Lúc đầu, ông  nghi ngờ bạn cũ nhường , nhưng  thấy một vài   giống như đang giả vờ, ông nội Cố quả thật  vui.
Cố Nhiên hừ hừ hai tiếng: "Ông nội, chuyện   ông chơi cờ luôn thua cháu cũng  ."
Khóe miệng đang nhếch lập tức xụ xướng: "Chuyện quá khứ đều  qua, hôm nay rửa  nhục cũ, về  khẳng định cũng  thể thắng."
Cố Nhiên gật đầu qua loa: " đúng đúng, ông nội  đều đúng."
Một giây , cô  liền  với Nhan Tư Tư.
"Chị dâu, chị   hôm nay ông nội đắc ý đến mức nào. Chúng   chơi cờ, những ông nội  còn  mở miệng hỏi, ông nhà   vui vẻ lớn tiếng khoe khoang."
" ,  sai, đây chính là chắt ngoan của , long phượng thai, mấy  chắc  thấy đứa bé nào xinh  thế chứ?"
"Cái gì? Mấy  đang hâm mộ   một đôi cháu chắt ? Đừng hâm mộ, bảo mấy đứa cháu trong nhà  kết hôn là ."
Nhìn Cố Nhiên học theo dáng vẻ  chuyện của ông nội Cố, Nhan Tư Tư  nhịn    tiếng.
Cố Nhiên bắt chước giống như thật, quả thật  giống.
Cố Bác Viễn  thấy tiếng  của Nhan Tư Tư,  chút u oán liếc Cố Nhiên một cái.
"Tiểu Nhiên, đừng  tổn hại đến hình tượng của ông nội trong lòng Tư Tư."
Liên tiếp mấy ngày, Cố Bác Viễn  ngoài nhất  dẫn Đại Bảo và Bối Bối.
Ngày Tết Nguyên Tiêu, cả nhà chú hai Cố, Cố Thụy tới đây cùng  ăn tết, ông nội Cố mới  dẫn hai đứa cháu  ngoài.
Sau khi Nhan Tư Tư và Cố Uyên trở về, còn  từng đến nhà bà ngoại Cố Uyên,    với  Giang gia là nguyên tiêu sẽ về.
Bà ngoại, mợ và em họ của Cố Uyên đều tới, cùng Nhan Tư Tư hàn huyên một phen, liền vây quanh Đại Bảo và Bối Bối trêu chọc.
Lúc ,  đàn ông Cố gia vẫn ở trong phòng bếp.
Đương nhiên, ông nội Cố là ngoại lệ, ông nội Cố lớn tuổi đương nhiên  hưởng phúc.
Em họ Cố Uyên cũng  phòng bếp,  nhập đoàn quân đàn ông Cố gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-297.html.]
Giang Thanh Lê là trưởng nữ Giang gia, cũng là  đầu tiên  cháu trai trong lứa  em, ai nấy đều vô cùng bà .
Nhìn thấy Đại Bảo và Bối Bối ngoan ngoãn thế , hai cô em dâu của bà  bắt đầu thúc giục con trai  nhanh chóng cưới vợ.
Mọi  cũng  ôm cháu!
Mẹ của Giang Thanh Lê, bà ngoại của Cố Uyên càng nóng mắt, cụ  cũng  trong nhà  đứa nhỏ, khi  sẽ náo nhiệt hơn.
Chỉ thấy bà cụ hòa ái  Đại Bảo và Bối Bối, quang minh chính đại  chủ ý nhỏ.
"Ôi chao, bà  cả bó tuổi , giày vò tới giày vò lui,  thể đúng là chịu  nổi."
"Như  , bà ở  nghỉ ngơi mấy ngày, chờ  thể thoải mái hơn sẽ về Giang gia."
Về phần là nghỉ ngơi mấy ngày,  tính .
Bà cụ còn   cháu trai, ở cùng cháu ngoại chắc  khác gì chứ?
Con ngươi ông ngoại cố Uyên giật giật, tiếp lời bà ngoại Cố Uyên.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ai, ông cũng  nghỉ ngơi. Lại đây một chuyến,  xe cả  khó chịu,  ở chỗ  vài ngày mới  thể khôi phục."
Cố Bác Viễn   lời của đôi vợ chồng già , liền  bọn họ đang  chủ ý gì.
"   ông bà thông gia, mấy  tính thì tính, tính  mặt   đấy."
"Không   ở  chơi với Tư Tư , thuận tiện chơi với Đại Bảo và Bối Bối chơi ? Nói thẳng là , trong nhà cũng     phòng trống."
"Có điều   dẫn hai nhóc con  ngoài chơi cờ, hai  đừng  mà ngăn cản. hai đứa đúng là ngôi  may mắn của ,  hai đứa là ván nào cũng thắng."
Nghe đến đây, ánh mắt ông ngoại Giang sáng lên vài phần: "Ông   thật ?"
"Mắt thấy là thật, tai  là hư.   , ngày mai ông và   chơi cờ, dẫn Đại Bảo và Bối Bối theo."
"Nếu ... dẫn Tư Tư ? Mẹ của ngôi  may mắn,  nhất định là Đại Phúc Tinh."
Nhan Tư Tư đang cùng Giang Thanh Lê  chuyện phiếm, lỗ tai cực kỳ mẫn cảm của cô  thấy rõ ràng.