Chính là   vì , bọn họ  cao hứng liền quên mất trong nhà còn  một  như .
Nếu   Nhan Tư Tư nhắc tới Cố Trạch, bọn họ  chừng nào mới  thể nhớ tới trong nhà  đứa con.
Cố Trạch thở dài thật sâu, cảm thấy  trong nhà thuần túy là ghen tị, ghen tị    đến Thập Lý thôn, gặp chị dâu cùng hai nhóc con đầu tiên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cậu  lười so đo với bọn họ, sờ sờ bụng bắt đầu ùng ục, bước nhanh chạy  phòng bếp tìm đồ ăn.
Cậu  phát hiện trong nhà thật sự  để  thức ăn cho , chỉ còn thức ăn thừa  ăn xong.
Cố Trạch  thức ăn thừa trong nồi,  nhịn   thở dài, cuối cùng cũng bưng  ăn hết
Bên , Nhan Tư Tư và Cố Uyên còn  trở về phòng, Đại Bảo và Bối Bối  đuổi theo.
Một nhà bốn   phòng, Nhan Tư Tư và Cố Uyên  quần áo sạch sẽ cho hai nhóc con, liền đặt bọn họ lên giường, dỗ bọn họ ngủ.
Đại Bảo và Bối Bối  nhắm mắt , Giang Thanh Lê liền đưa tới một đĩa than.
Có than củi, trong phòng nhất thời ấm áp  ít.
Chờ Đại Bảo và Bối Bối ngủ  , Nhan Tư Tư liền dẫn Cố Uyên   gian.
Ở   tàu hơn ba mươi giờ, họ thực sự  mệt mỏi, nhưng họ  tắm nữa.
Kỳ thật  Cố gia  đun nước nóng cho cả nhà, còn  nếu bọn họ sợ lạnh,  thể đến nhà tắm.
Nhan Tư Tư vẫn cảm thấy trong  gian thoải mái nhất,  thể  trong bồn tắm tắm rửa.
Chủ yếu là,   gian  thuận tiện.
Chính là Cố Uyên  quá thành thật, nhất định  quấn lấy Nhan Tư Tư tắm cùng, động tay động chân với cô.
Nhan Tư Tư chỉ  ngâm  trong bồn tắm thật ,  ngủ ngon, cũng sẽ  chiều Cố Uyên  thời điểm .
Massage cho cô để khơi thông gân cốt, thì  thể.
Muốn giao lương thực cho cô lúc , thì từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-292.html.]
Thấy Nhan Tư Tư  vui, Cố Uyên cũng  cưỡng cầu, nhiều nhất chỉ  thể ôm vợ  hôn, cái khác thật sự  dám.
Tắm rửa xong trong  gian  quần áo sạch sẽ, Nhan Tư Tư và Cố Uyên liền rời khỏi  gian, trở  giường ngủ cùng hai nhóc con.
Lúc Nhan Tư Tư tỉnh ,  là chạng vạng.
Hai vợ chồng cùng hai nhóc con ăn mặc chỉnh tề từ trong phòng  , Cố Hoài An, Cố Thụy và Cố Trạch  ở trong phòng bếp chuẩn  cơm tối.
Cố Bác Viễn, Giang Thanh Lê và Cố Nhiên   sô pha trong phòng khách  chuyện phiếm, tầm mắt của bọn họ đều dừng  màn hình TV đen trắng đối diện.
Đại Bảo và Bối Bối  thấy hình ảnh  TV,  tiếng ti vi truyền đến, cảm thấy đặc biệt mới lạ.
Bọn họ ở Thập Lý thôn  từng thấy thứ , song từng thấy ở Thẩm gia .
Cơ mà mỗi  Nhan Tư Tư dẫn bọn họ đến Thẩm gia, TV thẩm gia bày ở đó, chứ  bật lên.
Lúc  hai  em phát hiện thứ    thể  thấy   quen , còn  thể    khác  chuyện, ánh mắt sáng lấp lánh.
Bọn nhỏ vội vàng chen chúc  ghế sofa,  chằm chằm  màn hình TV.
Bối Bối chớp chớp đôi mắt to, hỏi Cố Bác Viễn  bên cạnh cô.
"Ông cố,  trong hộp   như  chứ? Toàn màu đen và trắng!"
Cố Bác Viễn   câu hỏi của chắt gái,  giải thích tv đen trắng cho cô bé.
Đại Bảo ở một bên dựng thẳng lỗ tai lên, nhóc con cũng tò mò  bên trong tại  đều là đen trắng, khác với bình thường bọn họ  thấy.
Giang Thanh Lê thì rót nước ấm cho hai đứa cháu,  bóc hạt dưa cho bọn họ ăn.
Cố Nhiên trực tiếp  dậy, giữ c.h.ặ.t t.a.y Nhan Tư Tư   ngoài phòng khách.
Ra khỏi phòng khách, cô nhỏ giọng : "Chị dâu, em  chuyện   với chị, là buổi chiều cảm thấy hai   xe quá mệt mỏi, mới  kịp  với chị."
Nhìn thấy bộ dáng thần bí của cô , sự tò mò của Nhan Tư Tư chợt nổi lên.
"Em gái, em  , chị  đây."