Cô  thợ may bình thường, thợ may bình thường  một bộ quần áo thu phí gia công một đồng, cô  chỉ thu năm xu.
Không  gì khác, cô  chính là theo yêu cầu của Tô Tinh Vãn,  cướp  việc  ăn của Nhan Tư Tư.
Người  thể nguyện ý tìm Nhan Tư Tư chính là  trúng tay nghề của cô, cô sẽ căn cứ  vóc  mỗi  mà thiết kế quần áo khác , cô sẽ thêu đủ loại hoa văn.
Cùng một kiểu quần áo, Nhan Tư Tư   trùng bộ nào, cũng sẽ căn cứ  vóc dáng mỗi  mà sửa đổi,  nổi bật ưu điểm của mỗi .
Mấu chốt là, hiệu suất của Nhan Tư Tư còn đặc biệt cao, còn   cần vải vé là  thể dùng vải vóc của cô.
Cho nên,   thà rằng tiêu thêm chút tiền, cũng  tìm Nhan Tư Tư.
Vương Hồng Yến chỉ  những  tiếc tiền mới đến tìm cô .
Với tay nghề của Vương Hồng Yến, nhiều  thà dành thời gian , cũng  vui đến chỗ cô .
Khi thời tiết trở nên mát mẻ hơn, những ngày bận rộn trôi qua.
Đã kết thúc mùa thu hoạch.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước khi vụ thu hoạch kết thúc, Nhan Tư Tư và Cố Uyên  nhận  bưu kiện từ kinh thành.
Trong bưu kiện  quần áo mới cho Nhan Tư Tư và hai nhóc con, còn  sữa bột, sữa bột, đường sữa thỏ trắng lớn, trái cây đóng hộp và kem dưỡng da.
Trong quần áo còn dùng khăn mặt quấn một phong thư, trong phong bì ngoại trừ thư  Cố gia , còn  hai trăm đồng, phiếu lương thực, phiếu thịt, cùng các phiếu khác.
Một túi đồ lớn nhà họ Cố gửi tới, tất cả đều là cho Nhan Tư Tư và hai nhóc con,   phần của Cố Uyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-73.html.]
Cố gia trong thư  rằng tất cả những thứ gửi đến đều do Nhan Tư Tư tự quyết định, mấy thứ  chuẩn  cho cô và hai nhóc con,  cần  cảm thấy đau lòng Cố Uyên , đàn ông đàn ang như   cần chú ý ăn mặc.
Trong thư còn  rằng hai trăm đồng là chi phí sinh hoạt của Nhan Tư Tư , và sính lễ của Cố gia cho cô.
Nhìn thái độ của Cố gia, Nhan Tư Tư    gì với họ.
Nếu họ sẵn lòng chấp nhận cô  và hai nhóc con, đối xử  và cân nhắc với ba , cô đương nhiên sẽ  thái độ như  đối với Cố gia .
Nhan Tư Tư dự định may một bộ quần áo mới cho   trong Cố gia, lấy một  đồ  núi gửi về kinh đô cho Cố gia .
Nhân tiện, gia đình bốn  cũng đến thị trấn chụp ảnh và gửi cho Cố gia xem.
Nhìn thấy Cố Uyên  chằm chằm  thư, trầm ngâm suy nghĩ, Nhan Tư Tư hất cằm: "Nhớ nhà ?"
Cố Uyên mỉm  nắm tay Nhan Tư Tư: "Anh cảm thấy  chút   với gia đình , mấy năm nay   về nhà."
Nhan Tư Tư liếc  hai nhóc con đang đắm chìm trong thế giới của riêng , cô  xuống đùi Cố Uyên .
"Anh Uyên, ngày mai chúng   thị trấn chụp ảnh  ? Ông nội và bố  nhất định  nhớ . Nhân tiện để họ gặp em và hai nhóc,   nếu  gặp  còn  cái để ."
Cố Uyên đến gần Nhan Tư Tư, hôn lên môi cô: "Tư Tư,   lời em."
Sau đó,  ngập ngừng hỏi: "Tư Tư, ba năm nay  luôn trốn chạy nhưng  bao giờ   kinh đô. Em  tò mò xem     ?"
Nhan Tư Tư sờ lên môi Cố Uyên,  mặt lộ  nụ  trong trẻo: "Anh Uyên, em    việc riêng  , nếu   cho em, em cũng sẽ  hỏi. Dù ,  cứ  những gì mà  . Anh  thể cho em   ?"
Cố Uyên  nâng cằm Nhan Tư Tư,   mắt cô,  luôn cảm thấy vợ  hình như  điều gì đó, chẳng lẽ cô thật sự là tiên nữ ?