Xuyên Đến Phủ Quốc Công Làm Nha Hoàn - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-06-20 23:42:28
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm đó hai sớm lên giường nghỉ ngơi. Sáng sớm hôm liền ăn mặc chỉnh tề đợi thánh chỉ.
Hoàng thượng nếu hứa tất nhiên sẽ thất hứa. Sáng sớm liền cử nội quan đến tuyên chỉ. Mọi trong phủ Quốc công mở rộng cửa lớn đón thánh chỉ.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu : Nay nữ tử họ Tạ, tên Tiểu An, hiền lương dịu dàng, dung mạo tú lệ, thông minh khéo léo, Đại Lý Tự khanh Lục Chiêu Cẩn đích cầu xin, nay đặc ban hôn sự cho hai , mong hai đồng tâm hiệp lực, phu thê hòa thuận, kính cẩn đối xử. Khâm thử!”
Sau khi dập đầu cảm ơn, Lục Chiêu Cẩn hai tay nhận lấy thánh chỉ. Nội quan liếc nữ tử xinh dịu dàng lưng một cái : “Các vị mau dậy , chúc mừng Lục đại nhân như ý nguyện.”
Lục Chiêu Cẩn chắp tay: “Phiền công công chạy một chuyến, đây là chút nước.”
Cùng lúc , quản gia cũng bước đưa một túi bạc cho nội quan. Nội quan đó khẽ ước lượng hài lòng nheo mắt: “Lục đại nhân gì ? Đây là việc nhà nên .”
Quốc công gia tiến lên khách sáo: “Công công uống chén nhé?”
Nội quan xua tay: “Quốc công gia ngài khách sáo , nhà còn trở về cung phục mệnh, ở lâu nữa.”
Sau khi nội quan , Lục Chiêu Cẩn dẫn Tạ Tiểu An khỏi phủ về phía chùa Tương Sơn ở ngoại thành. Ngồi xe ngựa, Tạ Tiểu An hỏi : “Chúng đến chùa Tương Sơn gì ?”
Lục Chiêu Cẩn ve bàn tay mềm mại của Tạ Tiểu An: “Đi chọn ngày lành tháng .”
…
…
Sau khi hai đến nơi, Lục Chiêu Cẩn dẫn nàng đến cổng chùa với tiểu sa di: “Trụ trì đại sư đó ?”
Tiểu sa di hai tay chắp : “Lục thí chủ, trụ trì sư phụ ở đại điện.”
Sau khi Lục Chiêu Cẩn gật đầu cảm ơn, dẫn Tạ Tiểu An về phía đại điện. Tạ Tiểu An thì liếc tiểu sa di trông mới đầy mười tuổi đó một cái.
Đi xa khỏi cảm thán: “Tiểu sa di đó trông thật đáng yêu, trắng trẻo mập mạp, qua phúc tướng.”
Lục Chiêu Cẩn : “Nó lúc còn là trẻ sơ sinh bỏ rơi ở cổng chùa, là trụ trì đại sư nhận nuôi nó.”
Tạ Tiểu An: “Trụ trì đại sư thật nhân từ.”
Tiểu sa di đó đôi mắt trong veo, cộng thêm vẻ trắng trẻo mập mạp, liền trụ trì nuôi nó .
Lục Chiêu Cẩn tán đồng: “Ừm.”
Trụ trì đại sư râu tóc bạc trắng, thấy Lục Chiêu Cẩn và Tạ Tiểu An hai tay chắp : “Hai vị thí chủ đến đây là để xem duyên phận ?”
Lục Chiêu Cẩn: “Phải, chúng con sắp thành , xin đại sư giúp chọn ngày lành tháng .”
Cuối cùng trụ trì tính ngày là mùng chín tháng hai năm . Lục Chiêu Cẩn : “Muộn quá, ngày lành tháng gần nhất là khi nào?”
Kết quả trụ trì đưa là ngày hai mươi sáu tháng năm. Hôm nay là mười ba tháng tư. Trụ trì đại sư : “Chỉ là gấp một chút.”
Lục Chiêu Cẩn: “Không , đa tạ trụ trì đại sư.”
Chậm trễ thì dễ biến, tất nhiên càng sớm càng . Cuối cùng lấy một xấp ngân phiếu đưa qua: “Đây là tiền công đức, xin đại sư nhận lấy.”
Trụ trì hai tay chắp : “A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, nguyện hai vị thí chủ vĩnh kết đồng tâm, bạch đầu giai lão.”
Sau khi Lục Chiêu Cẩn và Tạ Tiểu An cũng hành lễ mới khỏi đại điện. Tạ Tiểu An lúc mới mở lời hỏi : “Huynh cúng dường bao nhiêu tiền công đức ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-phu-quoc-cong-lam-nha-hoan/chuong-141.html.]
Lục Chiêu Cẩn chọn ngày , hiện tại đang vui vẻ. Khóe miệng khẽ cong: “Năm trăm lạng.”
Tạ Tiểu An: “Ngày gần quá ? Nghe tân nương tự thêu áo cưới, thời gian e là kịp.”
