Nhan Tư Tư  khỏi vui vẻ mà nở nụ : "Vậy    ngày đó xảy  chuyện gì  ?"
"Anh  rõ lắm." Cố Uyên ,"Sau đó  phát hiện nước của     bỏ thuốc, đoán chừng tình huống của em chắc cũng  khác là bao."
Anh cũng  cần  điều tra,  mặt mũi của mấy  nhà họ Nhan là   thể nào  dính dáng tới bọn họ,  cũng chỉ là  thị trấn nghiền một chút thuốc, rắc  chum nước của  nhà họ Nhan mà thôi.
Bỗng nhiên, Nhan Tư Tư dường như nghĩ  chuyện gì đó,  to lên.
"Anh Uyên,  hôm chúng  kết hôn một ngày,  nhà họ Nhan tiêu chảy tập thể, việc    do    ?"
Cố Uyên cũng  giấu diếm, thoải mái mà thừa nhận.
Sau khi chuyện  và Nhan Tư Tư lăn giường xảy , Nhan Tư Tư vẫn ở tạm ở nhà họ Nhan,  lo lắng cô sẽ trúng chiêu của , nên chờ  khi cô gả cho  mới  tay.
Nhan Tư Tư thật sự là yêu cái tính  thù tất báo của Cố Uyên c.h.ế.t  , giống cô.
Cô càng ôm chặt thắt lưng của Cố Uyên hơn một chút, thừa dịp  đường   ai, dựa sát   lưng .
Thân thể Cố Uyên cứng đờ, rũ mắt  đôi tay của Nhan Tư Tư một cái, cảm nhận  cảm giác mềm mại truyền đến từ phía , khẽ thở dài một cái.
"Tư Tư, em đừng ôm quá chặt, cũng đừng dán sát  phía  lưng của . Anh sợ  sẽ  nhịn  mà  đầu xe , ôm em  về giường."
Nghe  ý trong lời  của Cố Uyên, Nhan Tư Tư lặng lẽ  thẳng  , cũng  dám ôm thắt lưng của  nữa, hai tay nắm lấy vải áo ở hai bên hông .
Một nhà bốn  đến thị trấn bèn  thẳng đến tiệm chụp ảnh, chụp một tấm ảnh gia đình, một tấm ảnh hai vợ chồng, một tấm chụp hai đứa nhóc, Nhan Tư Tư và Cố Uyên mỗi  giữ một tấm.
Một tấm ảnh chín đồng, ba ngày  tới lấy.
Ông chủ tiệm chụp ảnh  dán ảnh một nhà bốn  lên song cửa thủy tinh để triển lãm,  là  thể ưu đãi cho bọn họ, chỉ thu của họ năm đồng một tấm ảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-79.html.]
Nhan Tư Tư nghĩ đến nghề nghiệp của Cố Uyên, cũng   đồng ý với ông chủ, trả tiền như giá cũ  cầm phiếu hẹn bước , chờ ba ngày   tới lấy ảnh chụp.
Ra khỏi tiệm chụp ảnh, một nhà bốn  đến quán cơm quốc doanh ăn cơm trưa.
Bọn  Nhan Tư Tư chỉ gọi hai bát mì Dương Xuân và một phần sủi cảo, một nhà bốn  chia  ăn.
Về phần  ăn món gì, tối bọn họ về nhà  là  .
Đi  từ quán cơm quốc doanh, Cố Uyên dắt xe đạp sánh bước với Nhan Tư Tư, Bối Bối leo lên  lưng Cố Uyên, Đại Bảo vẫn như   ở  ghế gắn  đà ngang của xe đạp.
Hai vợ chồng tính mang hai đứa nhóc  dạo xã cung ứng tiêu thụ.
Bỗng dưng.
Nhan Tư Tư và Cố Uyên  thấy phía    kêu to: "Đứng !"
Tiếng  càng ngày càng gần.
Tiếng bước chân cũng càng ngày càng gần.
Cố Uyên cõng Bối Bối,  dắt xe đạp, đang   đầu  xem chuyện gì xảy .
Chỉ thấy vợ  Nhan Tư Tư cũng  mới xoay .
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chỉ  như thế, Nhan Tư Tư nhanh chóng nhảy lên đá một cái  cho một   chạy tới ngã xuống đất.
Thấy thế, Cố Uyên nhanh chóng vươn chân gạt ngã một  khác.
Trầm Duật Phong chạy như bay tới: "Cám ơn hai vị đồng chí... Ồ? Đồng chí Nhan, thanh niên trí thức Cố,   là các ?"
Đồng nghiệp của Trầm Duật Phong thở hồng đuổi đến, đánh cho hai   mặt đất một trận.