất tiếng .
Nhan Tư Tư lặng lẽ lùi  hai bước,  chút chê ghét  Hứa Vinh trở nên béo lên.
"Thanh niên trí thức Hứa ở Thanh Hà thôn sống   đó, ở Thập Lý thôn ăn cũng  đủ no, trở thành con rể Quý gia  trở nên mập mạp, chắc là  ăn ngon lắm."
Nhan Tú Hoa cẩn thận  Hứa Vinh: "Thật sự là thanh niên trí thức Hứa . Ở Quý gia  nuôi như heo ?"
Sắc mặt Hứa Vinh   khốn khổ,  đầu , còn  chút chột   đầu  về phía , như  xác nhận xem  ai đuổi theo  .
"Đồng chí Nhan Tư Tư, đồng chí Nhan Tú Hoa, hai cô  thể giúp  ?"