"Có khả năng cực lớn là do kẻ thù gây án."
Thẩm Duật Phong lấy cái ly rót hai ly nước sôi để nguội, gật đầu : "Không khác mấy so với suy đoán của  , chỉ  điều   bất kỳ chứng cứ gì cả
"Người Tô gia còn nghi ngờ là  Dịch gia . Lúc  nhà  hãm hại Tô Tồn Chí,   chân tướng  phơi bày, Dịch Liên Quan lập tức  cách chức."
"Ân oán giữa hai nhà bọn họ quá lớn,  Dịch gia quả thực  đáng nghi, nhưng thật sự   chứng cứ..."
Không chỉ  như thế,  Dịch gia còn suýt    đuổi  khỏi thuộc viện nhà máy cơ khí.
Nếu  đến kẻ thù,  lẽ   ai hận  Tô gia hơn  Dịch gia cả.
Kẻ đầu sỏ Nhan Tư Tư nháy nháy mắt, yên lặng cúi đầu ăn cơm,   tham gia  cái đề tài  nữa.
Cô từng  ý nghĩ hãm hại  Dịch gia, dù   nhà đó cũng   thứ gì .
Cho dù Dịch Diệu Bang   đưa  cải tạo, Dịch Liên Quan cũng  đẩy xuống khỏi vị trí phó trưởng xưởng của nhà máy cơ khí, nhưng cuộc sống của  Dịch gia tạm thời   ảnh hưởng quá lớn, dù  Dịch gia vẫn  một chút của cải.
Nếu hôm qua cô  vội vã về thôn, thì cô thật sự định bỏ một chút đồ của Tô gia  Dịch gia, để  Dịch gia gánh cái tội .
Lúc , Thẩm Duật Phong thở dài,  tiếp: "Ai, vụ   sắp biến thành án   kết quả."
"Nếu   thật sự  tìm  một chút chứng cứ nào ở hiện trường, thì cấp   sớm trách cứ,  chúng    năng lực  việc."
Nhan Tư Tư ngước mắt: "Nếu cấp     gì, các    thể tra  chứng cứ hữu dụng, thì tạm thời để qua một bên mặc kệ là ."
Vì Tô gia mà tốn công tốn sức  điều tra, quả thực chỉ là lãng phí thời gian.
Thẩm Duật Phong  rót hai ly nước, gật gật đầu: "Chúng  cũng định như . Trừ phi  chứng cứ, nếu  chúng    ý định tiếp tục điều tra."
"Còn  một chỗ vô cùng kỳ lạ,  thế nào cũng  thể giải thích . viện gia đình   già và trẻ con, bọn họ  cần  , nhưng cũng  hề phát hiện  khả nghi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-277.html.]
"Không  những chuyện khác, ngay cả việc chuyển tủ quần áo và chuyển giường gây  tiếng động lớn như ,    ai chú ý tới?"
Không sai, Nhan Tư Tư  thu giường của Tô Cảnh Ngọc   gian.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Uyên lặng lẽ  Nhan Tư Tư, khóe môi mang theo một chút ý .
"Thẩm đội trưởng, đừng nhắc đến chuyện Tô gia  mặt vợ  nữa?"
Vẻ mặt Thẩm Duật Phong áy náy: "Quên nghĩ đến cảm nhận của chị dâu, tại đây  lấy nước  rượu, tự phạt một chén."
Dứt lời,   bưng chén nước lên ừng ực ừng ực một  uống sạch ly nước.
Anh   Nhan Tư Tư và Cố Uyên sẽ  quan tâm đến  Tô gia, nên mới dám nhắc đến  mặt bọn họ.
Thật     đến  Tô gia, chính là vì nghĩ mãi mà  rõ tại  lúc  Tô gia thà nhận Tô Tinh Vãn chứ  chịu đối xử  với Nhan Tư Tư một chút.
"Còn  một việc,  Tô gia cảm thấy   quan hệ  với hai , nên  với  một chuyện."
"Bọn họ  Đại Bảo và Bối Bối  ba tuổi, cũng gần đến tuổi  học ,  là bọn họ hỗ trợ tìm trường học ở thị trấn, đến lúc đó để Đại Bảo và Bối Bối  thị trấn  học."
"Bọn họ còn  Đại Bảo và Bối Bối  thể ở Tô gia, bọn họ nhất định sẽ chăm sóc ."
Lúc  những lời , Thẩm Duật Phong quan sát nét mặt của Nhan Tư Tư và Cố Uyên, thực sự  lo lắng hai vợ chồng  sẽ trực tiếp lật bàn.
Đây là vì    đủ hiểu Nhan Tư Tư và Cố Uyên, nên mới  nỗi lo .
Nhan Tư Tư và Cố Uyên đúng là loại   lật bàn, nhưng bọn họ sẽ chỉ lật bàn của  khác.
Bàn nhà , đương nhiên  giữ gìn cho .
Nhan Tư Tư ăn no , chậm rãi ung dung uống một hớp nước, quan sát Thẩm Duật Phong.
"Đội trưởng Thẩm,     với  Tô gia rằng mộng tưởng hão huyền cũng là một loại bệnh ?"