Lục Chiêu Cẩn cho nàng yên tâm: “Kịp mà, việc sớm cho Mặc Ngữ thu xếp . Hơn nữa áo cưới của nàng chúng cho tiệm thêu , chỉ cần đến lúc đó nàng thêm mấy mũi kim là .”
Tạ Tiểu An nhớ một việc, phụ mẫu của nguyên chủ chuyện chắc chắn sẽ đến tận phủ.
Hôm đó phủ Quốc công Lục Thế tử cưới một dân nữ Tạ Tiểu An chính thê, còn xin Hoàng thượng ban hôn, chuyện lan truyền khắp hang cùng ngõ hẻm.
Lục Chiêu Cẩn vốn dĩ là nhân vật nổi tiếng ở kinh thành. Bá tánh lúc rảnh rỗi bữa ăn thường bàn tán chuyện phiếm, như chắc chắn sẽ truyền đến tai phụ mẫu và của nguyên chủ.
Sau khi Tạ Tiểu An nỗi lo của với Lục Chiêu Cẩn: “Có cách nào cắt đứt với bọn họ ? Ta họ bán còn hút máu. Ta cũng sợ họ dựa phận nhạc phụ nhạc mẫu mà bậy, khi chỉ sợ sẽ liên lụy đến ngài.”
Không nàng nghĩ nhiều, mà phụ mẫu và của nguyên chủ đúng là một nhà kỳ quái, nếu bọn họ thật sự dây dưa, lấy danh nghĩa gia với phủ Quốc công, nhạc phụ nhạc mẫu của Đại Lý Tự Khanh mà gây sự thì cũng phiền lắm.
Lục Chiêu Cẩn tất nhiên thông thạo luật pháp của triều đình hơn nàng nên Tạ Tiểu An hỏi thẳng .
Sau khi Lục Chiêu Cẩn suy nghĩ một lát: “Theo pháp luật của bản triều, nếu phụ mẫu bán con cái , thì con cái từ đó về còn quan hệ gì với họ nữa, bởi vì họ nhận tiền .”
Tạ Tiểu An gật đầu, may mà pháp luật quá cổ hủ. Sau đó nàng : “Chỉ sợ bọn họ sẽ bất hiếu, cố ý vẻ đáng thương, kẻ lòng lợi dụng để tạo dư luận.”
Ví dụ như kẻ thù chính trị của Lục Chiêu Cẩn. Tạ Tiểu An suy nghĩ một lát : “Ta cảm thấy thế của sớm muộn gì cũng sẽ phanh phui để lợi dụng. Hay là chúng tay , ngầm cho loan tin ngoài để tạo một làn sóng thương cảm. Bá tánh ấn tượng ban đầu , nếu bọn họ thật sự gì đó chắc cũng gây sóng gió gì lớn.”
Lục Chiêu Cẩn ý kiến khác: “Không , như nếu nàng tham gia yến tiệc, chỉ sợ những đó sẽ…”
Tạ Tiểu An tiếp lời: “Coi thường ? Không , dù thì chắc chắn sẽ coi thường . Người vốn coi thường khi xong sẽ coi thường. Người vốn coi thường chỉ là sẽ càng thêm coi thường mà thôi.”
Lục Chiêu Cẩn dừng bước, nghiêm túc :
“An An, ở bên , nàng sẽ chịu nhiều ấm ức. nhất định thế, mong nàng tha thứ cho sự ích kỷ của .”
Hắn nghĩ rõ ràng, nếu Tạ Tiểu An ở bên mà lấy một bình thường, bằng tài năng và tính cách của nàng, nhất định thể sống an nhàn hạnh phúc. theo , nàng sẽ chịu nhiều thiệt thòi.
Tạ Tiểu An ngẩng đầu ánh mắt tuấn tú của đầy vẻ nghiêm túc, giơ tay ve mày , giọng nhẹ nhàng: “Không Hoài Thanh, bằng lòng cùng ngài tiếp.”
Sau khi hai trở về thành, tiên đến tiệm thêu xem giá y. Bà chủ nhiệt t.ình đón, Tạ Tiểu An với ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ, dường như đang : Chính là cô nương hạ gục công tử một đó ? Thật lợi hại!
Sau khi Tạ Tiểu An chọn giá y, đo kích thước mới đến phủ Chu Thái úy. Chu Thái úy và Lục Chiêu Cẩn chuyện ở tiền sảnh, Tạ Tiểu An thì Chu Trác Quân dẫn về viện của .
Chu Trác Quân chân thành: “Chúc mừng hai nhé, hôn lễ định lúc nào?”
Sau khi Tạ Tiểu An xuống, đáp lời nàng : “Cũng chúc mừng cô nương, hôn lễ định hai mươi sáu tháng năm.”
TBC
Chu Trác Quân: “Năm ?”
“Năm nay.”
Sau khi nhận câu trả lời, Chu Trác Quân ngạc nhiên: “Như gấp ?”
Tạ Tiểu An khẽ gật đầu: “Phải, nhưng cô nương cũng tình hình của chúng , nên sớm nên muộn. Lục Chiêu Cẩn liền định ngày gần nhất .”
Chu Trác Quân suy nghĩ một lát: “Cũng .”
Sau đó nàng liền : “Vốn tưởng là hai uống rượu mừng của , bây giờ xem là uống rượu mừng của hai .”