Đại Bảo và Bối Bối quấn lấy Nhan Tư Tư, huyên thuyên về những gì sáng nay   ở tổ may,  đó mang theo một chiếc ghế đẩu nhỏ chạy  bếp.
Hai  em   chiếc ghế nhỏ cẩn thận quan sát cách ba  rửa nguyên liệu nấu cơm.
Nhan Tư Tư  dậy  vệ sinh,  đó   xuống tiếp tục thêu quần áo.
Khi một nhà bốn  và Thẩm Dần đang  quanh bàn ăn ăn cơm, thì Chu Hạ ở thôn bên cạnh chạy tới.
Chu Hạ còn cầm  tay một chiếc thùng gỗ nhỏ, bên trong chứa  chục con lươn mập mạp khỏe mạnh.
"Cố Uyên, chị dâu, mấy ngày nay lươn  khỏi hang béo lên nhiều, em bắt  một ít cho  chị."
Nhan Tư Tư vội vàng tiếp đón Chu Hạ: "Chu Hạ,  tới  kịp lúc, cùng  xuống ăn cơm ."
Cố Uyên  dậy  lấy bát đũa cho Chu Hạ: "Ừ,  lời chị dâu , nhanh  xuống."
Chu Hạ vội vàng giữ chặt Cố Uyên: "Cố Uyên,  đừng lấy, em còn  về ăn cơm với em gái nữa."
Chu Hạ  Nhan Tư Tư và Cố Uyên ngày hôm qua tới Thanh Hà thôn để bắt Hứa Vinh về, thăm   và em gái chỉ là tiện đường.
Lúc    tới đây, chỉ   cho bọn họ  tình hình của Hứa Vinh và Quý Tiểu Lệ, thuận tiện cầm ít lươn tới.
Sau khi Nhan Tư Tư và Cố Uyên rời  ngày hôm qua, Quý Tiểu Lệ liền kéo Hứa Vinh về nhà nhốt , thậm chí còn  cho  ăn cơm trưa.
Chờ đến chạng vạng tan tầm, khi cha  của Quý Tiểu Lệ nấu cơm, Quý Tiểu Lệ  hung hăng đánh Hứa Vinh một trận.
Lúc đó Chu Hạ tình cờ  ngang qua nhà họ Quý,  thấy tiếng kêu đau đớn trong phòng của Hứa Vinh,  là  Quý Tiểu Lệ   tay nghiêm trọng cỡ nào.
Buổi sáng,   đồng  việc,  thấy mấy  dân trong thôn bàn tán chuyện  thì mới  chân của Hứa Vinh   Quý Tiểu Lệ đánh gãy.
Quý Tiểu Lệ còn cảnh cáo Hứa Vinh rằng nếu   , cô sẽ đánh gãy chân còn  của  để xem  còn chạy trốn thế nào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-265.html.]
Chu Hạ báo tin  cho nhà Nhan Tư Tư xong, liền  về Thanh Hà thôn bên cạnh
  khi rời , Chu Hạ  ngập ngừng  .
Nhan Tư Tư  thấy vẻ mặt của Chu Hạ cùng cách  thỉnh thoảng liếc  mấy con lươn trong thùng,  nghĩ đến ngày hôm qua  thấy Chu Hạ ở nhà nấu ăn...
Cô cảm thấy  đại khái hiểu  suy nghĩ của Chu Hạ.
"Cố Uyên,  bỏ lươn  thùng của chúng , rửa sạch thùng  để Chu Hạ lấy về."
Ngay  đó, cô  với Chu Hạ: "Chu Hạ, để cảm ơn   mang lươn tới, để  dạy  cách  món lươn ngon."
"Thật ?" Chu Hạ  Nhan Tư Tư  như , ánh mắt sáng lên,"Chị dâu, em chỉ  xin lời khuyên của chị, nhưng ngại quá  dám hỏi."
Cậu  thường xuyên qua bên ,  nhiều  đều tình cờ đụng  lúc nhà Nhan Tư Tư ăn cơm, mùi hương đó    thèm đến suýt chảy nước miếng ròng ròng.
Nghĩ đến kỹ thuật nấu ăn mà em gái ghét bỏ, và cái khẩu vị mà chính  đều cảm thấy khó nuốt,  thật sự  học vài món,  cho em gái  thể ăn ngon hơn.
"Đương nhiên là thật."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Tư Tư  dậy   phòng lấy giấy bút ,    công thức   chuyện với Chu Hạ.
Cô  dạy nhiều mà chỉ dạy Chu Hạ cách nấu ba món cháo lươn, lươn xé cay và lươn xào.
Cháo lươn thì dễ  nhưng hai món còn  cần nhiều dầu hơn, khiến nhiều thôn dân  ăn cũng  dám.
Khi  dân trong thôn nấu ăn, việc thêm vài giọt dầu  món ăn là sự trân trọng lớn nhất của họ dành cho món ăn đó.
Chu Hạ khác với bọn họ,   bình thường lén lút  việc ở chợ đen, của cải nhiều hơn so với những thôn dân , nên cũng  tiếc dùng dầu, chỉ đơn giản là   nấu ăn mà thôi.
Hôm qua, Nhan Tư Tư và Cố Uyên đến Chua gia, choáng váng khi  thấy những món ăn do Chu Hạ nấu, tất cả các món ăn đều đen thùi, nếu   kỹ thì  thể phân biệt  chúng là món gì.