"Tiểu Ba, cháu  con gái Nhan Tư Tư của cháu tới ? Con bé  với ai?"
Tiểu Ba lui về phía  một bước, gãi đầu: "chị  tự  tới nha, chị  đưa cho bà Triệu một túi đồ  đó  luôn."
Có thím liếc Lý Thục Ngôn một cái, trong ánh mắt  giấu  khinh bỉ.
"Thục Ngôn,   bà hoài nghi Tư Tư chứ? Tiểu Ba    mà, Tư Tư đến đưa đồ cho thím Triệu liền rời ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cho dù   như thế, con bé ở trong viện gia đình lâu như thế, dáng vẻ con bé gầy yếu thế , cũng   khả năng chuyển đồ của mấy ."
Thím   rõ vì  Lý Thục Ngôn  thích Tô Tinh Vãn như , rõ ràng đó chính là  dối trá.
Thím  cảm thấy Nhan Tư Tư  , Nhan Tư Tư ở Tô gia một vài ngày, đối đãi với  nhà đều vô cùng khách khí,  chuyện vui vẻ với  .
Không giống Tô Tinh Vãn, chỉ  đối mặt với   ích cho cô , cô  mới  thể nở nụ .
Lý Thục Ngôn liếc mắt  thím  một cái,  chút tức giận : "    như ."
" chỉ là  hiểu kẻ trộm lấy đồ như thế nào. Cái khác  , tủ quần áo nhà  là gỗ rắn chế tạo, ít nhất  hai  khiêng mới  thể chuyển nó ."
"Vậy thì lạ thật đấy." Có chú ,"Động tĩnh lớn như ,   khả năng    phát giác."
Nhan Tư Tư ăn mì tôm nghĩ thầm, cô  phát  âm thanh nào, đương nhiên  ai  thể phát giác.
Cô cảm thấy  chút đáng tiếc, đáng tiếc Tô gia   gì đáng giá.
Chuyến   của cô ngoại trừ  thể  cho  Tô gia  thoải mái, thì  kiếm chác  gì cả.
Nhan Tư Tư dùng sức hút một ngụm mì tôm,  chút  thúc giục tiến độ, bởi vì cô  về thôn với Cố Uyên nhà cô và hai bé con.
Không bao lâu, Tô Tồn Chí dẫn  trong cục đến.
Thẩm Duật Phong cũng ở trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-273.html.]
Thẩm Duật Phong dẫn theo đồng nghiệp tìm một vòng ở Tô gia,  tìm thấy tý manh mối nào cả.
Điều   trong dự liệu của Nhan Tư Tư, dù  cô sẽ  lưu  dấu vết gì khi lấy đồ   gian, huống chi cô còn xóa bỏ cả dấu vết cô từng xuất hiện.
Cô ăn sạch mì ăn liền, uống liền hai ngụm canh mì tôm, ánh mắt  chăm chú cảnh tượng ngoài  gian.
Lý Thục Ngôn và Tô Tồn Chí  theo bọn Thẩm Duật Phong cùng  điều tra, vẫn như   thu hoạch  gì,   tin tức gì hữu dụng.
Tô Cảnh Vân   về, cũng ở nhà dạo một vòng,  căn nhà gần như chỉ còn  một cái vỏ rỗng, im lặng   đang suy nghĩ cái gì.
 lúc , thím Triệu cầm theo một túi đồ tới.
"Tồn Chí, Thục Ngôn, đây là đồ của Cảnh Ngọc nhà mấy ."
Lý Thục Ngôn nhận lấy túi xách, ánh mắt  chằm chằm  ánh mắt thím Triệu.
"Thím Triệu,   Tư Tư nhà chúng   tìm thím?"
Thím Triệu khoát khoát tay: "Đâu   tìm ? Con bé nhặt  túi đồ của Cảnh Ngọc,      thấy các , bảo  trả cho mấy  đấy."
"Tư Tư đúng là thiện tâm,   dính dáng gì đến mấy  cả,  thấy Cảnh Ngọc rớt đồ,   thể bất kể hiềm khích   trả về cho mấy ."
Nghe  lời của thím Triệu,   ở đây đều nghị luận sôi nổi.
Có  đang  Nhan Tư Tư như thế nào ,   tò mò trong túi đựng cái gì,  Tô Cảnh Ngọc  mất đồ cũng  .
Còn  Tô Cảnh Vân cau mày mở túi , phát hiện bên trong chứa vải mới mua trong nhà mấy ngày, cùng với lúa mạch nhũ tinh, bánh ngọt cùng kẹo.
"Ba, , đây đều là đồ mua trong nhà hai ngày nay, Cảnh Ngọc    với chúng  một tiếng trực tiếp lấy  ngoài?"
Thẩm Duật Phong  Tô Cảnh Vân: "Anh xác định đồ đạc trong túi đều là lấy từ nhà mấy ?"
Tô Cảnh Vân ngẩn , nhất thời  kịp phản ứng vì  Thẩm Duật Phong  hỏi như , trực tiếp gật đầu.
" , đều là mua ở xã cung ứng tiêu thụ. Nếu các   tin,  thể  xã cung ứng tiêu thụ hỏi thử."