Mỗi  đến lượt Hứa Vinh, bảo   ,  quả thật  cuốc đất, tưới nước và nhổ cỏ.
Nếu  là  thật sự  , thì  cuốc đất  vài , tưới  hai  nước, nhổ  một nhúm cỏ.
Hứa Vinh   Nhan Tư Tư và Cố Uyên đánh ở Thập Lý thôn, bây giờ   Quý Tiểu Lệ đá, cơ thể  vô cùng đau đớn.
Hắn rõ ràng hiểu,  tuyệt đối  thể thừa nhận rằng   chạy trốn khỏi Quý gia, thoát khỏi nanh vuốt của Quý Tiểu Lệ, nếu   sẽ  đánh gần chết.
Hắn giơ tay chỉ  Nhan Tư Tư: "Tiểu Lệ, đừng tin lời Nhan Tư Tư. Là cô ! Đều là cô ! Cô  cầu xin  đưa cô  ,  rằng thanh niên Cố quá hung dữ, cô   rời bỏ thanh niên Cố!"
Trong chốc lát, sự im lặng đến chói tai.
Những  xem xung quanh nhất loạt đều  chằm chằm  Hứa Vinh, ánh mắt  khác gì như đang  một kẻ ngốc.
Chuyện   thì thôi , bây giờ ở mấy thôn lân cận,  ai   Cố Uyên đối với Nhan Tư Tư  đến mức nào?
Thanh niên Cố dù  hung dữ đến  thì cũng là hung dữ với  ngoài,  mặt Nhan Tư Tư thì ôn hòa giống như một con cừu nhỏ ngoan ngoãn.
Hứa Vinh thật sự cho rằng Quý Tiểu Lệ là kẻ ngốc ?
Quý Tiểu Lê trầm mặc mấy giây,  đó nhấc chân đạp lên miệng Hứa Vinh.
"Hứa Vinh, nếu   cần cái miệng của  nữa, lát nữa  cũng  ngại khâu  cho  ."
Dù  cô  cũng chỉ  Hứa Vinh  cho cô   thai, để cô  kéo dài hương hỏa cho Quý gia.
Chuyện sinh con cũng  cần dùng miệng.
Nhan Tư Tư  Hứa Vinh đang   mặt đất la hét, lắc đầu  chút thất vọng.
"Thật nhàm chán!  còn tưởng  kịch  để xem nữa, chẳng qua cũng chỉ  thế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-262.html.]
"Ồi! Đá mấy  thế  ích gì chứ? Cơn đau qua  liệu thanh niên trí thức Hứa  thực sự sẽ  đổi ? Đôi chân của  cũng   thứ vô dụng, sớm muộn gì cũng sẽ bỏ chạy?"
"Ồ...     nhiều quá  ?    ý  tin thanh niên trí thức Hứa sẽ  đổi, chỉ là   rằng chân mọc   ,     ai  thể cản ?"
Lời nhắc nhở của cô rõ ràng như , cô hy vọng Quý Tiểu Lệ sẽ mạnh mẽ hơn chút, phế  đôi chân của Hứa Vinh.
Như , xem  còn chạy đến Thập Lý thôn  cô ghê tởm thế nào .
Sau khi Nhan Tư Tư châm ngòi xong, cô  Quý Tiểu Lệ đá Hứa Vinh mạnh hơn một chút, trong lòng hài lòng gật đầu.
Ngay  đó, cô kéo Cố Uyên  khỏi đám  đang xem náo nhiệt.
"Cố Uyên, tới cũng tới , chúng  đến thăm Chu Hạ một chút nhé?"
Cố Uyên ở  mặt Nhan Tư Tư  quả quyết, gì cũng  ý kiến của Nhan Tư Tư, đương nhiên vợ bảo gì thì  nấy.
Bởi vì Chu Hạ thỉnh thoảng đến Thập Lý thôn đưa đồ cho bọn họ, Cố Uyên cũng từng tới Thanh Hà thôn một , đưa cho Chu Hạ một ít đồ, cho nên   nhà Chu Hạ ở .
Cố Uyên lập tức dẫn theo Nhan Tư Tư  thẳng đến nhà Chu Hạ, khi đến một nơi hoang vắng, hai vợ chồng trốn trong đống cỏ khô gần đó.
Nhan Tư Tư từ trong  gian lấy  một cái túi vải, trong đó  bảy tám quả trứng gà và mấy cái bánh ngọt từ quầy hàng của Cố Uyên lấy .
Sau khi xác nhận xung quanh   ai, Nhan Tư Tư và Cố Uyên từ đống cỏ khô  , tiếp tục  đến nhà Chu Hạ.
Hai  đến nhà Chu Hạ, cùng Chu Hạ và em gái   trò chuyện vài câu, hai vợ chồng để  túi vải cho  em Chu gia   trở Thập Lý thôn.
Không còn cách nào khác, ở nhà  hai đứa nhóc con, Nhan Tư Tư và Cố Uyên ở bên ngoài quá lâu cũng  tiện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù , khi Nhan Tư Tư và Cố Uyên về đến nhà, họ vẫn  thấy ánh mắt tràn ngập u oán của Thẩm Dần.
"Cố Uyên, chị dâu,  hai  về nhanh thế? Sao  qua đêm ở thôn bên cạnh luôn ?"
Nhan Tư Tư   lời   chút mỉa mai của Thẩm Dần, cô mỉm , sờ sờ mặt hai đứa con của .