Nhìn thấy ánh mắt của Nhan Tư Tư, Cổ Uyên lập tức đổi lời: "Anh thích."
Nhan Tư Tư ậm ừ, chăm chú hóng chuyện.
Chỉ  thấy Quý Tiểu Lệ cao lớn chạy như bay tới, túm lấy tai Hứa Vinh.
"Anh  lắm Hứa Vinh, nhà chúng  cho  ăn uống đầy đủ,  còn  điều gì  hài lòng? Tại   bỏ chạy?"
Kể từ khi đưa Hứa Vinh về, cô  và ba   bao giờ để   công việc gì nặng nhọc.
Cô  và ba   đồng kiếm công điểm, mỗi ngày họ đều nhận  công điểm tối đa.
Chỉ  Hứa Vinh, cô   yêu cầu   nhiều như , chỉ cần mỗi ngày  thể kiếm  sáu bảy công điểm là .
Nếu trong nhà  đồ ăn ngon thì đều ưu tiên cho Hứa Vinh .
Đến mức như  , Quý Tiểu Lệ cũng  nghĩ  Hứa Vinh còn  điều gì bất mãn.
Hứa Vinh thấy sự việc  vạch trần, bản   rơi  tay Quý Tiểu Lệ như cũ, đột nhiên thấy chột .
Nghĩ ,  cảm thấy đám  Nhan Tư Tư  bằng  chứng,  vẫn còn  thể biện minh.
"Tiểu Lệ,   em  thể tin bọn họ? Em   ,  đây ở Thập Lý thôn    họ bắt nạt, bây giờ trở thành  Quý gia, họ vẫn còn  bắt nạt ."
"Anh  hề  chạy trốn. Em đối với   như ,     rời  ?"
Quý Tiểu Lệ  dễ dàng tin lời Hứa Vinh, kéo tai  mạnh hơn.
"Hứa Vinh,    cho rằng   dễ lừa ? Nếu   bỏ chạy, vì   đến Thập Lý thôn, vì    trói  dẫn về?"
Hứa Vinh cúi đầu, đảo mắt một lượt, liền nghĩ tới một cái cớ mà  tự cho là một tuyệt vời.
Hắn đột nhiên ưỡn ngực, như thể  thực sự   hàm oan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-261.html.]
"Anh  thanh niên trí thức ở Thập Lý thôn suốt mấy năm,    viện thanh niên xem thử, nhân tiện lấy vài thứ mà   bỏ ."
Thấy dáng vẻ Hứa Vinh  hề tỏ  áy náy, Quý Tiểu Lệ liền tin tưởng mấy phần, buông lỏng tay nắm lỗ tai Hứa Vinh  một chút.
Nhìn thấy Quý Tiểu Lệ  dấu hiệu mềm lòng, Nhan Tư Tư  khẩy.
"Thanh niên trí thức Hứa, nếu chúng  nhớ  lầm, lúc  mới  ở rể Quý gia  lâu,  dẫn theo đồng chí Quý Tiểu Lệ đồng chí về viện thanh niên lấy hành lý và đồ đạc  ."
"Lúc đó,  suýt chút nữa lục tung viện thanh niên lên một lượt, hận  thể thể bắt con kiến trong góc tường đem  luôn."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Sao nào,    tới Thập Lý thôn của chúng , là nhớ  lúc đó  quên mang đám cỏ dại  mảnh đất riêng của viện thanh niên  ?"
Hứa Vinh: "..."
Hắn khó khăn lắm mới nghĩ  một cái cớ, tại  Nhan Tư Tư  cứ một mực  phá  ?
Hắn vội vàng vắt óc suy nghĩ, tím cách tiếp tục lừa Quý Tiểu Lệ.
Quý Tiểu Lệ  thấy những gì Nhan Tư Tư , trực tiếp giật sợi dây thừng từ tay thím Triệu, một chân đá Hứa Vinh đang  trói ở đầu  của sợi dây.
"Được lắm! Hứa Vinh,   dám gạt ? Cũng  nghĩ  xem  đây  sống thế nào, lúc đến nhà    sống cuộc sống như thế nào!"
"Anh   cảm kích thì cũng thôi ,   chạy? Sao hả,  xem Quý Tiểu Lệ   c.h.ế.t  ?"
Chưa kịp  xong, cô   đá   Hứa Vinh một  nữa.
Cô    tin tưởng Nhan Tư Tư, chỉ đơn thuần nhớ  chuyện cùng Hứa Vinh trở về viện thanh niên ở Thập Lý thôn để thu dọn đồ đạc.
Khi đó, Hứa Vinh thật sự  lật tung khắp phòng thanh niên nam lên, hận  thể tháo chiếc giường  để xem bên trong  thứ gì thuộc về   .
Không chỉ , Hứa Vinh còn nhổ một lượng lớn rau ở khu vực riêng của viện thanh niên, còn  mĩ miều rằng   phần.
Trên thực tế, Hứa Vinh hầu như  chăm sóc đất riêng của .
Thanh niên trí thức   chăm sóc khu đất riêng, đến lúc cày xới đất thì cày cuốc, đến lúc gieo hạt thì gieo hạt, cần tưới nước thì tưới nước, cần nhổ cỏ thì nhổ cỏ...