Hai ngày nay Cố Uyên ở nhà, việc nhà Nhan Tư Tư căn bản  cần động tay đến.
Nhan Tư Tư chỉ cần   máy may để may quần áo, những việc còn  cô  chạm tay cũng  , sẽ  Cố Uyên giành lấy .
Một gia đình bốn  mặc đồ đôi gia đình   ngoài.
Cố Uyên cưỡi chiếc xe đạp, Nhan Tư Tư dùng đai lưng buộc Bối Bối  ở yên , Đại Bảo   cái ghế nhỏ  gắn cố định ở thanh ngang đằng .
Trên đường  khỏi thôn gặp   ít  trong thôn, Nhan Tư Tư đều  chào hỏi họ.
Cô  văng vẳng tiếng bàn tán của  trong thôn ở phí .
"Thanh niên trí thức Cố thật sự  cắt tóc , trông   như  vô cùng xứng đôi với Tư Tư."
"Vậy ? Hôm qua   thanh niên trí thức Cố cắt tóc, còn   thanh niên trí thức Cố    trai,  còn  tin nữa,  ngờ là thật."
"Mặt mũi thanh niên trí thức Cố  đến , thảo nào lúc   để râu dài tóc dài, bằng  mấy cô gái trong thôn  sớm tranh  bổ nhào  ."
"Xem xem bà  cái gì kìa, ai dám chứ? Cậu    trai hơn nữa thì vẫn là thanh niên trí thức Cố, là vị thanh niên trí thức Cố  đánh  đó."
"Nếu   Tư Tư xinh , thì hồi  lúc Tư Tư bò lên giường   chừng   thanh niên trí thức Cố đánh chết."." . ."
Nhan Tư Tư: ...
Sao mấy    như  chứ, trò chuyện thì trò chuyện mắc gì lật  chuyện lúc  cô "bò lên giường" để  chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai tay Nhan Tư Tư ôm thắt lưng Cố Uyên,  nhịn nổi mà véo  một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-78.html.]
"Suỵt——" Cố Uyên  đầu    mắt Nhan Tư Tư,"Sao  Tư Tư?"
Nhan Tư Tư lầm bầm trong mũi, dùng cái trán đụng đụng  lưng Cố Uyên: "Đồng chí Cố Uyên,  thành thật khai báo , tại  lúc  em bò lên giường của ,    đánh em?"
Cố Uyên im lặng một chốc, mở miệng : "Có đánh mà, nếu  Đại Bảo và Bối Bối ở  ?"
Nhan Tư Tư  thẹn thùng, dựa đầu  phía  lưng Cố Uyên, hai tay ôm càng chặt hơn một chút, thì thào .
"Anh Uyên, em hỏi   nghiêm túc đó. Nếu lúc   ở  giường  là đồng chí nữ khác,  cũng sẽ cưới hả?"
Trong lòng cô bỗng nhiên  một chút cảm giác mất mác.
Lại  thấy tiếng  trầm ấm dễ  của Cố Uyên truyền đến: "Sẽ . Nếu là những  khác,  thà rằng  đưa  nông trường cải tạo."
Tuy rằng lúc   cũng  gài bẫy, đầu óc vẫn còn duy trì  một chút tỉnh táo, chỉ vì  thấy Nhan Tư Tư nên mới   mất khống chế.
"Tại ?" Nhan Tư Tư thấy vui vui,    bất ngờ.
Cố Uyên cúi đầu  Đại Bảo đang mở to hai mắt  trái  , khóe môi   vểnh lên.
"Tư Tư,  lẽ em   còn nhớ rõ, nhưng  một chuyện mà  luôn giữ trong lòng. Lúc   tới Thập Lý thôn, thường xuyên đánh  với  ,   sợ , cũng    trả thù ."
"Có một ,  vài tên du côn tấn công , bọn họ còn đem theo vũ khí đánh lén . Tuy rằng  đánh lui bọn họ, nhưng cũng  cẩn thận  c.h.é.m một nhát. Anh  ở  tàng cây nghỉ ngơi, nghĩ chắc   sẽ   ai dám chọc đến  nữa."
"Quả thật , từ đó về  tất cả   đều sợ . Chỉ  điều, ngày đó em thấy   thương,  băng bó miệng vết thương cho . Bản  em ở nhà họ Nhan cũng   ăn ngon, còn lén đưa cho  một củ khoai nướng."
Thì  là .