Bọn họ  dám bỏ chạy.
Cố Thụy ngượng ngùng sờ mũi, ánh mắt áy náy  Nhan Tư Tư.
"Em chỉ  xem chị dâu sẽ giải quyết thế nào thôi."
Giây tiếp theo, vẻ mặt Cố Thụy trở nên nghiêm túc,  về phía hai viên cảnh sát ở ga tàu, chỉ  hai  đang   đất.
"Có   trộm hành lý của  trai và chị dâu ,   thừa cơ vu cáo hãm hại chị dâu , hai   nên xử lý thế nào  chứ?"
Hai viên cảnh sát vội vàng gật đầu: "Báo cáo thủ trưởng, chúng  lập tức đưa  ."
Bọn họ mỗi  giữ một , đưa chúng đến sở cảnh sát gần đó.
Đợi bọn họ đều  rời ,  khuôn mặt Cố Thụy lập tức nở nụ , để lộ hàm răng trắng tinh  Nhan Tư Tư.
"Chào chị dâu, em là Cố Thụy."
Anh   xem qua ảnh của Nhan Tư Tư và hai bé con, sớm  nhận  Nhan Tư Tư .
Anh  thật sự  tò mò Nhan Tư Tư sẽ xử lý chuyện  như thế nào, nghĩ rằng chỉ cần   ở đó, đối phương cũng  thể  gì chị dâu  nên cũng  vội  mặt.
Lúc  thấy Nhan Tư Tư xách một  đàn ông trung niên lên dễ như trở bàn tay, Cố Thụy thật sự  sốc.
Vốn dĩ   cho rằng  trai Cố Uyên của   vẻ  của Nhan Tư Tư hấp dẫn, nhưng  lúc đó    nảy  một ý nghĩ buồn .
Có lẽ  trai  trúng sức mạnh của Nhan Tư Tư, họ là một cặp đôi sức lực ngang ,   chừng là  đánh  quen ,  đó quý trọng lẫn , ái mộ lẫn .
Nhan Tư Tư mỉm  gật đầu với Cố Thụy: "Xin chào, Tiểu Thụy."
Cố Thụy là con trai của chú hai Cố, cũng là em họ của Cố Uyên,  họ của Cố Trạch.
Nhan Tư Tư vuốt ve khuôn mặt cô con gái trong lòng: "Bối Bối, gọi chú hai ."
Bối Bối giương to mắt  Cố Thụy: "Chú hai -"
Đại Bảo trong lòng Cố Uyên cũng gọi to lên: "Chú hai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-288.html.]
Nghe thấy cháu trai và cháu gái gọi , Cố Thụy càng vui vẻ hơn: "Chào Đại Bảo, chào Bối Bối, chú hai  chuẩn  lì xì cho các cháu, lát nữa về nhà sẽ đưa cho hai đứa."
Cố Uyên giơ chân đá Cố Thụy: "Em tới đón bọn   ? Xách hành lý , chẳng  để ý gì cả."
Nhan Tư Tư  Cố Uyên, cuối cùng cũng ,  Uyên nhà cô đối xử bình đẳng với hai  em trai,   chỉ đối xử với Cố Trạch mới như .
"Tiểu Thụy vất vả ."
Cố Thụy  : "Không vất vả, chị dâu khách sáo quá."
Có Cố Thụy giúp xách hành lý, Nhan Tư Tư chỉ cầm túi nhỏ nhất tượng trưng cho , những túi lớn nhỏ còn  đều do hai  em Cố gia phụ trách.
Cố Thụy lái xe tới và đỗ xe bên ngoài ga tàu lửa.
Sau khi cất hành lý  cốp xe, Nhan Tư Tư và Cố Uyên ôm hai bé con  ở ghế .
Phải chăm sóc hai đứa con, hai vợ chồng   ai  ở ghế lái phụ, Cố Thụy cũng thật sự trở thành tài xế.
Cố Thụy  hề để ý chút nào, cả đường  thỉnh thoảng  chọc Đại Bảo và Bối Bối  chuyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhà của Cố gia là nhà  hai sân nhỏ, cách ngôi nhà màu đỏ  xa.
Chắc là  thấy tiếng xe, bốn  nhà Nhan Tư Tư  mới xuống xe, Cố gia vội vàng từ trong nhà chạy .
Sau khi Cố Uyên và Cố Thụy xuống xe, đều tự giác  lấy hành lý từ cốp xe.
Nhan Tư Tư hai tay dẫn Đại Bảo và Bối Bối, cũng  đến phía  xe, định xem hai  em Cố gia lấy hành lý.
Lúc ,  của Cố Uyên, Giang Thanh Lê chạy tới kéo tay Nhan Tư Tư.
"Tư Tư, cứ để hai đứa lấy hành lý , mau cùng   nhà nghỉ ngơi."
Bà còn kêu ba Cố Uyên: "Hoài An, ông còn  nhanh giúp con dâu và cháu ông xách hành lý ?"
Cố Hoài An  Nhan Tư Tư mỉm ,  đó  theo lời vợ, ngoan ngoãn  lấy hành lý.
Ông nội Cố, Cố Bác Nguyên  tới, cúi xuống bế Bối Bối lên: "Ông già từng  ,  xách nổi hành lý, chỉ  thể chơi với cháu ông thôi."
Cố Nhiên nhân cơ hội ôm lấy Đại Bảo: "Cô   đàn ông, cô  chơi cùng với cháu trai."