Người Tô gia bọn họ,  của xã cung ứng tiêu thụ đều quen .
Trầm Duật Phong đăm chiêu : "Chẳng nhẽ Tô Cảnh Ngọc  chỉ lấy mỗi thứ đồ  từ trong nhà."
Đây là  Tô Cảnh Ngọc gánh tội hả?
Nhan Tư Tư trốn trong  gian xem kịch nở nụ , thứ cô chờ mong đến 
Lại  thấy Tô Cảnh Vân phản ứng  lắc đầu : "Thẩm đội trưởng, chẳng lẽ  nghi ngờ Cảnh Ngọc là kẻ trộm, đồ đạc trong nhà đều do thằng bé chuyển  chứ?"
"Không  khả năng, tại  Cảnh Ngọc   loại chuyện ?"
Thẩm Duật Phong nhún nhún vai: "Đây là chính  ."
"Khóa cửa các   kiểm tra qua,   dấu vết  phá hủy. Nói cách khác,  mang đồ  xác suất lớn là dùng chìa khóa mở cửa ."
"Ngoại trừ  nhà mấy , còn  ai  thể lấy  chìa khóa nhà chứ?"
Lý Thục Ngôn, Tô Tồn Chí cùng Tô Cảnh Vân hai mặt  , bọn họ trăm phương ngàn nghĩ  giải thích , đối phương  cửa kiểu gì.
Đương nhiên, bọn họ cũng  tin việc  là Tô Cảnh Ngọc .
Tô Cảnh Ngọc nếu  thể thần   quỷ   mang  nhiều thứ như ,    tuyệt đối  thể là  bình thường.
Lý Thục Ngôn và Tô Tồn Chí  rõ con cái nhà   .
Tô Tồn Chí hai tay chắp  lưng, ánh mắt  về phía Thẩm Duật Phong  vài phần uy nghiêm.
"Thẩm đội trưởng, Cảnh Ngọc nhà chúng    bản lĩnh tránh  tầm mắt của  ."
"Chuyện nà  phiền   điều tra . Đây  là  thứ hai, nếu còn   thứ ba, đừng  nhà chúng    cách nào sống an , cho dù là   chắc cũng   thể diện chứ?"
Sự tình hết   đến  khác xảy , Thẩm Duật Phong nếu  tra  , cấp  chỉ định  trách tội.
Thẩm Duật Phong cũng  rõ sẽ như thế, nhưng    vội cho lắm.
Chủ yếu là chuyện  chỉ xảy  ở Tô gia, nhà những  khác   ảnh hưởng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-274.html.]
Tô gia  trộm, là gia đình ruột thịt của chị dâu , nhưng cũng là  vứt bỏ Nhan Tư Tư.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh  cho rằng Tô đang  báo ứng mà thôi.
Có điều nên  thế nào vẫn  , Thẩm Duật Phong cũng sẽ  hai câu.
"Giám đốc Tô yên tâm, chúng  tất nhiên sẽ dốc hết  lực điều tra phá án."
Bọn họ ở hiện trường   bất kỳ thu hoạch gì, hai  đều như thế, quả thật  mất mặt.
Cũng may việc  đủ ly kỳ,   chú ý đều là kẻ trộm  thế nào tránh thoát khỏi tầm mắt của   mang  những vật cồng kềnh, thế cho nên  rảnh  nhạo bọn họ.
Hoặc là , đầu năm nay  ai dám  nhạo bọn họ  mặt.
Thẩm Duật Phong bảo Lý Thục Ngôn và Tô Tồn Chí tiễn  trong phòng ,  đó dẫn đồng nghiệp kiểm tra cẩn thận một phen.
Rõ ràng vẫn  phát hiện gì cả.
Giống như  , bọn họ  tra   bất kỳ dấu vết hữu dụng nào, giống như đồ đạc Tô gia đột nhiên biến mất.
Kiểm tra hai  cũng  phát hiện  vấn đề, Thẩm Duật Phong cùng đồng nghiệp liền rời khỏi Tô gia.
Cả đoàn  khỏi khắp viện gia đình cũng  hỏi  thông tin hữu ích gì cả.
Chuyện  lập tức  trở thành kỳ án.
Tiễn cả tổ Thẩm Duật Phong , Lý Thục Ngôn, Tô Tồn Chí cùng Tô Cảnh Vân một nhà ba  mắt to trừng mắt nhỏ, tâm tình phức tạp khó  thể  thành lời.
Tô Cảnh Vân do dự : "Ba, , chẳng lẽ việc  liên quan đến thằng ba thật ?"
Tô Tồn Chí  lướt qua con trai lớn nhà : "Em trai con như nào, con còn   chắc? Nó   loại can đảm , cũng   loại bản lĩnh đấy."
Tô Cảnh Vân  chút ngượng ngùng gãi đầu: "Rốt cuộc là ai đang nhằm  nhà chúng ?"
Lý Thục Ngôn thở dài: "Ai  ? Chúng    gì với  khác cả. Nếu mà  là kẻ thù, đó chỉ  thể là Dịch gia."
Tô Tồn Chí thoáng suy nghĩ vài giây: "Bọn họ cũng ở trong viện gia đình, đại khái  rõ tình huống của mỗi nhà,  nhà nào mấy giờ   , quả thật  khả năng đó."