Bối Bối học theo Đại Bảo, lôi lôi góc áo Cố Bác Nguyên: "Chào ông cố ạ-"
Đại Bảo  bước tới bên Giang Thanh Lê, kéo tay bà: "Chào bà nội ạ."
Bối Bối vội vàng  theo: "Chào bà nội-"
Cố Hoài An cùng với Cố Uyên và Cố Nhụy cất xong hành lý, lúc  đến phòng khách,  thấy ba  và vợ  đang nhét hồng bao cho hai bé con.
Quan trọng là, vợ ông thấy ông bước  thì một mặt đắc ý.
"Đồng chí Cố Hoài An, đồng chí   con dâu  gọi    thế nào , cũng   cháu trai cháu gái  gọi bà nội ngọt ngào đến thế nào ."
Ba ông Cố Bác Nguyên phụ họa lời của Giang Thanh Lê: "Chẳng thế thì ? Tư Tư gọi ông nội là  nhất, Đại Bảo và Bối Bối gọi ông cố cũng vô cùng ."
Ngay cả giọng điệu của con gái ông Cố Nhiên cũng vô cùng đắc ý: "Không  ? Con thấy chị dâu gọi em gái mới là  nhất, còn Đại Bảo và Bối Bối gọi cô  cũng vô cùng êm tai."
"Ôi chao,  ba  con gọi ,  chỉ mong  thể ôm hết những điều    thế giới  bày  mặt chúng nó."
Cố Hoài An    khỏi trừng mắt  Cố Uyên và Cố Thụy: "Anh em hai đứa  ăn kiểu gì ? Có tý hành lý cũng cần đến ba  giúp đỡ."
Nếu ông   vác hành lý,  lẽ con dâu sẽ gọi cho ông , và các cháu của ông cũng sẽ gọi cho ông .
Ông im lặng  Nhan Tư Tư,   Đại Bảo và Bối Bối,   nên hướng dẫn bọn họ gọi  như thế nào.
Giây tiếp theo, ông   thấy giọng  tươi  của Nhan Tư Tư.
"Ba."
Đại Bảo và Bối Bối cũng gọi: "Ông nội!"
Khuôn mặt thường ngày nghiêm túc của Cố Hoài An cũng giãn  tươi , ông từ trong túi móc  ba cái lì xì màu đỏ, đưa một cái đưa cho Nhan Tư Tư.
"Tư Tư, con  gọi , thì lì xì   nhận lấy."
Sau khi đưa hai cái lì xì đỏ còn  cho Đại Bảo và Bối Bối, ông ôm hai bé con  lòng, hôn lên má chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-290.html.]
"Đại Bảo và Bối Bối ngoan của ông! Hai đứa đói ?"
Bối Bối vỗ vỗ bụng : "Bụng Bối Bối  đói ."
Nghe Bối Bối , Giang Thanh Lê nhanh chóng gọi Nhan Tư Tư và những  khác   bàn ăn, đồng thời chỉ đạo những đồng chí nam trong nhà  bếp bưng đồ ăn .
Người Cố gia tính đúng thời gian cả nhà Nhan Tư Tư về tới để nấu cơm,  mới nấu xong cơm đun nóng trong nồi, thì  thấy tiếng xe ô tô bên ngoài nên chạy  chào đón bọn họ.
Bây giờ mang thức ăn  là  thể  thể ăn ngay .
Chỉ là  khi   đều   bàn ăn, Cố Thụy ngập ngừng : "Chị dâu, nếu chị  gọi Cố Nhiên là em gái,    cũng nên gọi em là em hai ?"
"Em hai." Nhan Tư Tư đáp ứng thỉnh cầu của , còn nhớ đến một  em trai khác trong Cố gia," , Tiểu Trạch  ạ?"
Chuyện ...
Cố gia đưa mắt  , dường như  vẻ  bối rối.
Cố Nhiên đặt đũa xuống, suy nghĩ một chút   cầm lên, gắp đồ ăn cho Nhan Tư Tư.
"Chị dâu, chị ăn xong là  thể gặp  ."
Bối Bối ngẩng đầu khỏi bát cơm, giọng ngọt ngào : "Bối Bối cũng  gặp chú út."
Đại Bảo nghĩ ngợi một lúc  cũng : "Cháu cũng  gặp chú út."
Cố Uyên gắp thức ăn cho Nhan Tư Tư, cũng gắp một ít cho hai bé con, giọng điệu bình tĩnh.
"Cố Trạch đủ lông đủ cánh ? Chị dâu về nhà, nó   ngoài chào đón,  giúp xách hành lý, cũng  ăn cơm cùng?"
Nhan Tư Tư  thấy vẻ mặt  tự nhiên của những  khác trong Cố gia, liền đoán rằng sự việc  đơn giản như .
"Ông nội, ba , Tiểu Trạch... xảy  chuyện  ?"
"Không , nó  thể  chuyện gì ?" Cố Nhiên lắc đầu phủ nhận: "Tiểu tử đó chỉ  nhốt  mà thôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chị dâu, chị   Cố Trạch đó đáng ghét đến thế nào ! Lúc  nó từ Thập Lý thôn trở về, liên tục khoe khoang là  gặp  chị và hai bé con."