Nhan Tư Tư trợn trắng mắt, trực tiếp xách cổ áo  Qua Đản lên,  đến bờ sông đẩy  xuống.
Ngay  đó, cô  nhanh tay lẹ mắt vớt Qua Đản lên, ném đến bên cạnh Nhan Đại.
"Đây mới là  đẩy."
"Nhan Đại, ông ích kỷ lợi cả đời,  nghĩ tới khi sắp c.h.ế.t  bảo vệ hung thủ g.i.ế.c , cũng chính là cháu trai của ."
"Như thế nào, ông cảm thấy  cháu trai duy nhất đẩy c.h.ế.t đuối  sông quá mất mặt?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Người trong thôn  thèm quan tâm mấy cái , nhưng thôn trưởng vẫn gọi con trai  gọi ông Chu đánh xe trâu tới, đưa Nhan Đại đến bệnh viện huyện.
Có điều trạng thái Nhan Đại,  chống đỡ  đến bệnh viện.
Chỉ thấy Nhan Đại   lời của Nhan Tư Tư, ánh mắt khẽ trừng, vẫn run rẩy chỉ  Nhan Tư Tư.
"Nhan Tư Tư, mày, mày là  ác độc, ác độc, đừng vu khống cháu trai tao."
Ông  nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhan Tú Hoa, dặn dò cô : "Tú Hoa, mày nhất định  chăm sóc cẩn thận Qua Đản, đừng để Nhan gia chúng  đoạn hậu."
"Còn nữa, mày và Nhan Tư Tư nhanh chóng cắt đứt quan hệ,   đến gần nó nữa."
Nhan Tú Hoa  : "Cha, những lời  cha   qua một  , còn   gì thì  luôn ."
Cô  sẽ   lời từ chối  lúc , bởi vì cô  lo lắng cha  c.h.ế.t  nhắm mắt sẽ luôn  tìm cô  trong mộng.
 cô  sẽ  như thế.
Qua Đản c.h.ế.t  sống, cô   quan tâm.
Nhan đại cho rằng Nhan Tú Hoa sẽ  lời ,  gương mặt tang thương hiện  một tia tươi .
Ông  hiếm khi nở nụ  với Nhan Tú Hoa, lúc  cho rằng cô  sẽ nuôi Qua Đản cả đời, mới nguyện ý  với cô .
"Tú Hoa, cả đời  đều  che chở Qua Đản."
Nhan Tư Tư  trào phúng, ánh mắt  chằm chằm Qua Đản trong lòng còn sợ hãi, giọng điệu mang theo vài phần lạnh lẽo.
"Qua Đản,   cháu rơi xuống nước cảm thụ thế nào? Cháu  , ông nội của cháu  đẩy xuống nước, đau đớn hơn nhiều so với khi cháu rơi xuống nước."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-269.html.]
"Cháu xem, ông cháu sắp  thở   kìa."
Qua Đản Không ngừng lắc đầu, giọng  lẩm bẩm: "Ông nội,  khi ông thành quỷ đừng đến tìm cháu, cháu cũng  ."
Ngay  đó, nhóc  đau đớn che đầu, miệng  ngừng la hét.
"Cháu   cố ý, cháu   cố ý, cháu   cố ý..."
Nếu như   đôi mắt rũ xuống của  cất giấu vài phần oán hận, Nhan Tư Tư   chừng sẽ thật sự tin rằng    cố ý.
Cô mỉm , ý   đạt tới đáy mắt.
"Nhan Đại, cháu trai ông thừa nhận  là  đẩy kìa."
Thoáng  thấy Nhan Đại mở to hai mắt  nhúc nhích, Nhan Tư Tư nhíu mày.
"Quên ,  lười quản chuyện gia đình mấy ,   về nhà ăn cơm."
Nghĩ đến, Nhan Đại  tắt thở, chỉ là còn    phát giác.
Quả nhiên, Nhan Tư Tư xoay  rời   xa, liền  thấy phía  truyền đến tiếng la hét.
Xe bò  tới, Nhan Đại   một bước,  cần  đưa đến bệnh viện huyện nữa.
Cỏ dại ven đường  khối đất đè ép, vòng quanh từ bên cạnh khối đất chui , mọc dại mạnh mẽ.
Ánh mặt trời buổi trưa chiếu xuống, giống như phủ lên cỏ dại một vàng kim quang nhàn nhạt.
Nhan Tư Tư  thấy cảnh tượng , trong lòng   là loại cảm xúc gì, chỉ cảm thấy  một tia thoải mái.
Kiếp   hại cô, ai nấy đều  báo ứng.
Tô Tinh Vãn, Tôn Tố Phân và Dịch Diệu Bang đều  đưa  cải tạo, Nhan Đại trực tiếp mất mạng.
Nhan gia   tan cửa nát nhà, chỉ còn  Qua Đản  nơi nương tựa.
Đương nhiên, còn  Nhan Kiến Nghiệp một nhà ba .
Chỉ là bọn họ  thoát khỏi Nhan gia, chuyển  khỏi Thập Lý thôn.
Nhan Tư Tư về đến nhà, cùng Cố Uyên và hai bé con ăn cơm trưa,  cùng bọn họ tản bộ  cửa nhà, mới dỗ Đại Bảo và Bối Bối ngủ trưa.