Lần  cô   thôn,  trong thôn cũng  thấy.
Nghe  là Nhan Đại xảy  chuyện, Nhan Tư Tư dừng bước, đẩy Nhan Tú Hoa.
"Tú Hoa,  mở cửa ."
Nhan Tú Hoa  đối phương bởi vì cha cô  mà đến, nội tâm  chút kháng cự, nhưng vẫn là bước nhanh  tới mở cửa.
"Chú Lý, cha cháu  ?"
Chú Lý thở hổn hển : "Rơi xuống sông, chỉ còn  một . Cháu mau qua xem một chút , muộn  sẽ khó  thể  thấy ông   cuối."
Nhan Tú Hoa khẽ nhíu mày,  đầu  hô với Nhan Tư Tư: "Chị, em  qua đó xem thử, lát nữa mới về."
Nhan Tư Tư thanh âm bình thản: "Tú Hoa  ."
Nhan Đại rơi xuống nước sắp  còn sống nữa?
Trong lòng Nhan Tư Tư sinh  một chút nghi hoặc, cảm giác chuyện   đơn giản lắm.
Cô  Nhan Đại khi còn là một thiếu niên rơi xuống nước, cho nên  chứng sợ nước.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhan Đại tình nguyện  đường dài, cũng sẽ   về phía bờ sông.
Một  như ,   thể đột nhiên rơi xuống sông?
Nhan Tư Tư    thử, nhưng trong nhà  hai bé con, cô  thể  bỏ qua suy nghĩ đó.
Cô   ngoài định đóng cửa .
Đi đến cổng viện, cô  thấy tiếng xe đạp truyền đến từ xa, giương mắt   thì thấy  Uyên nhà  trở về.
Có Cố Uyên ở đây, Nhan Tư Tư liền yên tâm giao hai đứa con cho , chạy  bờ sông vây xem.
Lúc Nhan Tư Tư đến,  lúc  thấy Nhan Đại ải ầm ĩ kêu Qua Đản tới gần ông .
"Qua Đản, mau tới đây. Tao   với cô út , nó sẽ nuôi mày. Mày là nam đinh duy nhất của Nhan gia chúng ,     tranh giành."
Nhan Tú Hoa  lên tiếng, cô   đồng ý nuôi Qua Đản, nhưng thấy dáng vẻ  của Nhan Đại, cô  lựa chọn im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-268.html.]
Qua Đản  thấy Nhan Đại gọi , sợ hãi rụt sang bên cạnh, dáng vẻ  dám tới gần.
Bên cạnh   đẩy Qua Đản một phen: "Qua Đản, ông nội gọi cháu đấy. Người nhà cháu  còn ai, cháu  qua  với ông  hai câu ."
Cho dù   bình thường  thích Nhan Đại, lúc  cũng  để ý đến ân oán .
Người sắp  còn, bọn họ cũng   gì để so đo.
Qua Đản  đẩy mạnh, trực tiếp nhào tới   Nhan Đại.
Nhóc  sợ hãi vội vàng bò , môi run rẩy mở : "Ông, ông nội, cháu, cháu sẽ sống với cô út thật ."
Nhan Đại hữu khí vô lực khẽ gật đầu,  về phía Nhan Tú Hoa bên cạnh.
"Tú Hoa, mày chỉ  một đứa cháu trai như , mày nhất định  đối xử  với nó, nếu  tao  quỷ cũng sẽ  bỏ qua cho mày."
Nhan Tú Hoa: ???
Kiếp  cô  rốt cuộc   chuyện gì thập ác bất xá, mà kiếp    một  cha như ?
Mắt thấy Nhan Đại sắp tắt thở, Nhan Tú Hoa cũng  so đo với ông ,  phản bác ông , chỉ im lặng  đồng ý.
Nhan Tư Tư  thấy dáng vẻ kinh hoảng của Quả Đản, liếc mắt  nơi Nhan Đại rơi xuống sông, trong lòng  loại suy đoán khác.
"Qua Đản, vì   sợ ông nội cháu như ?"
"Cháu  sợ, cháu  sợ." Qua Đản Lắc Đầu, theo bản năng ,"Không  cháu đẩy, cháu  sợ."
Rất ,     đều  là Qua Đản đẩy Nhan Đại xuống sông.
Dáng vẻ sợ hãi  sợ hãi của Quả Đản, thiếu chút nữa   "Người do nó đẩy"  lên mặt.
Có bà cụ trong thôn  thấy phản ứng của Qua Đản, theo bản năng mở miệng: "Nhan Đại thật sự là nuôi một con sói mắt trắng,  ngờ  cháu trai nhà  đẩy xuống nước."
Trong ánh mắt sợ hãi của Quả Đản  nước mắt chảy ,  ngừng lắc đầu, miệng  run rẩy   nên lời.
Nhan Đại yếu ớt  thấy cảnh tượng , tay run rẩy chỉ về phía Nhan Tư Tư.
"Nhan Tư Tư, cái đồ ăn cháo đá bát, mày, mày đừng vu oan cho cháu trai tao,  đẩy cũng  là mày đẩy."
", đúng, đúng, chính là Nhan Tư Tư đẩy."