Cố Uyên nhanh tay nhanh mắt ôm cô  lòng, trêu chọc  cô: "Vợ , còn dám đẩy   ?"
Nhan Tư Tư nắm chặt đôi tay mềm mại thành nắm đấm, nhẹ nhàng đánh  n.g.ự.c Cố Uyên: "Không   nhạo em! Con gái  đang gọi em, em  về phòng."
Một giây tiếp theo, Cố Uyên trực tiếp bế Nhan Tư Tư lên, xoay    phòng, đặt cô lên  giường.
Đại Bảo và Bối Bối  hai  họ với đôi mắt sáng ngời, như thể đang  thấy thứ gì đó hiếm lạ.
Bối Bối vỗ tay  toe toét: "A! Ba ôm -"
Nhan Tư Tư tai  chút nóng, liền nhấc chân đá Cố Uyên, đạp văng giày, bò đến bên cạnh hai đứa con, cất đồ chơi của chúng, dỗ hai bé ngủ.
Cố Uyên  cảnh , trong đôi mắt phượng sâu thẳm và hẹp mang theo nụ  ấm áp, xoay    ngoài dập tắt ngọn đèn dầu trong phòng chính, đóng cửa ,  xuống bên cạnh Đại Bảo.
Sau khi Đại Bảo và Bối Bối ngủ say,   dậy, thổi tắt đèn dầu trong phòng, nhẹ nhàng bò đến bên cạnh Nhan Tư Tư, trực tiếp ôm cô  lòng hôn cô, hai tay cũng  thành thật thăm dò.
Lần  Nhan Tư Tư  dám đưa Cố Uyên  trong  gian.
Trong sự tĩnh mịch của màn đêm, cô cảm nhận rõ ràng năng lực trả bài của  đàn ông của .
Còn , hai  họ lật qua lật  như bánh kếp.
Nhan Tư Tư   Cố Uyên  lăn lộn bao lâu, cô mơ hồ cảm giác  Cố Uyên   ngoài,  mơ hồ cảm giác    đang lau  cho .
Sau đó,   tiếng Cố Uyên   ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-53.html.]
Cho đến khi chìm  giấc ngủ sâu, cô cũng   thấy Cố Uyên trở về phòng.
Khi Nhan Tư Tư tỉnh dậy thì  hơn mười giờ sáng.
Nhìn thấy mảnh giấy do Cố Uyên để , mới  hai con  ăn sáng và  ba đưa trở  giường ngủ với cô.
Ánh nắng mùa thu ấm áp, Nhan Tư Tư ôm Đại Bảo và Bối Bối  sân tắm nắng,  đó cô bắt đầu đánh răng rửa mặt, nhân tiện ném quần áo mới  hôm qua bỏ  máy giặt trong  gian.
Nghĩ sắp   cơm trưa, Nhan Tư Tư chỉ ăn trứng gà hấp đường nâu mà Cố Uyên hâm nóng trong nồi cho cô, chứ  ăn khoai lang luộc.
Cô chuyển một chiếc ghế đẩu nhỏ  bàn,  cạnh hai con  vẽ những bản thiết kế quần áo mới.
Cô dự định sẽ may cho mỗi  một chiếc áo khoác mùa thu khác cho bốn  của họ,  đó dần dần sẽ may những chiếc áo khoác dày, áo bông và quần bông.
Bên nhà Cố Uyên, Nhan Tư Tư vẫn  rõ thái độ của bọn họ là gì, nếu đối phương chấp nhận cô và hai đứa nhỏ, đồng thời chuẩn  quà các thứ cho hai con, đến lúc đó cô cũng sẽ chuẩn  quần áo gửi qua cho họ, hiếu thảo với họ. .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho đến  11 giờ, Nhan Tư Tư vẫn để Đại Bảo và Bối Bối  chơi ngoài cửa bếp, còn cô thì bận rộn  bữa trưa trong bếp.
Nhan Tư Tư  mì hầm đậu que và bánh bí đỏ, cô cùng hai con ăn  dẫn chúng  mang đồ ăn cho Cổ Uyên.
Trong lúc Cố Uyên đang ăn, Nhan Tư Tư để hai chơi bên cạnh , còn cô thì chạy sang bên cạnh trò chuyện với các thím.
Vợ thôn trưởng Vương Yến Phương thốt lên: "Tư Tư, thanh niên trí thức Cố nhà cháu   râu đúng là  trai."
Thím Triệu gật đầu phụ họa: "Nếu  thể cắt  mái tóc dài,  lẽ sẽ trở thành một  trai  tuấn ở Thập Lý thôn chúng ,  cũng  coi là xứng với Tư Tư xinh  nhất Thập Lý thôn ."