Cố Uyên đạt  điều  , tâm tình vô cùng , mong chờ màn đêm buông xuống, cam tâm tình nguyện  việc.
Nhìn thấy Cố Uyên  trong sân bóc hạt dẻ, Nhan Tư Tư thở dài nhẹ nhõm, cô   máy khâu , khéo léo vận hành máy may để may quần áo.
Khoảng sáu giờ tối,  bộ hạt dẻ   bóc vỏ.
Nhan Tư Tư để Cố Uyên chơi cùng hai đứa trẻ, cô  bếp chuẩn  bữa tối.
Sau khi vo gạo và cho  nối nấu xong, cô lấy bạc hà và thịt bò trong  gian , định tối nay sẽ  món thịt bò xào bạc hà.
Thịt bò còn  kịp thái xong, Cố Uyên  từ bên ngoài bước ,  chằm chằm  miếng thịt bò  thớt.
Cố Uyên thật sự tất tò mò, vì  vợ   bỗng nhiên   thịt, nhưng   tiện mở miệng hỏi, dù  chuyện  cũng khó  thể tưởng tượng .
Nhan Tư Tư ngước mắt  Cố Uyên, thăm dò hỏi: "Anh Uyên,   tò mò đồ ăn của em đến từ  ?"
Cố Uyên nhận lấy con d.a.o bếp trong tay Nhan Tư Tư, tiếp nhận công việc thái thịt bò của cô, do dự : "Em là tiên nữ giáng trần, đến nhân gian lịch kiếp mà? Tư Tư, em sẽ rời  ?"
Nhan Tư Tư đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của Cố Uyên, nhưng thoáng  thấy dầu  tay, cô  âm thầm thu tay .
" đúng đúng, em là tiên nữ giáng trần. Anh Uyên, nếu như  đối xử tệ với em, thì bất cứ lúc nào em cũng  thể trở về trời, còn mang theo cả Đại Bảo và Bối Bối nữa, để   một  cô đơn."
Nghe , Cố Uyên trực tiếp đánh rơi con d.a.o bếp và thịt bò trong tay,   ôm chặt Nhan Tư Tư  trong lòng, đôi môi mỏng của  áp chặt  môi cô, giống như một con thú hung dữ, cố gắng cướp lấy  thở giữa môi và răng cô,  xé cô  và nuốt  trong bụng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho đến khi giọng  trong trẻo của Bối Bối vang lên, Cố Uyên mới miễn cưỡng buông Nhan Tư Tư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-64.html.]
"Mẹ, con đói ."
"Mẹ rửa tay  sẽ lấy đồ ăn ngon cho con nhé   ?" Nhan Tư Tư đang chuẩn  rửa tay.
    thấy Bối Bối : "Mẹ, miệng  sưng lên ."
Nhan Tư Tư  đầu trừng mắt  thủ phạm Cố Uyên, bước nhanh   khỏi phòng bếp đến bên lu nước rửa tay,  đó ôm Bối Bối trở  phòng chính, pha cho hai  em mỗi  một cốc sữa mạch nha.
Cô  định mang thức ăn từ trong  gian  cho họ, vì cô lo lắng bọn chúng ăn  thì lát nữa sẽ  chịu ăn cơm.
Sau khi hai đứa bé uống xong, Nhan Tư Tư cầm cốc   ngoài rửa sạch  đó   bếp vỗ Cố Uyên một cái.
"Đồng chí Cố Uyên,  chuyện    ! Nếu   là con gái của đồng chí còn nhỏ  hiểu chuyện, con bé chắc chắn sẽ  nhạo em."
Cố Uyên  thái xong thịt bò,  đầu  hôn lên trán Nhan Tư Tư, hạ giọng, : "Vợ ,  sai ."
Nghe  giọng  rầu rĩ của Cố Uyên, Nhan Tư Tư cảm thấy tim  đập thình thịch: "Anh, về   chú ý chút, trong nhà còn  hai đứa trẻ con."
"Được,  sẽ  lời vợ."
Cố Uyên nên dứt khoát lưu loát, nghĩ   sẽ quản lý hai đứa bé cho ,  để bọn chúng quấy rầy việc   mật với vợ.
Nhan Tư Tư đưa tay chọc chọc  cánh tay Cố Uyên: "Được , nhanh xào rau , em cũng đói ."
Sau bữa tối, Nhan Tư Tư và Cố Uyên dẫn hai đứa bé  ngoài  dạo, nhân tiện đưa quần áo cho Thạch Đầu và Tiểu Hoan.