Cố Uyên bóp nhẹ m.ô.n.g Nhan Tư Tư, nghĩ đến tối nay mặc sức ăn h.i.ế.p cô vợ thơm thơm mềm mềm,  thèm suy nghĩ mà đáp: "Vậy   nấu cơm cho vợ ngay."
"Anh Uyên, an  lên  lắm,     với em thật nhiều nha." Nhan Tư Tư hôn hôn khóe môi Cố Uyên, đưa tay đẩy đẩy ,"Nhanh  nấu cơm ."
Cố Uyên cứ  một loại cảm giác  vợ  dùng xong liền vứt, nhưng vẫn thành thành thật thật  theo sự sắp xếp.
Nhìn thấy Cố Uyên   phòng bếp, Nhan Tư Tư thu chiếc xe đạp  cưỡi về   gian,  từ trong  gian lấy  hai cân sườn heo, đem  phòng bếp cho Cố Uyên.
Đến khi cô  khỏi phòng bếp   phòng khách, cô mới hiểu  Cố Uyên  hai đứa bé    là  ý gì.
Bình thường Nhan Tư Tư sẽ trải một miếng vải ở phòng khách, cho Đại Bảo và Bối Bối   đó chơi.
Hiện tại Cố Uyên vây luôn chỗ  ,  một cái hàng rào.
Nhan Tư Tư: ." . . . . ."
Quả nhiên ba trông con thì khỏi  lo mà,    cần lo lắng hai đứa bé sẽ thừa dịp bọn họ  chú ý mà chạy lung tung, dù  Đại Bảo và Bối Bối   khỏi vòng vây của hàng rào .
Nhan Tư Tư thơm thơm hai đứa bé một lúc, trở về phòng lấy tấm nệm mềm từ trong  gian , trở  phòng khách trải  trong vòng vây.
Thời tiết trở lạnh, cô lo lắng khí lạnh sẽ thẩm thấu qua vải dệt mỏng manh, nhiễm   hai đứa bé.
Bên  tấm nệm,"khu vui chơi nhỏ" của Đại Bảo và Bối Bối cũng khá  khuông  dáng.
Sau đó, Nhan Tư Tư bắt đầu lo sự nghiệp may vá của , dựa theo yêu cầu  đơn hàng mà hôm nay nhận , cầm bút chì nhanh chóng vẽ bản thiết kế cho quần áo.
Lúc ăn cơm tối, Cố Uyên  Nhan Tư Tư    thôi.
Nhan Tư Tư chú ý tới vẻ mặt của Cố Uyên, liếc  hai đứa bé cầm thìa tập trung ăn cơm, hỏi thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-mat-the-bi-ga-ban-khong-thuong-tiec/chuong-83.html.]
"Anh Uyên,  chuyện gì ?"
Cố Uyên gắp cho Nhan Tư Tư một miếng sườn: "Anh chỉ  hỏi, chiếc xe đạp mà em  cưỡi về  mất ?"
Nhan Tư Tư thản nhiên  : "À, em thu  ."
Như thế, Cố Uyên   thêm hiểu  mới về "hành động của tiên nữ" của Nhan Tư Tư,  chỉ  thể lấy đồ  bên ngoài, mà còn  thể bỏ đồ vật  trong.
Còn " trong" cái gì, thì Cố Uyên  tưởng tượng  .
Sau khi ăn xong, Cố Uyên tắm rửa cho Đại Bảo và Bối Bối,  đó cùng bận bịu với Nhan Tư Tư.
Nhan Tư Tư vẽ các đường cắt may  vải để cắt, Cố Uyên cầm kéo hỗ trợ cắt.
Ban đêm  chín giờ, Nhan Tư Tư và Cố Uyên  phiên  tắm rửa, tắm rửa xong liền ôm hai đứa bé  về giường, dỗ chúng ngủ.
Thấy Đại Bảo và Bối Bối    giấc ngủ, Cố Uyên liền nhanh chóng chạy đến bên cạnh Nhan Tư Tư, kéo   trong lòng, hôn mãnh liệt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đêm dài đằng đẵng, yêu vô hạn.
Hai con  vô cùng hòa hợp cả về thể xác lẫn linh hồn, đắm chìm trong tình yêu nồng nhiệt của .
Ánh trăng trong đêm thu mờ mờ im ắng, chốc thì lộ đầu , chốc thì trốn  trong tầng mây, yên lặng mà quan sát  sự  ánh trăng.
Không   trôi qua bao lâu, ánh trăng buồn ngủ đến nỗi  luôn trong mây mà   giấc mộng Cố Uyên ôm Nhan Tư Tư  mệt đến ngủ    ở  giường, hôn lên trán cô, đắp kỹ chăn cho hai đứa bé, thổi tắt ngọn đèn dầu,  cũng   giấc mộng.
Sáng sớm hôm , Cố Uyên rời giường điểm tâm sáng xong, cho hai đứa bé ăn no,  đó bỏ chúng  vòng vây ở phòng khách, để chúng tự chơi.
Anh   phòng  thấy Nhan Tư Tư còn đang ngủ say sưa, khom  hôn nhẹ lên khuôn mặt với đường nét mềm mượt của cô,  xoay    ngoài.