"Tư Tư,  ?"
Nhan Tư Tư liếc nhẹ Cố Uyên một cái, hai tay ôm chặt áo của  mới  thể  vững, miệng thở hổn hển.
Cô dựa  trong lồng n.g.ự.c Cố Uyên,  khi lấy  chút sức lực, cô giơ tay đánh  n.g.ự.c .
"Anh  thể kiềm chế chút  ? Vừa nãy  hôn mãnh liệt đến mức em  thể thở . Đồng chí Cố Uyên,  suýt nữa  mưu sát vợ  ."
"Xin , vợ  quá quyến rũ,  nhất thời  kiềm chế  bản ." Cố Uyên cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng sưng tấy của Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư rời khỏi vòng tay Cố Uyên,   từ  xuống .
Cô   cũng  hiểu nổi, về chuyện  mật với Cố Uyên, cô   tiến bộ, nhưng tại  Cố Uyên  cũng tiến bộ theo?
Như thế chẳng khác nào cô  yên tại chỗ!
Khi nào cô mới  thấy Cố Uyên  lóc cầu xin sự thương xót?
Thật là càng nghĩ càng tức giận!
Nhan Tư Tư liếc  thùng nước bên cạnh: "Anh Uyên,  tinh lực dồi dào, nhanh  lấy nước , nếu  đêm nay sẽ   nước dùng."
Cố Uyên liếc  thùng nước vẫn còn hơn nửa,  đó  cúi đầu    đó,  mặt  chút  hổ.
"Tư Tư, bây giờ   ngoài  tiện."
Nhan Tư Tư  theo ánh mắt của : "..."
Được , chỗ đó của  Uyên nhà cô, thật là   an phận.
Vào ban đêm,  khi Đại Bảo và Bối Bối ngủ say, Nhan Tư Tư  cảm nhận sâu sắc  sự  an phận .
Ngày hôm  cô mơ hồ tỉnh dậy, mở mắt   sang hai bên giường, nhưng Cố Uyên và hai bé con   thấy .
Cô ngáp một cái,  dậy, đang do dự    nên xuống giường  , liền  thấy Cố Uyên từ bên ngoài  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-77.html.]
Cố Uyên trực tiếp  đến bên giường, ôm Nhan Tư Tư qua,  quần áo, xỏ giày  cho cô  bế cô  ngoài.
"Thức dậy  thì tắm rửa   ăn cơm. Hôm nay chúng     huyện trấn chụp ảnh ?"
Nhan Tư Tư chọc chọc mặt Cố Uyên, trách móc : "Là ai hại em  dậy ?"
"Là , là ." Cố Uyên thành thật thừa nhận, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đại Bảo và Bối Bối đang chơi trong sân, trợn tròn mắt khi  thấy Cố Uyên bế Nhan Tư Tư bước , thậm chí còn lắc lưu  theo phía  họ.
Người   như Nhan Tư Tư, ít nhiều    hổ, cô ghé  tai Cố Uyên, thì thầm: "Anh Uyên, thả em xuống . Đại Bảo và Bối Bối đang  kìa."
Cố Uyên  nhẹ, bế cô  ngoài cửa bếp  mới đặt cô xuống, lấy cho cô một ít kem đánh răng, còn pha nước ấm  khăn cho cô rửa mặt.
Làm xong những việc , Cố Uyên quỳ xuống ôm hai đứa bé: "Đại Bảo, Bối Bối,  các con  khỏe, cho nên   mới cần bế. Sau khi  ngoài, đừng  cho  khác ,  ?"
Hai bé con gật đầu đồng ý,  Nhan Tư Tư đang đánh răng: "Mẹ  khỏe ở  ?"
Nhan Tư Tư mặt đỏ bừng, trừng mắt  Cố Uyên.
Cố Uyên bế hai con   phòng chính: "Chân   chút  thoải mái, các con ngoan ngoãn  lời, một lát nữa  sẽ  thôi."
Đại Bảo: "Vâng ạ."
Bối Bối: "Bối Bối và  trai sẽ  lời -"
Nhan Tư Tư    Cố Uyên lừa hai bé con, đánh răng xong liền bắt đầu rửa mặt.
Không ngờ cô  rửa mặt xong, Cố Uyên  cầm khăn sạch lau mặt giúp cô,  đó bế cô trở  phòng chính  xuống.
Sau đó, Cố Uyên mang trứng gà hầm đường nâu, cháo ngô và khoai lang luộc bưng .
Nhìn Cố Uyên ôn nhu tỉ mỉ như , trong lòng Nhan Tư Tư cảm thấy ấm áp.
Dường như chuyện   đó cũng   cả, thật  cô cũng  hưởng thụ, huống chi Cố Uyên thực sự  quan tâm đến cảm nhận của cô.